Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 933 - Cô đọng tiên duyên ấn ký, Tiên Đế khiếp sợ

. . . .

Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Vào ngày thứ năm mươi ba.

Dị biến đột nhiên phát sinh.

Khoảng thời gian trước đó mọi người đều vững vàng tu luyện, cũng không có dị tượng gì.

Đơn giản chỉ là cảnh giới tăng lên thôi.

Đột nhiên có vô số tiên ý bắt đầu ngưng tụ!

Cảm nhận được một màn này, mọi người đều nhanh chóng kết thúc tu luyện, nhìn về hướng tiên ý ngưng tụ.

Giờ khắc này Hàn Lộ cũng cảm thấy ngưng trọng.

Mục tiêu của hắn cũng là tiên duyên ấn ký.

Khâu Tĩnh trầm giọng nói:

Dương Phong cũng nhíu nhíu mày, ngay sau đó không xem nữa, tiếp tục tu luyện.

Quanh thân Diệp Thu Bạch bắt đầu có tiên ý nồng đậm ngưng tụ!

Nếu như lần này thực sự có người cô đọng tiên duyên ấn ký, như vậy chắc chắn phải có đệ tử của Lục tiền bối.

Phải biết rằng có khả năng là cô đọng tiên duyên ấn ký!

Phần Viêm có hơi kinh ngạc sau đó cũng không phản ứng quá lớn.

Tiên ý nồng đậm đều hướng về vị trí giữa hai chân mày của Diệp Thu Bạch mà ngưng tụ, một ấn ký nho nhỏ ẩn ẩn hiện hiện bắt đầu sinh ra!

Khi mọi người nhìn theo hướng tiên ý ngưng tụ thì đều ngây ngẩn.

"Không nghĩ tới lần này có người cô đọng ra tiên duyên ấn ký."

Mọi người tiếp tục nhìn, lại là Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Tiểu Hắc cùng với Mục Phù Sinh!

"Tiên duyên ấn ký. . . . . ."

Giờ khắc này, bất kể là Dương Phong hay Phần Viêm đều ngồi không yên.

Dù sao hắn hắn cũng đã đoán được.

Thời điểm hắn đang suy nghĩ chuyện này thì lại có mấy địa phương bắt đầu xuất hiện cảnh tiên ý ngưng tụ!

Còn lần này lại xuất hiện năm người?!

"Cho dù có người cô đọng tiên duyên ấn ký thì không phải mỗi một lần chỉ nên có một người thôi sao?"

Phần Viêm liên tục cười khổ.

Khâu Tĩnh kinh hãi nói: "Sao có thể?!"

Hắn vừa mới nghĩ tới đây thì chỗ Thạch Sinh, Tiểu Thạch Đầu, Mộc Uyển Nhi, Phương Khung cũng bắt đầu có tiên ý ngưng tụ. . . . . .

Trước mắt bọn họ, giữa hai chân mày mấy người Hồng Anh đều bắt đầu có thêm một cái ấn ký, ấn ký ẩn ẩn hiện hiện!

Dương Phong: ". . . . . ."

Hàn Lộ: ". . . . . ."

Khâu Tĩnh: ". . . . . ."

Hàn Lộ cũng không cách nào bảo trì bình tĩnh nữa, trong lòng nổi sóng to gió lớn!

Hắn cũng không nghĩ tới thế mà có nhiều người cô đọng tiên duyên ấn ký. . . . . .

Bất quá, tóm lại cũng chỉ có năm tên yêu nghiệt này đi. . . . . .

Sẽ không xuất hiện thêm mấy người. . . . . .

Trước tới nay mỗi một lần tiên duyên ấn ký xuất hiện đều chỉ có một.

Bọn họ còn không biết một lần có thể có nhiều người sở hữu tiên duyên ấn ký xuất hiện . . . . .

Nếu như không có phát sinh một màn này.

Trong mắt Dương Phong tràn ngập sự khó tin, cho dù xem hết sách cổ, nghe tiền bối trong gia tộc nói nhiều về tiên duyên ấn ký, cũng chưa bao giờ nghe tới tình huống như thế này!

Phần Viêm: ". . . . . ."

Giờ phút này, ba người Khâu Tĩnh đều nhìn về phía Phần Viêm, ba miệng một lời hỏi:

"Phần Viêm, ngươi nhận thức bọn họ đi, rốt cuộc bọn họ đến từ nơi nào? Vị sư tôn phía sau bọn họ là ai?"

Phần Viêm cũng nghẹn một hồi mới cười khổ nói:

"Không được vị tiền bối kia cho phép, ta cũng không thể nói, chỉ có thể nói rằng bọn họ vốn là những người có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt. . . . . ."

Lúc này, Hàn Lộ nhìn về phía Khâu Tĩnh, cố giữ sự trấn định cười nói:

"Có phải Tiên Cung các ngươi vì nhìn lầm Phương Khung mà cảm thấy hối hận không?

Phải biết rằng hắn chính là người có thể cô đọng ra tiên duyên ấn ký nha."

Hối hận sao?

Đối với người có thể cô đọng ra tiên duyên ấn ký mà nói, đây là đãi ngộ căn bản. . . . . . .

Không kết giao cũng không thể kết thù!

"Không thể kết giao cũng phải nhớ rõ bộ dạng của đối phương, sau đó cung cấp cho đệ tử trên dưới tông môn, tuyệt đối không thể trêu chọc người này!"

"Một khi biết được, dù trả giá cực đại cũng phải tìm cách kết giao!"

"Phái người lập tức tới Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, nhất định phải biết rõ đến tột cùng là người nào ngưng tụ tiên duyên ấn ký!"

Có người đứng đầu một thế lực nói:

Bên ngoài.

Cảnh tượng phía trên đỉnh Tiên Duyên Thông Thiên Sơn có tiên ý điên cuồng sôi trào, làm các thế lực lớn đều vì này chấn động!

Mới đầu thì bọn họ liền biết lần này có người cô đọng ra tiên duyên ấn ký!

Đều sôi nổi phỏng đoán là ai.

Bất quá ít nhất chín phần người đang quan sát đều cho rằng là Tiên Cung Khâu Tĩnh mới có cơ hội.

Chỉ là. . . . . .

Kế tiếp tiên ý lại bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, nồng đậm tới cực hạn hóa thành gió lốc xuất hiện trên Tiên Duyên Thông Thiên Sơn thì mọi người người chấn kinh.

Dị tượng này liền đại biểu cho có mấy người ngưng tụ ra tiên duyên ấn ký!

Vẻ mặt đều khiếp sợ hoặc là kinh hãi!

Khâu Tĩnh và Hàn Lộ cũng như thế. . . . . . .

Phần Viêm cũng bất đắc dĩ lắc đầu, còn dư lại bảy ngày, muốn xem xem mình có duyên phận không, bắt đầu tiếp tục tu luyện.

Dương Phong liếc mắt nhìn mấy người thật kỹ, sau đó tiếp tục bắt đầu tu luyện.

Phải biết rằng, người có thể cô đọng ra tiên duyên ấn ký chính là người có khả năng đạt tới độ cao như Tiên Đế. . . . . .

Bất quá hắn có thể khẳng định các trưởng lão chủ trì khảo nghiệm thiên phú cùng với tiến hành các khảo nghiệm khác đều sẽ hối hận.

Khâu Tĩnh không biết hắn có hối hận hay không.

Bên trong rừng trúc, Tiên Đế mất di dáng vẻ nhẹ nhàng trước đó.

Trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Hắn nhìn thoáng qua Tiên Duyên Thông Thiên Sơn rồi lại nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh.

Há miệng thở dốc, muốn nói chuyện nhưng cổ họng như bị người ta bóp chặt, nói không nên lời.

Nhưng mà ánh mắt vẫn như đang chất vấn.

Đây là tình huống như thế nào?

Lục Trường Sinh buông tay, tỏ vẻ hắn cũng không biết gì cả.

Bất quá trong đầu lại đang suy nghĩ.

Lát nữa nên làm như thế nào đưa mấy tên đệ tử đi một cách thần không biết quỷ không hay.

Tạm thời không thể ở lại Tiên Giới.

Nếu những thế lực khác biết mấy tiểu tử thúi này đều cô đọng ra tiên duyên ấn ký quỷ quái gì đó thì phiền toái liền lớn.

Cây to đón gió.

Lục Trường Sinh có thể không hiểu đạo lý này sao?

Huống hồ hiện giờ chuyện ở Tiên giới cũng tạm thời an ổn.

Cũng đến thời điểm nên trở về Phàm Nhân Giới.

Còn khúc mắc của Phương Khung, hắn phải tự mình giải quyết.

Nhưng với thực lực hiện tại của hắn tự nhiên không làm được.

Cho nên Lục Trường Sinh nào có tâm tư nghe con hàng Tiên Đế lải nhải nữa.

Hiện tại Lục Trường Sinh đang suy nghĩ xem nên làm sao đưa đám đệ tử ra khỏi Tiên Duyên Thông Thiên Sơn mà không bị những người khác phát hiện.

Nghĩ đến đây.

Lục Trường Sinh đột nhiên nhìn về phía Tiên Đế, nói:

"Sau khi kết thúc chúng ta sẽ đi trước."

Nhìn thấy Tiên Đế lại muốn mở miệng.

Lục Trường Sinh vươn tay chặn miệng Tiên Đế, nói:

"Đừng hỏi, cũng đừng khuyên, chuyện Tà Ma vực trong thời gian ba năm sẽ không xuất hiện vấn đề, đương nhiên có vấn đề ta cũng sẽ biết."

Tiên Đế run rẩy.

Có bao giờ hắn bị người ta đối đãi thế này. . . . . .

Tiên Đế nhìn Lục Trường Sinh nói:

"Được, hiện tại ta không hỏi chuyện này, ta muốn hỏi chính là . . ."

Lục Trường Sinh: "Hỏi cái gì?"

Tiên Đế:

"Cầu xin ngươi đánh với ta một trận đi, bằng không ta cảm giác ta sẽ nghẹn tới mức muốn chết."

Lục Trường Sinh:

"Ngươi ngồi ở vị trí Tiên Đế lâu như vậy, làm sao mà công phu dưỡng khí kém thế???"

Tiên Đế: ". . . . . ."

Chẳng lẽ ngươi không biết ngươi có khả năng làm người giận điên lên sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận