Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 195 - Vương chi thương

Tình trạng hiện tại của mấy người ở chỗ này.

Hai tên cường giả Hư Thần cảnh của Phật môn đã bỏ mình.

Hoàng Nhất Thống cùng với Hoàng Thiên Minh có tu vi Càn Nguyên cảnh, không hề có chút uy hiếp nào đối với Lục Trường Sinh.

Giờ phút này.

Chỉ có bóng mờ nam tử rau quai nón từ thượng giới có chút khả năng uy hiếp mà thôi.

Chỉ là giữa bóng mờ và bóng mờ cũng có sự chênh lệch.

Lục Trường Sinh không cho rằng bóng mờ nam tử trước mặt mạnh hơn mình.

Nếu mạnh hơn hắn thì lúc hắn ra tay giết nam tử quạt xếp, bóng mờ đã có thể ra tay ngăn chặn rồi.

Bóng mờ nam tử âm trầm nói: "Hẳn là ngươi cũng biết rõ chúng ta đến từ nơi nào."

"Huống hồ các ngươi còn chưa có tới mà, phải không?"

Nhưng hắn không có phản bác.

Lục Trường Sinh cười nói: "Ở chỗ chúng ta có một câu nói, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền."

Có thể nói, Lục Trường Sinh đột nhiên ra tay với nam tử quạt giấy không chỉ là vì phát tiết lửa giận trong lòng mà còn đang thử thực lực của bóng mờ nam tử râu quai nón.

Nếu biết được ý tưởng của Lục Trường Sinh, phỏng chừng cây liễu sẽ muốn câm luôn.

Nhưng đối phương ngay cả phản ứng cũng không kịp.

Trong khoảng thời gian này cũng đã đủ chuẩn bị chút rồi.

Nghe lời nói cuồng vọng của Lục Trường Sinh, trông sắc mặt bóng mờ nam tử rất khó coi.

Điều này liền đại biểu thực lực của bóng mờ này yếu hơn Lục Trường Sinh hắn nhiều.

"Ngươi rất mạnh nhưng chung quy chỉ có một mình, đến lúc người thượng giới buông xuống, ngươi nghĩ mình có thể chống nổi sao?"

Lần trước cải tiến Cửu U Hoàng Tuyền đại trận, uy lực đại trận đã tăng cường thêm ít nhất là bốn phần!

Bởi vì lời Lục Trường Sinh nói là thật.

Nếu lại cải tạo lần nữa thì . . .

Như là... Trở về tăng cường Cửu U Hoàng Tuyền đại trận một chút?

Vốn dĩ đã là dùng pháo to đánh muỗi rồi.

Mục đích sao?

Vấn đề lại trở về điểm xuất phát.

Nhưng Lục Trường Sinh cũng sẽ không tiết lộ vị trí của giới vực chi tâm.

Bóng mờ nam tử gật gật đầu nói: "Được, đã như vậy thì đến lúc đó chúng ta sẽ gặp mặt."

Phất phất tay biến mất tại chỗ.

Ngươi muốn trực tiếp hủy diệt mảnh giới vực này sao?

Hình chiếu vượt giới tiêu hao một lượng linh khí cực kỳ lớn.

Hiển nhiên mượn dùng bảo vật đưa hình chiếu vượt giới khiến ngọc bội này chịu tải quá lớn.

Ngọc bội trên cổ nam tử quạt xếp cũng phát ra tiếng nứt vỡ.

"Nhưng rốt cuộc mục đích của ngươi là gì?"

Vì thế hắn cười nói: "Mục đích hả? Ta chỉ muốn ngủ sớm rồi dậy sớm, đón ánh mặt trời."

Nghe vậy.

Bóng mờ nam tử hừ lạnh một tiếng.

Nam tử quạt xếp cũng hỏi, bóng mờ nam tử cũng hỏi.

Có lẽ mục đích của bọn họ chính là giới vực chi tâm.

Nhớ tới lời nó nói với mình.

Lục Trường Sinh đột nhiên nghĩ tới giới vực chi tâm.

Lục Trường Sinh thấy cảnh này cũng không quan tâm nữa, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Hoàng Nhất Thống cùng với Hoàng Thiên Minh.

Lạc Nhật vương triều.

Đến hôm nay sẽ bị huỷ diệt, sẽ trở thành quá khứ.

Hoàng Nhất Thống biết điều này, trước mặt Lục Trường Sinh, bọn họ căn bản không có bất kỳ cơ hội đánh trả nào.

Chỉ là làm quốc chủ một vương triều to lớn, trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, hắn vẫn duy trì sự bình tĩnh.

Sắc mặt Hoàng Thiên Minh thì trở nên khó coi.

Vất vả phá giả phong ấn, vất vả đoạt xá sống lại.

Còn chưa gây dựng nên cơ nghiêp thì lại phải chết ở chỗ này.

Nói cam tâm chính là nói dối.

Nói xong liền chủ động phóng về hướng Diệp Thu Bạch!

Hoàng Nhất Thống tiếp tục nói: "Nhưng thân là quốc chủ, tất nhiên ta cũng sẽ không để ngươi tùy tiện xâu xé."

Hắn là một quốc chủ hợp cách nhưng lại có một tên nhi tử hố cha.

Gạt đi thù hận thì Diệp Thu Bạch cũng đồng ý với lời Hoàng Nhất Thống nói.

Lúc này mới dẫn tới Hoàng Nhất Thống thua cuộc.

Trong tình báo căn bản không có nhắc tới Lục Trường Sinh.

Nên dùng kiếm trong tay hắn mà chặt đứt, kết thúc.

Cầm Ám Ma kiếm trong tay, hắn nhìn về phía Hoàng Nhất Thống.

Hoàng Nhất Thống cười nói: "Người thắng sống, kẻ thất bại bại chết, trẫm cũng không cho rằng chính mình làm sai điều gì, sai lầm duy nhất chính là không có bóp chết ngươi từ trong trứng nước, để cho ngươi trưởng thành đến bây giờ."

Thân là quốc chủ của một vương triều.

Hoàng Nhất Thống đã đủ tư cách.

Dưới sự thống trị của hắn, Lạc Nhật vương triều thành công trở thành thế lực đứng đầu Bắc Vực.

Mỗi một việc hắn làm đều trải qua suy nghĩ cặn kẽ.

Chỉ có chuyện Diệp Thu Bạch.

Có thể nói Lạc Nhật vương triều không có tính đến sự cường đại của thế lực phía sau Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch nghe vậy gật gật đầu, đây vốn chính là chuyện của hắn.

Không diệt trừ thì lòng hắn khó yên ổn!

Lạc Nhật vương triều cũng trở thành khúc mắc trong lòng Diệp Thu Bạch.

Thù hận giữa hắn và Lạc Nhật vương triều đã sớm không thể điều giải, chỉ có ngươi chết hoặc ta sống mà thôi!

Một loạt sự kiện liên tục xảy ra với Diệp Thu Bạch, có thể nói đều bắt nguồn từ Lạc Nhật vương triều.

Lục Trường Sinh chỉ lạnh nhạt liếc nhìn hai người một cái rồi quay đầu nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói: "Cũng nên kết thúc rồi, hai người này giao cho ngươi đó, không thành vấn đề chứ?"

Một thân thực lực bùng nổ!

Diệp Thu Bạch cầm Ám Ma kiếm trong tay, đạp bộ tiến lên.

Hai tay cầm chuôi kiếm, từng sợi ma khí từ thân kiếm điên cuồng trào ra.

Ngay sau đó chém một kiếm.

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ tám!

Một đạo kiếm mang hắc ám làm tâm thần hoảng sợ chém về phía Hoàng Nhất Thống.

Hoàng Nhất Thống không lùi không tránh.

Quanh thân có vương giả chi khí uốn lượn!

Ngay sau đó có một sợi vương giả chi khí bao bọc nắm tay của Hoàng Nhất Thống.

Hắn tung quyền ra!

Oanh về phái kiếm mang hắc ám.

Nhưng mà hiện giờ dù Diệp Thu Bạch có đối mặt với cường giả Hư Thần cảnh cũng có sức đánh một trận.

Vậy nên Hoàng Nhất Thống có thể là đối thủ của Diệp Thu Bạch?

Không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì.

Quyền kình tràn ngập vương giả chi khí bị kiếm mang hắc ám bao phủ trong nháy mắt.

Rồi bị ăn mòn!

Quyền kình hoàn toàn bị ma diệt bên trong.

Kiếm mang hắc ám không ngừng lại, chém vào thân thể Hoàng Nhất Thống!

Phụt!

Hai mắt Hoàng Nhất Thống ngừng chuyển động.

Hơi thở nhanh chóng trôi đi!

Kiếm mang hắc ám trực tiếp xuyên thấu qua thân thể Hoàng Nhất Thống!

Hoàng Nhất Thống không có biểu lộ chút sợ hãi nào trước khi tử vong.

Ngược lại cười to nói: "Sống một đời này, đã đủ rồi!"

Tiếng nói vừa dứt.

Thân thể Hoàng Nhất Thống bị ma khí đen nhanh ăn mòn, phân giải.

Cả thân thể cũng không có lưu lại.

Hoàn toàn chết đi!

Hoàng Nhất Thống chết đi.

Long mạch chi khí của Lạc Nhật vương triều cũng là dần dần tan.

Cấm quân cùng với đám cung phụng đều có thể cảm nhận được long khí tan đi.

Sắc mặt tất cả đều tràn ngập bi thương.

Nhao nhao quỳ xuống, mặt hướng về phía hoàng cung Lạc Nhật vương triều.

Bọn họ biết.

Hoàng đế của bọn họ đã chết trận!

Sau khi đánh chết Hoàng Nhất Thống, hơi thở trên người Diệp Thu Bạch bắt đầu tăng lên!

Hắn phá cảnh.

Đạt tới nửa bước Càn Nguyên cảnh!

Lạc Nhật vương triều chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.

Diệp Thu Bạch đã hóa giải được một phần khúc mắc trong lòng.

Ngay sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Hoàng Thiên Minh đang bị khí cơ khóa chặt.

Hiện giờ, chỉ còn lại tên này.

Chỉ cần chém giết Hoàng Thiên Minh liền có thể hoàn toàn xóa bỏ khúc mắc.

Không nói thêm gì, cũng không cần nghĩ nhiều làm gì.

Diệp Thu Bạch nhanh chóng bước thẳng về phía Hoàng Thiên Minh!

Ám Ma kiếm trong tay bỗng nhiên từ trên chém xuống!

Đồng tử Hoàng Thiên Minh hơi co lại.

Vốn tưởng rằng sẽ bị một kiếm này của Diệp Thu Bạch chém chết tại chỗ.

Nhưng mà khí cơ khóa chặt hắn bỗng nhiêu tiêu tán trong khoảnh khắc này.

Lục Trường Sinh thu hồi khí cơ của mình!

Không phải muốn thả hắn đi.

Mà là muốn Diệp Thu Bạch tự tay chém giết Hoàng Thiên Minh, không mượn dùng lực lượng của người khác.

Như vậy mới có thể hoàn toàn xóa bỏ mọi khúc mắc trong lòng bấy lâu.

Mới có thể niết bàn trọng sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận