Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1068 - Người thừa kế, cướp lấy vị trí Minh chủ!

. . . .

Cuồng ngạo coi trời bằng vung.

Giống như khinh thường bất cứ kẻ nào!

Tiểu Hắc đứng ở trung tâm bị một đám Thần Vương cảnh Thần Hoàng cảnh vây quanh, nhưng lại không hề có chút khiếp ý.

Ngược lại trong mắt tràn ngập chiến ý.

Mọi người nhìn Tiểu Hắc, bàn tay vừa bị thương đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, không bao lâu đã hoàn toàn lành lặn như lúc ban đầu.

Lực lượng thân thể khủng bố như thế, khí thế áp đảo hết thảy cùng với năng lực huyết mạch không thể tưởng tượng nổi. . .

Không cái nào không khiến bọn họ cảm thấy kinh hãi, thậm chí có người tâm tình không đủ vững vàng, thân thể bất giác khẽ run lên!

Huống hồ bọn họ nhiều người như vậy, đối phương chỉ có một người, chẳng lẽ còn không đối phó được?!

Sau một khắc từng luồng hoàng tuyền chi khí từ trong thân thể đám người bộc phát!

Đám người tu đạo Cửu U Minh phủ đều liếc mắt nhìn nhau sau đó cắn răng.

Thậm chí không cần nói ra, chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn nhau, khí tức nhanh chóng bùng nổ, bọn họ đã hiểu mình phải làm gì.

Lệ khí bộc phát, ý thức của Tiểu Hắc đang dần dần mờ đi, tâm tình hủy diệt hết thảy đang không ngừng sinh trưởng trong nội tâm.

Đột nhiên có một cường giả Thần Hoàng cảnh sơ kỳ hạ thấp thân hình vọt về phía Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc thấy thế khẽ nhíu mày:

Hoàng Tuyền đài đã tràn ngập hoàng tuyền chi khí thế nên biến thành màu vàng sậm!

Sau những lời này của Tiểu Hắc.

"Chẳng lẽ người tu đạo ở Cửu U Minh phủ đều là kẻ hèn nhát? Ngay cả dũng khí ra tay cũng không có?"

Hầu như tất cả mọi người đều đồng thời nghĩ tới điểm này.

Thấy thế, sắc mặt Tiểu Hắc không những không có trở nên ngưng trọng mà ngược lại còn hưng phấn nhếch miệng cười to:

Làm sao có thể để cho một tên ngoại lai khinh thường chứ?

"Nên thế này!"

Chỉ có một sắc thái khác biệt chính là huyết khí quanh thân Tiểu Hắc.

Có một người dẫn đầu, những người còn lại cũng nhao nhao dồn dập áp tới.

Không gian nơi nắm tay lướt qua đều bị xé rách!

Tiểu Hắc bước ra một bước tung quyền oanh kích về phía tên Thần Hoàng cảnh lao tới đầu tiên.

Chỉ thấy hai tay người này đan trước ngực, hoàng tuyền chi khí hình thành một cái đầu lâu to.

Một bóng ma thần đỏ như máu nhanh chóng ngưng tụ sau lưng Tiểu Hắc.

Lực cắn nuốt cường đại như muốn cắn đứt tay của Tiểu Hắc.

Khí tức bạo lệ bắt đầu điên cuồng tràn ra từ trong cốt tủy, không ngừng cọ rửa tứ chi bách hài.

Đầu lâu màu vàng vỡ nát!

Nắm đấm của Tiểu Hắc cũng không vì vậy mà dừng lại, vẫn tiếp tục đánh về phía trước!

Nhưng khi hai hàm răng sắc bén rơi vào trên cánh tay Tiểu Hắc lại không thể cắn đứt, chỉ tạo ra vết máu mà thôi!

Hắn rống to một tiếng, hai tròng mắt hoàn toàn bị màu đỏ bao trùm, đồng tử cũng đều biến mất.

Cái đầu há miệng cắn lấy nắm tay đang đánh tới.

"Hoàng Tuyền cắn xé!"

Người này khẽ quát một tiếng, đầu lâu màu vàng khép miệng!

Lực đạo từ nắm tay lại giống như bảo kiếm sắc bén.

Đối phương là quái vật có thể dễ dàng đánh bại Huyết chủy Tô Phiền, huống hồ lực đạo từ một quyền này trông còn cường đại hơn trước!

Tên Thần Hoàng cảnh sơ kỳ cũng không dám chậm trễ.

Khó có thể tưởng tượng một tên thể tu thuần túy lại có thể làm tới mức này.

Cùng lúc đó, ngực tên Thần Hoàng cảnh sơ kỳ này cũng lõm xuống, giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài!

Cũng không có thời gian nghỉ ngơi, sau khi đánh bay một người lại có hơn mười người điên cuồng tiến công hắn.

Từng đạo công kích ập tới khiến Tiểu Hắc không thể hoàn toàn phòng ngự được.

Hoặc có thể nói là. . . Tiểu Hắc căn bản không có phòng ngự, chỉ điên cuồng tiến công, tùy ý để công kích rơi vào trên người mình.

Chung quanh Hoàng Tuyền Đài có mấy tướng sĩ Minh phủ cùng với một trưởng lão làm trọng tài.

Cảnh tượng hiện tại khiến cho bọn họ phải cười khổ.

Chỉ thấy trên Hoàng Tuyền đài liên tục có một hai bóng dáng bị đánh bay ra ngoài!

Căn bản không ai có thể ngăn cản một quyền của Tiểu Hắc!

Ước chừng một nén nhang trôi qua.

"Ngươi chỉ cần từ từ biến lệ khí thành lực lượng cho mình sử dụng, đến lúc đó thực lực của ngươi cũng sẽ tiến thêm một bước."

"Bất quá không cần lo lắng, ta rót đưa một viên Hoàng Tuyền Linh Châu vào trong thức hải của ngươi, một khi lệ khí bộc phát thì đại bộ phận sẽ bị Hoàng Tuyền Linh Châu hấp thu."

Thôi Phó khẽ gật đầu, nói:

Những qua, trong lúc tu luyện hắn thường xuất hiện tình huống hắn mất đi lý trí.

Tiểu Hắc hỏi.

"Ta lại rơi vào trạng thái cuồng bạo?"

Trưởng lão khẽ nhíu mày, vừa định ra tay thì Thôi Phó đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Hắc, một ngón tay bắn ra một đạo khí tức huyền diệu chui vào mi tâm Tiểu Hắc.

Chớp mắt, màu đỏ trong mắt Tiểu Hắc dần rút đi, thân thể bắt đầu loạng choạng.

Thôi Phó đỡ lấy hắn sau đó nhìn về phía trưởng lão nói:

"Không cần phải so đấu vòng sau nữa, người thừa kế Cửu U Minh Phủ chúng ta chính là hắn."

Dứt lời liền mang theo Tiểu Hắc biến mất tại chỗ.

Trưởng lão cung kính chắp tay hướng về phía Thôi Phó rời đi.

Sau đó tuyên bố kết quả tượng trưng, sai tướng sĩ Minh Phủ đưa những người ngã xuống đi chữa thương. . . ...

Đợi đến khi Tiểu Hắc tỉnh lại, đã khôi phục ý thức, sờ sờ đầu đau đớn.

Sau đó mới nhìn về phía Thôi Phó cùng với một tên nam tử trung niên.

Tướng sĩ Minh phủ hoảng sợ, bọn họ không nghĩ tới có tiểu bối dám ra tay với trưởng lão.

Bây giờ hắn giống như một tên điên cuồng giết chóc không thể dừng lại, nhìn thấy trưởng lão bên đài hắn liền rống giận vọt tới.

Chỉ là dù cho trải qua một trận đại chiến kịch liệt rồi, thân thể mỏi mệt nhưng Tiểu Hắc cũng đã hoàn toàn bị khí tức bạo lệ khống chế.

Phía dưới Hoàng Tuyền Đài đã có đầy người nằm dài. . .

Tuy rằng khắp thân thể đều có vết thương nhưng vẫn đang khôi phục với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Trên Hoàng Tuyền đài chỉ còn mình Tiểu Hắc đẫm máu đứng vững.

Tiểu Hắc chắp tay nói:

"Đa tạ tiền bối."

Thôi Phó khoát tay nói: "

Ngươi cũng không cần gấp gáp cám tạ, ta đây chẳng qua là đầu tư vào ngươi, ngày sau cần ngươi trợ giúp."

Tiểu Hắc cảm thấy khó hiểu.

"Bây giờ ngươi đã trở thành người thừa kế Minh Chủ của Cửu U Minh Phủ vĩ độ cao của chúng ta, việc ngươi cần làm chính là đánh bại hoặc chém giết hai người thừa kế khác. . .

Thuận lý thành chương trở thành Minh chủ của Phàm nhân giới."

Đương nhiên thực lực của ngươi còn kém hơn hai người thừa kế kia không ít, cho nên ta để Hà Minh ở bên cạnh trợ giúp ngươi. ...

Nói đến đây, Tiểu Hắc ngừng lại.

Đám người Diệp Thu Bạch cũng đưa mắt nhìn nhau, thật sự không ngờ Tiểu Hắc lại trở thành người thừa kế Cửu U Minh phủ, chưởng quản luân hồi?!

"Chẳng qua vì sao Tiểu Hắc sư huynh lại xuất hiện ở nơi đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận