Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1271 - Vĩ độ thấp, Vô Biên hoàng triều.

Giờ phút này trong một sân viện, Tiên Đế đang thảo luận với ba tên Tiên Tổ xem bước tiếp theo nên làm như thế nào.

Ba tên Tiên Tổ đột nhiên mở mắt, sắc mặt ngưng trọng nhìn lên bầu trời.

Tiên Đế nhìn ba tên Tiên Tổ mà cảm thấy khó hiểu, nhưng một lát sắc mặt hắn cũng đại biến ngẩng đầu nhìn trời.

"Ma Thần ra tay rồi sao?"

Tiên Tổ cầm đầu lắc đầu nói:

"Hẳn là hắn cũng không có ý định tự mình động thủ, xem ra đám người trẻ tuổi kia tập kích bất ngờ đã có hiệu quả, là chuyện tốt."

Tiên Đế nhíu mày nói: "Nhưng lão sư, lỡ như đối phương tự mình ra tay thì sao?"

"Không đâu."

Tà Ma Vực còn nhiều mục đích hơn, muốn xâm chiếm càng nhiều đại giới hơn.

Hai bên có sự khác biệt rất lớn.

Nhưng cho dù như thế, nếu ba tên Tiên Tổ liều mạng công kích thì Tà Chủ và Ma Thần vẫn phải trả một cái giá rất lớn.

Một khi đến mức phải liều mạng thì không còn gì trói buộc!

Mặc dù dựa theo thực lực tổng thể mà xem thì Tà Chủ và Ma Thần có tu vi Tổ Cảnh hậu kỳ, cường hãn hơn.

Tuy rằng đối phương không có khả năng ra tay, nhưng vẫn phải chuẩn bị đầy đủ mới được. ...

Tiên tổ râu dài kết luận:

"Trước tiên nhìn xem đối phương muốn làm gì đã."

Bên Tiên giới chỉ có Tiên Tổ râu dài có tu vi Tổ Cảnh hậu kỳ, hai Tiên Tổ còn là có thực lực xa xa không bằng đối phương.

"Bọn họ sẽ không dễ dàng động thủ, giống như ba người chúng ta sẽ không dễ dàng ra tay."

Nhưng ba vị Tiên Tổ thì sao?

Thần thức của Lục Trường Sinh quét qua toàn bộ Phàm nhân giới.

Đó là điều mà phía bọn họ không muốn thấy.

Vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh hoặc có thể nói là phòng ngừa người thượng tầng mà đường chủ tiền nhiệm của Thảo Đường nói, Lục Trường Sinh phóng thích thần thức của mình vào trong thông đạo Tiên giới, tránh cho có người lẻn vào.

Dứt lời, ba tên Tiên Tổ đồng thời biến mất khỏi tiểu viện.

Ở Trường Sinh Giới.

Cùng với nguyên nhân vì sao Ma Thần lại tự mình xuất thủ phóng ra thần thức.

Nhất cử nhất động của toàn bộ Phàm nhân giới giờ phút này đều hiện lên trong đầu Lục Trường Sinh, hắn tự nhiên rõ ràng mọi chuyện.

"Ngươi muốn ra tay sao?"

Khi thần thức của Ma Thần phô thiên cái địa trải rộng toàn bộ giới vực trung vĩ độ, tự nhiên cũng không thoát khỏi thần thức của Lục Trường Sinh dò xét.

"Ta cảm thấy tạm thời ngươi vẫn nên quan sát một chút đi?"

Đồng thời cũng vì sự an toàn của các đồ nhi, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn hắn sẽ lập tức xé rách không gian đến bên cạnh bọn họ.

Cây liễu nói:

"Vì sao?"

Lục Trường Sinh quay đầu nhìn về phía cây liễu, khó hiểu hỏi.

Lục Trường Sinh nhíu mày.

Lục Trường Sinh đứng dậy, nói:

"Nếu như đối phương dám ra tay, ta đây cũng chỉ có thể ra tay."

Lúc này tiếng cây liễu truyền tới.

Kể cả hành động của Tà Ma Vực nhằm vào Tiểu Hắc.

Hoàng Thiên nhìn về phía Lục Trường Sinh, nói:

Bầu trời cũng từ sáng biến thành tối!

Chúc Cửu âm ghé vào bên người Lục Trường Sinh ngủ, giờ khắc này nó cũng đột nhiên mở to mắt đứng lên nhìn về phía chân trời, không ngừng phát ra tiếng long ngâm!

"Từ lúc trước ta cũng đã nhận ra huyết mạch của Tiểu Hắc có chỗ không thích hợp, nhưng trải qua quá lâu ta đã quên đến tột cùng nó bắt nguồn từ đâu, hôm nay thấy cảnh này, nếu như ta đoán không sai... Huyết mạch của Tiểu Hắc chính là huyết mạch Thánh Ma của Ma giới, tương truyền cũng là huyết mạch của bộ tộc mạnh nhất Ma giới từ trước tới nay."

Từ trước tới nay...

Trong lục giới, mỗi một đại giới đều có thời kỳ cường thịnh, thời kỳ cường thịnh của Ma giới càng xa xưa so với Phàm nhân giới càng thêm xa xưa. Lúc đó Ma giới có thể chống lại Thần giới.

"Nguyên nhân cũng vì Thánh Ma huyết mạch, Thánh Ma huyết mạch có chín đại năng lực, mỗi một năng lực đều thập phần cường đại, như Tiểu Hắc hiện tại thức tỉnh năng lực tự khôi phục, huyết mạch quấn quanh..."

Dựa vào Thánh Ma huyết mạch, Ma giới mới có tư cách so sánh với Thần giới.

"Nhưng năm đó Thần giới và Ma giới có một cuộc chiến cực kỳ bí ẩn, tuy rằng không biết quá trình thế nào nhưng Ma giới đã thua, Thánh Ma huyết mạch cũng như vậy mà đoạn tuyệt, từ đó Ma giới không gượng dậy nổi..."

Nghe đến đây, dù là Hoàng Thiên hay Tương Liễu đều tỏ vẻ ngưng trọng.

Nhìn vẻ mặt dần dần hiểu rõ của Lục Trường Sinh, cây liễu tiếp tục giải thích:

"Cho nên Ma giới không muốn Tiểu Hắc bỏ mình hơn ai hết mới đúng, ngược lại còn sẽ nghĩ hết mọi biện pháp có được hắn, bồi dưỡng hắn thành vương của Ma giới, cũng nghĩ hết biện pháp hoàn toàn kích phát huyết mạch chi lực của hắn."

"Nếu như Tà Ma Vực chúng ta bị đám người trẻ tuổi các ngươi đùa giỡn xoay quanh, vậy các ngươi có phải hơi xem thường Tà Ma Vực chúng ta rồi không?"

Lúc này đại trưởng lão Tà Ma Vực xuất hiện ở phía trước đại quân Tà Ma Vực, nhìn đám người Diệp Thu Bạch cười lạnh nói:

Hiển nhiên đẳng cấp trận pháp này có thể đã tới gần Tổ Cảnh...

Mục Phù Sinh cũng thử sử dụng Thiên Lôi Độn Phù nhưng trận pháp nơi này hoàn toàn tước đoạt quy tắc lực ra khỏi không gian!

Trong đó có hơn mười cường giả Thần Đế cảnh Luyện Ngục cấm quân cùng với một số cường giả nửa bước Thần Đế!

Đồng thời trên không trung hay trên mặt đất đều có vô sối quân lính Tà Ma Vực vây quanh bọn họ, chật như nêm cối!

Hoàng Thiên nhìn nhà gỗ Lục Trường Sinh tiến vào, hỏi: "Ngươi làm gì đó?"

Lục Trường Sinh nói: "Đi ngủ một giấc!"

" Nhưng... Nhưng nơi đó là phòng của ta."

Lục Trường Sinh khựng lại, lập tức che mặt xoay người chạy vào gian phòng của mình.

"Phanh!"

Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên. ...

Thương Hỏa vực là nơi cuối cùng mà đám người Diệp Thu Bạch quyết định tập kích bất ngờ.

Thế nhưng khi bọn họ tới nơi này, tiến vào nội địa đóng quân.

Khoảnh khắc Tiểu Thạch Đầu lấy Phù Sinh Đồ thả mọi người ra thì bỗng có một đại trận dâng lên!

Lập tức tiến vào trong nhà gỗ.

Nghe đến đó, Lục Trường Sinh lại cười khoát tay nói: "Không thể không thể."

Phải biết rằng hiện tại Ma giới đứng ở phía đối lập với Phàm nhân giới!

"Lo lắng thì không cần, nếu Tiểu Hắc có Thánh Ma huyết mạch, trở lại Ma giới sẽ có cơ hội kích phát huyết mạch chi lực toàn diện. Thật sự muốn lo lắng... Ngươi chỉ cần lo lắng một điểm, đó chính là nếu Tiểu Hắc nguyện ý trở lại Ma giới, hắn còn nhận sư tôn ngươi hay không."

Cây liễu phiêu động cành liễu nói:

Lục Trường Sinh nói: "Vậy ta không cần lo lắng sao?"

Đám người Diệp Thu Bạch đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt hơi ngưng trọng.

Hành tung của bọn họ không thể dễ dàng nhận ra, chỉ có thể đã bị cường giả Tổ Cảnh...

Nhưng với thực lực cảnh giới của bọn họ thì không thể phát giác cường giả Tổ Cảnh phóng thích thần thức.

Đàm Tông Chiếu cũng nhíu mày nhìn về phía Tiểu Hắc nói.

"Có cần ta nói ra thân phận Hỗn Linh học viện không, có thể đối phương sẽ nể mặt."

Tiểu Hắc lắc đầu nói: "Xem tình huống trước đã."

Nhưng lúc này ánh mắt đại trưởng lão Tà Ma Vực lại rơi vào người Tiểu Hắc, nói:

"Nếu như ngươi nguyện ý theo chúng ta một chuyến, cũng không hẳn là không thể buông tha các sư huynh đệ của ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận