Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 695 - Bắt đầu bố trí

. . . . . .

Đến bây giờ mới thôi chuyện kết minh mới được xác định rõ.

Luyện Ngục thành có Vô Gian Luyện Ngục, Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện.

Tinh Vân thành do Nhạc Chính Trì cầm đầu một đám tán tu.

Ma Vương thành gồm Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh, Lâm Trí Nam, Yêu Quý, Tô Mộ U, Tiên Viên thôn, Trì Bỉnh.

Nhìn qua là đội ngũ kết minh bên Diệp Thu Bạch có ưu thế lớn.

Dù nhân số hay thực lực bên ngoài đều vượt qua hai phe còn lại.

Sau đó là liên minh tán tu do Nhạc Chính Trì làm đại diện, thực lực không tầm thường, thực lực cá nhân cũnh có thể sánh vai những nhân vật thiên đứng đầu thế lực, tông môn!

"Quy tắc cũng không hạn chế nhân số trong mỗi một thành trì, như vậy nếu trùng hợp đều lựa chọn cùng một thành trì, vậy chẳng phải là không chiến mà thắng, toàn bộ đều nhận được khen thưởng?"

"Một cửa cuối cùng tuyệt đối không thể nào đơn giản."

Nhân số quá nhiều, dù cho có vây đánh hay là cường công chính diện hoặc tiến hành phòng thủ nhiều phương diện đều có ưu thế tự nhiên.

"Chín là điểm này kỳ quái nhất, dựa theo lời những người khác thì Tuyệt Hồn thành là một địa phương cực kỳ nguy hiểm, có thể xác định thông qua hai cửa khảo nghiệm trước."

"Rơi vào hoàn cảnh nhân số chênh lệch lớn, bọn họ làm như thế nào để đền bù đây?"

"Nếu đều lựa chọn một thành trì, Tuyệt Hồn thành cũng sẽ không cho chúng ta dễ dàng thông qua khảo nghiệm như thế, hai tòa thành trì còn lại tuyệt đối sẽ có bổ sung!"

Luyện Ngục thành có ít người nhất.

"Có thể là. . . . . ."

"Nếu là thành chiến, trong tình huống thực lực không có sự chênh lệch quá lớn thì ưu thế về nhân số sẽ được hiển hiện rõ rệt hơn!"

Trên đường đi, Lâm Trí Nam đã nghĩ tới vấn đề này, vuốt cằm tự hỏi:

Mục Phù Sinh lắc đầu nói:

"Nói cách khác, thành trì nào có nhân số ít, có khả năng sẽ nhận được hỗ trợ từ Tuyệt Hồn thành có đúng không?"

Diệp Thu Bạch cũng đang suy nghĩ vấn đề này:

Lúc nghe đến đây.

Đột nhiên, Lâm Trí Nam cùng Mục Phù Sinh đồng thời nói:

Diệp Thu Bạch gật đầu:

Ngay cả thổ nhưỡng cũng hoàn toàn nhuộm đen.

Xuyên qua rừng cây chính là một sa mạc gập ghềnh, lồi lõm.

Phong ấn ở nơi đây không biết mạnh hơn phong ấn ở thành trì bên ngoài gấp bao nhiêu lần.

Cũng chỉ có thế này mới thuyết minh rõ quy tắc.

Khi đám người Diệp Thu Bạch đến cửa thành phía bắc thì cửa tự động mở ra.

Tất cả mọi người đều tỏ vẻ bừng tỉnh.

Khoảnh khắc bước vào cửa thành, mọi người lập tức phát hiện trung tâm ấn ký đầu lâu trên mu bàn tay có thêm một chữ "Ma".

Đám người Diệp Thu Bạch bước qua cửa thành.

"Vào đi thôi."

Ở trên đường đi cũng không có phong cảnh đặc thù gì.

Cả tòa thành trì có dạng hình vuông.

Bốn phía đều là tường thành vây quanh.

Mỗi một phương đều có một cửa thành.

Cuối cùng đi tới một bình nguyên đen nhánh tràn ngập ma khí.

Chỉ là ở trung ương có ba cây cột đá chọc trời tràn ngập lực lượng phong ấn, trấn áp.

Trông thành trì cũng không có chỗ nào đặc thù.

Lúc tiến đến nơi này, mấy người Diệp Thu Bạch có thể nhìn thấy một tòa thành trì loại nhỏ.

Hiển nhiên ấn ký dùng để ký lục thành trì mà mình lựa chọn.

Lúc này, Lâm Trí Nam nói:

"Có vài lời hẳn là chúng ta nên nói trước cho ổn thỏa."

Mọi người đều là quay đầu nhìn về phía Lâm Trí Nam.

Lâm Trí Nam giải thích:

"Nếu là thành chiến, chúng ta đây cần phải lựa chọn sử dụng một lực lượng chủ công, một quân đội, không có người dẫn đầu mà đánh lẻ sẽ là năm bè bảy mảng, rất dễ dàng bị đối phương bắt được sơ hở rồi đánh bại!"

Tô Mộ U liếc mắt hỏi:

"Ngươi muốn làm người dẫn đầu sao?"

"Không không không."

Đây đều là lĩnh vực mà bọn họ am hiểu.

Mục Phù Sinh và Lâm Trí Nam đều gật gật đầu.

"Mục Phù Sinh, ngươi làm người chi viện phía sau, khắc dấu phù triện, kiến tạo một tầng phòng thủ cho thành trì."

"Lâm Trí Nam, ngươi làm quân sư."

Diệp Thu Bạch suy nghĩ chút rồi nói:

"Vậy được, Diệp huynh, ngươi bắt đầu phân phối nhiệm vụ đi."

"Diệp huynh là sư huynh của Tiểu Hắc huynh cùng Mục huynh, hơn nữa các ngươi cũng từng đánh bại chúng ta."

"Thực lực cũng được mọi người chúng ta tán thành."

"Cho nên ý của Diệp huynh như thế nào?"

Diệp Thu Bạch nhìn về phía những người khác.

Mấy người đều dời ánh mắt đến trên người hắn.

Không hề có ý phản đối.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch liền gật đầu nói:

"Một khi đã như vậy ta liền tạm thời tiếp nhận vị trí dẫn đầu, nếu như các ngươi cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, có thể nói ra bất kỳ lúc nào."

Lâm Trí Nam cười nói:

Lâm Trí Nam tiếp tục nói:

"Diệp huynh, ngươi làm có được không?"

Lâm Trí Nam cười nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói:

"Vậy do ai tới làm?"

"Tô đại tiểu thư, ngươi đừng có hại ta nha, làm như ta muốn tranh quyền vậy đó!"

Lâm Trí Nam vội vàng xua tay cười nói:

"Tô Mộ U, ngươi dẫn dắt một ít người đi kiểm tra cửa thành hướng đông."

"Tiểu Hắc, ngươi. . . . . ."

Khi Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tiểu Hắc.

Lại phát hiện Tiểu Hắc đang nhìn chằm chằm ba cây cột đá ở trung ương, xem rất nhập thần.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch nói:

"Tiểu Hắc, nếu có đồ vật mà ngươi muốn thì đi nhìn xem đi."

Tiểu Hắc không có từ chối, lập tức chạy hướng tới ba cây cột đá.

Dưới ba cây cột đá có trấn áp đồ vật gì đó.

Hắn cảm giác phía dưới đồ vật mà hắn cần!

Giống như đang lôi kéo linh hồn hắn!

Trong quá trình càng lúc càng đến gần hắn đều có thể cảm giác được ký ức bên trong thức hải của mình điên cuồng hiện lên!

Rất có khả năng bên trong có một mảnh linh hồn.

Ở nơi trung tâm nhất có ba cây cột đá trấn áp!

Tiểu Hắc bức thiết muốn hiểu rõ sự tình.

Diệp Thu Bạch thì an bài mấy nhiệm vụ còn lại.

Đầu tiên là hiểu rõ toàn bộ kết cấu của Ma Vương thành.

Dù sao bọn họ còn chưa biết cấu tạo của Ma Vương thành.

Không hiểu biết kết cấu của một tòa thành trì thì làm sao mà tiến hành phòng ngự?

Đến lúc đó bị địch nhân phát hiện lỗ hổng, nhất cử công phá là xong rồi?

Mục Phù Sinh thì lại tìm kiếm một phủ đệ yên tĩnh, chuẩn bị khắc dấu phù triện.

Mà địa phương lựa chọn cũng phải kịp thời chiếu cố bốn phía tường thành đông tây nam bắc.

Hết thảy nhiệm vụ đều bắt đầu vững bước tiến hành.

Bên kia.

Tiểu Hắc cũng đã đi tới dưới ba cây cột đá.

Nơi này một cái hang đá thật lớn!

Bên ngoài hang đá là ba cây cột đá đồng thời trấn áp, ngăn trở lối vào!

Tiểu Hắc có thể nhìn thấy rõ từng sợi ma khí đen nhánh không ngừng toát ra từ bên trong hang đá.

Tuy rằng có cột đá trấn áp, ma khí không cách nào hoàn toàn lan tràn nhưng vẫn có một chút toát ra.

Tiểu Hắc chỉ vừa mới tiếp xúc liền có thể cảm giác được một cỗ hơi thở đồng nguyên.

Cỗ hơi thở này làm chó máu huyết của hắn phải sôi trào, khiến hắn càng thêm xác định.

Bên dưới hang đá trấn áp một mảnh vỡ linh hồn!

Nhưng mà hiện giờ lại không cách nào đánh vỡ cột đá phong ấn.

Diệp Thu Bạch đã đi tới, hỏi:

"Nơi đây có đồ vật mà ngươi muốn đi?"

Tiểu Hắc gật gật đầu.

"Đừng có gấp, chỉ cần đánh vỡ hai tòa thành trí khác thì phong ấn nơi đây cũng tự động tiêu tán thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận