Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 648 - Tô gia tỏ ý

. . . . . . . .

Trì Bỉnh thắng lợi khiến Sở Lam cùng với Trang Tử Đống đều cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Đồng thời trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc.

Không nghĩ tới tên đệ tử ngày thường không hề tạo cho ngườ khác cảm giác tồn tại thế mà có khả năng bộc phát thiên phú cường đại như thế?

Dù là chuyện dung nhập hồn hỏa vào bên trong kiếm đạo hay tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ.

Hoặc là kinh nghiệm thực chiến đều vượt qua đệ tử thân truyền của tông chủ là Sở Lam cùng với đệ tử thân truyền Trang Tử Đống!

Hoắc Chính Hành cũng vuốt cằm cười nói:

"Xem ra. . . . . . Tiểu gia hỏa này cũng đáng được bồi dưỡng trọng điểm."

"Tiếp theo tới ngươi lên."

Cũng có tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ, không phân cao thấp với Trì Bỉnh.

"Người này am hiểu sử dụng lực lượng thần hồn, vốn có khả năng khắc chế công pháp của ngươi rồi, không cần quá mức tự trách, tiếp thu kinh nghiệm, chăm chỉ tu luyện thôi."

Người này khẽ gật đầu nhảy lên trên luận đạo đài, liền dùng ra chưởng pháp đại khai đại hợp.

"Tiểu thư, xin lỗi, là ta khinh địch."

Đến đây.

Bên kia.

Cuối cùng vì kiếm đạo dung nhập hồn hỏa của Trì Bỉnh chiếm cứ một chút ưu thế nên đánh bại người này.

Tô Mộ U cũng không có trách tội, nhàn nhạt nói:

Tô Lâm Độ ủ rũ đi tới trước mặt Tô Mộ U.

Tô Mộ U nhìn về phía một tên đệ tử Tô gia phía sau.

Diệp Thu Bạch, Sở Lam cùng với Trang Tử Đống.

Tô Lâm Độ gật gật đầu.

Bên Tô gia thì chỉ còn lại Tô Mộ U cùng với một nam tử gọi là Tô Mộc.

Bản thân Trì Bỉnh cũng tiêu hao nhiều, rời khỏi đài.

Thiên Kiếm Phong còn thừa ba người.

Diệp Thu Bạch lại lắc lắc đầu.

Sở Lam nhìn lên đài cao rồi nói:

"Ta biết ngươi có năng lực vượt biên tác chiến cho nên ta sẽ không nương tay, thi triển kiếm đạo của ngươi đi, để cho ta kiến thức một phen."

Tô Mộ U cũng không có do dự, quyết định cho Tô Mộc lên đài trước.

Phía Linh Tiên Cung, Yêu Quý thấy cảnh này thì lắc lắc đầu.

Cảnh giới đồng dạng ở Trọc Tiên cảnh sơ kỳ.

Chỉ cần là kiếm tu đều sẽ bị hắn áp chế!

Ở trên phương diện kiếm đạo, Diệp Thu Bạch tựa như một vị vương giả trên ngai cao!

Trước đó hắn đã được kiến thức kiếm đạo của Diệp Thu Bạch.

Bên Thiên Kiếm Phong.

Kiếm tu sao?

Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng cười.

Như thế cũng tốt, có thể giúp mình tốn ít sức lực một chút nha.

"Diệp huynh, để ta với Trang sư đệ lên đi, tuy rằng không có nắm chắc thủ thắng nhưng ít ra có thể tiêu hao linh khí của đối phương."

Tô Mộc nhìn Diệp Thu Bạch, một thanh kiếm lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn nắm kiếm của mình, trầm giọng nói:

Dứt lời liền nhảy lên trên luận đạo đài.

"Không cần thiết đâu, cứ giao cho ta."

Chiến đấu bắt đầu.

Tô Mộc nâng thanh kiếm trong tay, chân hơi khụy xuống bỗng nhiên bước một bước, giống như hóa thành cuồng phong cuốn thẳng về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch thấy thế, Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay khuấy nhẹ.

Kiếm ý Siêu phàm cảnh che trời lấp đất thổi quét toàn bộ luận đạo đài!

Kiếm vực triển khai!

Trong khoảnh khắc, Tô Mộc trừng to mắt, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng kiếm đạo của chính mình chịu một sự áp chế tuyệt đối!

Không đợi hắn nghĩ nhiều thì Diệp Thu Bạch đã cầm Hỗn Nguyên Tiên Kiếm lao đi, ngay sau đó đâm tới!

Kiếm ý Siêu phàm cảnh ngưng tụ thành kiếm long phát ra từng tiếng rồng ngâm xuất hiện.

Quả nhiên.

Phối hợp với năng lực vượt biên tác chiến thì chuyện Tô Mộc bại trận chỉ là sớm hay muộn mà thôi, kết cục đã định. . . . . .

Diệp Thu Bạch đột phá đến Biến Huyết cảnh trung kỳ, thực lực tăng lên quá nhiều.

Hiện giờ ngay cả cơ hội phản kích Tô Mộc cũng không tranh thủ được.

Nếu như còn ở Biến Huyết cảnh sơ kỳ chưa đột phá thì có lẽ Diệp Thu Bạch còn không cách nào gây áp lực lớn cho Tô Mộc tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ như hiện giờ.

Dưới đài, Tô Mộ U nhìn thấy một màn này, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Đồng thời kiếm ý của đối phương cũng giống như dòi trong xương chậm rãi truyền vào trong hai tay của hắn, điên cuồng đâm đâm kinh mạch, cốt cách cùng với huyết nhục!

Diệp Thu Bạch cũng không có liên tục dùng một kiếm này mà lập tức thay đổi kiếm thế.

Đôi tay cầm chặt chuôi kiếm, thay đổi phương hướng chém ngang ra!

Kiếm ý ngưng tụ quanh thân Diệp Thu Bạch.

Kiếm ý hóa thành thực chất bên trong kiếm vực ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm lơ lửng xung quanh hắn, không ngừng công kích Tô Mộc.

Tô Mộc bất đắc dĩ, không ngừng phòng ngự.

Giờ khắc này.

Kiếm chém ngang của Diệp Thu Bạch cũng đã đánh úp tới.

Hỗn Nguyên Kiếm Pháp, kiếm thứ hai!

Đây là một cỗ lực lượng mà hắn không cách nào chống đỡ nổi!

Khi kiếm long va chạm vào kiếm trong tay mình thì Tô Mộc cảm giác có một cỗ lực lượng to lớn từ trên thân kiếm truyền đến hai tay.

Nhưng mà đối mặt với một kiếm này.

Muốn ngăn cản một kiếm của Diệp Thu Bạch.

Tay hắn cầm kiếm chắn ngang.

Tô Mộc cắn răng mạnh mẽ vận chuyển kiếm ý, linh khí trong cơ thể bùng nổ.

Sau một kiếm chém ngang của Diệp Thu Bạch.

Tô Mộc trực tiếp bay ngược đi ra ngoài rơi khỏi luận đạo đài!

Lão giả giám sát nhanh chóng tuyên bố:

"Diệp Thu Bạch thắng!"

Sở Lam cùng với Trang Tử Đống nhìn Diệp Thu Bạch trên đài, cảm nhận được hơi thở của hắn không hề yếu đi một chút nào.

Ngược lại bởi vì một trận chiến này mà khí thế đã đạt tới đỉnh!

Trận chiến với Tô Mộc giống như chỉ là một trận giúp hắn khởi động, làm nóng người.

Biến Huyết cảnh trung kỳ dùng một người tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ để làm nóng người.

Loại chuyện này chưa từng nghe qua nha!

Sở Lam không khỏi than thở:

"Thật sự là một yêu nghiệt. . . . . ."

Trang Tử Đống cũng cười khổ không thôi:

"Trong kiếm tu chúng ta có một người như Diệp Thu Bạch, cũng không biết là bất hạnh hay là cái gì. . . . . ."

Yêu Quý nhìn Diệp Thu Bạch tràn đầy khí phách trên đài, chiến ý đạt tới đỉnh điểm mà âm thầm suy tính.

Nếu bản thân đối chiến với Diệp Thu Bạch hiện tại.

Còn có nắm chắc phần thắng hay không đây?

Nhưng mà khi một người có suy nghĩ thế này thì hắn đã không nắm chắc rồi. . . . . .

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tô Mộ U bên dưới đài.

Tô Mộ U có gương mặt thanh nhã giống như một đóa sen, nàng nhẹ nhàng nhấc chân xuất hiện trên luận đạo đài.

Lời Tô Mộ U nói khiến Diệp Thu Bạch có chút kinh ngạc.

"Diệp Thu Bạch, ngươi có hứng thú gia nhập Tô gia ta hay không?"

"Ngươi cũng không nên gấp gáp từ chối."

Tô Mộ U không đợi Diệp Thu Bạch mở miệng, liền nói tiếp:

"Phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ, với nội tình của Tô gia cũng có thể xưng được là thế lực đứng đầu."

"Có Tô gia trợ giúp, con đường tu đạo cùng với kiếm đạo ngày sau của ngươi sẽ càng thêm huy hoàng."

"Mà Tô gia ta cũng chưa từng thu nhận người khác họ. . . . . . Ngươi sẽ là người đầu tiên."

"Sau trận chiến này hãy cho ta câu trả lời?"

Hiển nhiên.

Tô Mộ U muốn đánh bại Diệp Thu Bạch trong trận chiến này, từ đó chứng minh thực lực của Tô gia.

Diệp Thu Bạch lại cười lắc lắc đầu, nói:

"Không cần chờ sau trận chiến này đâu, đa tạ Tô tiểu thư nâng đỡ, Diệp mỗ sẽ không gia nhập Tô gia."

Mọi người vừa nghe lời này đều kinh ngạc!

Tô gia là thế lực nào?

Diệp Thu Bạch thế mà từ chối?

Yêu Quý nhàn nhạt nói:

"Tô Mộ U vẫn hơi sốt ruột rồi, loại người như Diệp Thu Bạch không phải dễ dàng bị một ít tài nguyên bối cảnh dụ dỗ . . . . ."

Lâm Trí Nam lại đưa ra cách nhìn bất đồng.

"Tô Mộ U cũng không có sốt ruột, nàng làm như vậy, tuy rằng không cách nào mượn sức Diệp Thu Bạch, nhưng ít nhất là đã tỏ ra thiện ý, muốn giao hảo với đối phương."

Tô Mộ U nghe được câu trả lời quyết đoán của Diệp Thu Bạch, hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó gật gật đầu nói:

"Đã như vậy thì chiến đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận