Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1101 - Đế Vương Lục, Vạn cổ ma thể tầng thứ bảy!

. . . .

Nếu những lời phía trước dùng để ổn định chiến ý, như vậy lời phía sau cùng với hành động là để kích phát sĩ khí!

Bất kể là sách lược kích phát sĩ khí hay mưu lược củng cố lòng quân nào cũng không bao giờ có thể đánh đồng với đế vương ngự giá thân chinh.

Còn có chuyện gì có thể làm cho sĩ khí gia tăng hơn là ngự giá thân chinh chứ?

Đế vương còn không sợ chết, vung đao kiếm, giơ cao trường thương xông lên đằng trước quân đội.

Bọn họ còn có lý do gì đi sợ hãi, còn có lý do gì không đi theo phía sau đế vương xung phong dũng mãnh liều chết với quân địch?

Một lúc sau chiến ý cùng sĩ khí của các tướng sĩ bên Hồng Anh dâng lên tới đỉnh cao nhất!

Trong miệng không ngừng gào thét, lao về phía quân địch!

Nhưng mà hắn làm sao hiểu được.

Tức giận, chiến bại.

Nghĩ tới đây, tướng lĩnh tức giận!

Tức giận, chiến thắng.

Nhân số chênh lệch lớn như vậy, vốn không thể có sĩ khí, quân đội vốn nên bị đánh tan bây giờ lại bắt đầu phản công?

Thân ảnh Hoàng Long Thần Đế lại xuất hiện.

Dưới sự tấn công dũng mãnh không sợ chết, chiến cuộc bắt đầu đảo ngược.

Kế tiếp chính là cục diện nghiêng về một phía.

Đây vốn là cục tất thắng, sao có thể thất bại trong tay hắn?

Tướng lĩnh trên xe ngựa nhìn thấy một màn này cũng cảm thấy khó tin.

Có đôi khi một trận chiến dịch thắng bại chỉ dựa vào một khoảnh khắc như vậy.

Hoàng Long Thần Đế nhìn về phía Hồng Anh, bình thản nói, trong ánh mắt tràn đầy sự tán thưởng.

"Giết cho ta! Bọn họ chỉ còn lại một hơi kia, không có uy hiếp gì! Ai dám lui về phía sau liền diệt cửu tộc!"

"Nhanh như vậy mà đã có thể thỏa mãn yêu cầu của bổn đế, không dễ có."

Sau khi Hồng Anh bắt được tướng lĩnh bên đối phương, hết thảy cảnh tượng trước mắt lập tức tiêu tán.

"Không tệ."

Đây cũng là một phần không thể thiếu ở một vị đế vương.

Chậm rãi thực hiện và nhanh chóng thực hiện lại càng khác nữa.

"Ngươi trời sinh đã là đế vương, có thể thừa kế y bát của bổn đế."

Dù sao chỉ cần thân là đế vương đều biết phương pháp này.

Với thực lực hiện giờ của Hồng Anh, khi tiếp nhận tin tức truyền thừa khổng lồ thế này cũng không khỏi đau đớn.

Hoàng Long Thần Đế cũng không khen cách làm của Hồng Anh, chỉ là khen ngợi tốc độ.

"Đồng thời chia thành Đế vương cửu thức, mỗi một thức yêu cầu cấp bậc đế vương ý khác biệt, với đế vương ý của ngươi hiện tại có thể để thi triển thức thứ tư."

"Đây là Đế Vương Lục, dùng đế vương ý tiến hành tu luyện."

Tiếng của Hoàng Long Thần Đế vang vọng bên trong thức hải Hồng Anh.

Thế nhưng biết và thực thi lại là hai chuyện khác nhau.

"Tuy rằng ngươi tuy có đế vương ý, nhưng công pháp của ngươi lại không cách nào vận dụng đế vương ý hoàn mỹ, đã như vậy bổn tọa liền cho ngươi công pháp."

Dứt lời, Hoàng Long Thần Đế giơ ngón tay chỉ vào mi tâm Hồng Anh.

Một cỗ tin tức khổng lồ tràn vào thức hải nàng!

Cách làm của Hồng Anh không chỉ thể hiện mưu lược của đế vương mà còn thể hiện sự quyết đoán và dũng khí!

Hoàng Long Thần Đế gật đầu, dùng ánh mắt đầy hài lòng nhìn về phía Hồng Anh.

"Trong tình huống sĩ khí suy sụp chỉ có biện pháp này có thể nhanh chóng ngăn chặn tổn hại và lật ngược tình thế, thủ thắng thôi."

Hồng Anh cũng không có bởi vì Hoàng Long Thần Đế khen ngợi mà cảm thấy kiêu ngạo, chỉ bình thản nói:

"Bổn đế sẽ mang theo đế vương của ngươi lưu chuyển một vòng trong kinh mạch, có thể nắm giữ bao nhiêu phụ thuộc vào ngươi."

Đế Vương Lục chính là công pháp sau khi Hoàng Long Thần Đế thành tựu thượng cổ đệ nhất đế tiến hành hoàn thiện.

Không phải đế vương, không thể tu luyện, không có đế vương ý càng không thể tu luyện.

Điều kiện hà khắc nhưng uy năng cũng cực kỳ khủng bố!

Quan trọng hơn là Đế Vương Lục hoàn toàn phù hợp với Hồng Anh.

Hồng Anh chinh chiến, thống trị, thu hoạch Giới vực chi tâm thì đế vương ý sẽ nhanh chóng tăng vọt.

Đế vương ý tăng vọt có thể trợ giúp Hồng Anh tăng cường cảnh giới.

Ngày sau tốc độ tu luyện của Hồng Anh sẽ được đề cao hơn!...

Bên kia, Diệp Thu Bạch, Ninh Trần Tâm, Mục Phù Sinh và Phương Khung cũng đang vững bước tiến hành tiếp nhận truyền thừa.

Có huyết mạch chi lực bực này, thực lực còn có thể yếu sao?

"E là thực lực sư tôn của ngươi vượt quá tưởng tượng của bổn đế, truyền thừa bổn đế có thể cho ngươi còn không bằng hắn."

Hình Thiên Thần Đế cười khổ một tiếng, nói:

"Sư tôn?"

"Là huyết mạch của sư tôn."

Tiểu Hắc suy nghĩ nói:

"Huyết mạch chi lực của ngươi kế thừa từ đại năng phương nào?"

Nói thật, hắn không nhìn thấu huyết mạch của Tiểu Hắc.

Cỗ huyết mạch chi lực này không phải là huyết mạch mà hắn có thể quan trắc.

Tuy rằng tràn ngập ma khí nhưng ẩn sâu bên trong là một tia huyết mạch của Lục Trường Sinh.

Dù sao một giọt tinh huyết kia đã dung nhập vào trái tim Tiểu Hắc.

Theo thực lực và cảnh giới của Tiểu Hắc gia tăng thì huyết mạch càng ngày càng mạnh.

Cường độ hấp thu một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh cũng càng lúc càng nhanh.

Điều này cũng dẫn đến huyết mạch chi lực trong cơ thể Tiểu Hắc bị một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh che đậy.

Có hai loại huyết mạch khác nhau, nếu như muốn hai bên chung sống hòa bình thì tự nhiên phải là bên mạnh che đậy bên yếu.

Hình Thiên Thần Đế hoảng hốt nói:

Khoảnh khắc phóng thích, một luồng kim quang từ trong huyết mạch hiện lên!

Tiểu Hắc nghi hoặc nhưng vẫn phóng thích huyết mạch chi lực của mình.

"Phóng thích huyết mạch của ngươi cho ta xem?"

Nhưng tên Thần Đế thể tu nhìn thấy Tiểu Hắc phóng thích huyết mạch lực thông qua khảo nghiệm lại khẽ cau mày.

Về phương diện này, Tiểu Hắc cũng được một Thần Đế thể tu truyền thừa.

Phải biết rằng Hình Thiên Thần Đế là thể tu hàng đầu thời kỳ thượng cổ.

Dù huyết mạch hay cảnh giới đều đứng đầu.

Vậy mà hắn cũng không thể nhìn thấu huyết mạch của Lục Trường Sinh, đối phương ít nhất cũng phải cùng cấp bậc với Nhân tổ đi?

"Đã như vậy ngươi cũng không cần phải chuyển tu công pháp của bổn đế, bổn đế thấy lệ khí trong cơ thể ngươi quá mức nồng đậm, không cách nào áp chế, ta liền trợ ngươi dung hợp lệ khí đi."

Dứt lời, Hình Thiên Thần Đế vỗ một chưởng vào ngực Tiểu Hắc.

Lực lượng cường thế không có đánh bay Tiểu Hắc, ngược lại giống như mũi kim xâm nhập vào tứ chi bách hài của hắn!

Giúp tiểu hắc dung nhập lệ khí vào trong huyết mạch, để bản thân hắn có thể sử dụng!

Thời gian ba ngày trôi qua.

Trong quá trình dung hợp lệ khí, Tiểu Hắc không ngừng hoán đổi giữa trạng thái cuồng bạo và trạng thái thanh tỉnh, thức hải gánh chịu áp lực cực kỳ lớn.

Bất quá vẫn chống đỡ được.

Sau khi dung hợp, với cường độ thân thể hiện giờ của Tiểu Hắc, e là dù có đối đầu với Bạch Công Tuấn cũng sẽ không cố sức...

Điều làm cho Tiểu Hắc cảm thấy ngoài ý muốn chính là Vạn Cổ Ma Thể đã lâu không đột phá bỗng nhiên hiện lên, loại hoa văn thứ bảy lan tràn trên bề mặt thân thể.

Bên trong hoa văn là lệ khí nồng đậm!

Tiểu Hắc thấy thế nhếch miệng cười, ôm quyền với Hình Thiên Thần Đế:

"Đa tạ tiền bối.

Hình Thiên Thần Đế khoát tay áo, sau đó ném cho hắn một quyển trục, nói:

"Ngươi không cần công pháp vậy thì ta cho ngươi quyền pháp."

Trên quyển trục có bốn chữ [Hình Thiên Thần Quyền].

[Đây là quyền pháp bổn đế tu luyện cả đời, cũng coi như truyền thừa y bát cho ngươi."

Tiểu Hắc nghiêm túc gật đầu:

"Ta sẽ... Bất quá tiền bối, ta có thể hỏi ngươi một chuyện hay không?"

Hỏi đi.

"Tiền bối có biết Côn Lôn Khư không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận