Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 551 - Thật sự không được thì để sư tỷ cho ngươi

. . . . . . . . . . . . . .

Đêm đen núi cao.

Giờ phút này Vô Biên hoàng thành trở nên yên tĩnh nặng nề.

Tất cả danh môn vọng tộc đều đang cảnh giác đề phong tên trộm xuất hiện.

Các thế lực còn chưa bị ghé thăm hoặc là đã bị trộm đều liều mạng muốn bắt giữ kẻ này quy án!

Đây là một sự kiện ngoại trừ Tà tộc xâm lấn mà tất cả các thế lực trong Vô Biên hoàng thành lại đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng!

Mà giờ phút này.

Ở Bình gia phía đông Vô Biên hoàng thành.

"Tên đạo tặc này trước giờ thuận lợi như vậy là bởi vì hắn không có đặt ánh mắt trên người Bình gia chúng ta!"

Nhìn vẻ mặt của nam tử trước mắt, đại tiểu thư Bình gia miễn cưỡng cười cười.

Đối diện nàng là một nam tử cẩm y, hắn cười nhạo một tiếng rồi nói:

"Chỉ cần hắn dám đến Bình gia, tất nhiên chúng ta có thể nhẹ nhàng bắt giữ hắn, khiến kẻ này có đến mà không có về!"

Trong sân viện của đại tiểu thư Bình gia.

"Ai nha, tỷ yên tâm đi, ta đã an bài rất nhiều nhân thủ, bày ra thiên la địa võng!"

Bình gia có thể xếp ba hạng đầu trong các gia tộc ở Vô Biên hoàng thành.

Tuy rằng nàng cũng nghĩ như đệ đệ nhưng trong lòng vẫn có cảm giác bất an.

Bình gia đại tiểu thư ưu sầu ngồi trên ghế đá.

Tình cảnh trong đình viện cũng giống như các gia tộc và thế lực khác, đều có thị vệ nấp trong tối canh phòng!

"Huống hồ trước đó hắn toàn trộm mấy gia tộc dưa vẹo táo nứt."

Vừa dứt lời.

"Tỷ, ngươi không cần lo lắng, không phải chỉ là một tên đạo tặc sao?"

Đột nhiên không gian trong đình viện lại bắt đầu vặn vẹo!

Luôn cảm thấy sự tình sẽ không thuận lợi.

"Dù cho tính hắn không biết lượng sức tới đây cũng không có khả năng thành công!"

Giống như không có ai nghe được gì cả.

"Thật can đảm! Dám đến Bình gia chúng ta? Người đâu!"

Từ trong áo đen có tiếng nói kỳ quái phát ra.

Một người toàn thân phủ áo đen, trông khá cao ráo xuất hiện trước mặt hai tỷ đệ.

Sắc mặt đại tiểu thư Bình gia đỏ bừng, trong mắt tràn đầy lửa giận!

Giống như có xoáy nước!

Tu vi này trong thế hệ trẻ ở Vô Biên hoàng triều cũng xem như có thiên phú hàng đầu.

Hư Thần cảnh sơ kỳ.

Nàng khẽ kêu một tiếng rồi phóng về phía người áo đen, tung ra một chưởng.

Nam tử cẩm y và đại tiểu thư Bình gia đều biến sắc.

"Không có làm gì hết, chỉ là phong tỏa không gian mà thôi."

"Các ngươi không cần lo lắng, ta lấy đồ xong sẽ không tổn thương các ngươi."

Nghe người áo đen nói.

Nhưng sau khi nam tử cẩm y hô to một lúc mà vẫn không có cường giả tiến đến.

"Ngươi muốn làm gì?"

Ngay sau đó nhìn về phía người áo đen phẫn nộ quát:

Nam tử cẩm y không khỏi sửng sốt.

Nhưng mà người áo đen không hề nhúc nhích, không gian trước người hắn bắt đầu vặn vẹo!

Một chưởng của đại tiểu thư Bình gia vỗ vào chỗ không gian vặn vẹo.

Ngay cả một gợn sóng cũng không tạo nổi, lập tức bị ngăn cản, không cách nào tiến thêm.

Thấy thế, sắc mặt nam tử cẩm y đứng sau thay đổi.

Không gian chi lực?

Ở Vô Biên hoàng triều cũng không ai có thể vận dụng không gian chi lực một cách nhuần nhuyễn như thế này.

"Đừng tức giận mà, ta thật sự sẽ không tổn thương các ngươi đâu, yên tâm đi."

Nói xong, người áo đen muốn phóng về phía căn phòng phía sau đại tiểu thư Bình gia trước ánh mắt căm phẫn muốn chết của nàng.

Nhưng mà trong khoảnh khắc này lại có một luồng lực lượng thần hồn che trời lấp đất hạ xuống!

Người áo đen thầm nghĩ.

"A? Ngươi biết chúng ta?"

Ba người thấy khó hiểu.

A?

"Ạch. . . . . . Sư. . . . . . A không đúng, sao các ngươi lại ở chỗ này?"

Khi người áo đen nhìn thấy ba người Diệp Thu Bạch thì thân thể tức khắc cứng đờ.

"Lực lượng thần hồn của ta suýt chút nữa đã không thể đột phá."

Một nam tử khác sờ sờ cằm nói:

"Đúng là chưa từng nghe qua nha?"

Nam tử có làn da ngăm đen lại ma quyền sát chưởng nói:

"Chưa từng nghe qua thì chưa từng nghe qua, trực tiếp đánh hắn tàn phế rồi tra hỏi là biết."

Đại tiểu thư Bình gia cùng với nam tử cẩm y thấy ba người này đều mừng rỡ!

Ba người trước mắt này, có ai ở Vô biên giới vực mà không biết tới chứ?

Đây chính là nhân vật anh hùng của Vô biên giới vực nha.

Ba người đúng là Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc.

"Không nghĩ tới ở giới vực vĩ độ thấp còn có người lĩnh ngộ không gian ý cảnh sâu sắc thế này?"

Nam tử bên trái thở ra một hơi nói:

Không bao lâu sau có ba nam tử một trước một sau xuất hiện trước mặt người áo đen, vây quanh hắn!

Thế mà có người có thể đột phá không gian mà mình phong tỏa?

Người áo đen lập tức có chút hoảng loạn.

Trực tiếp xuyên thấu không gian bị phong tỏa dừng trên thân người áo đen, khóa chặt hắn.

Có thể không quen biết sao. . . . . .

"Các. . . . . . Các ngươi có thể thả ta rời đi hay không?"

Diệp Thu Bạch cười cười, tay cầm Tinh Vẫn kiếm nói:

"Ngươi nói thử xem?"

Giọng điệu của người áo đen có thêm chút hoảng loạn,"Vậy. . . . . . Ta trả những thứ đó trở về được không?"

Vừa dứt lời liền thấy Tiểu Hắc trực tiếp nâng nắm tay vọt về phía người áo đen!

Trong giây lát liền xuất hiện ở trước mặt người áo đen, tung ra một quyền!

Người áo đen thấy thế hoảng loạn hấp tấp giơ tay.

Tức khắc không gian quanh thân Tiểu Hắc bắt đầu vặn vẹo, muốn đè ép thân thể Tiểu Hắc.

Nhưng mà Tiểu Hắc lại khẽ quát khẽ một tiếng, thân hình run lên, một đạo khí kình bùng nổ!

Nắm tay nháy mắt liền đột phá tầng tầng không gian mà nện thẳng tới ngực người áo đen.

Mắt thấy nắm tay sắp rơi vào ngực người áo đen thì hắn nhanh chóng hét lên:

"Đừng đánh ta!"

Là giọng của một tiểu hài tử!

Nghe được giọng nói này, Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh đều sửng sốt.

Nắm tay của Tiểu Hắc cũng chỉ còn cách ngực người người áo đen một khoảng nhỏ.

Giọng nói này??

Diệp Thu Bạch thử truyền âm hỏi:

"Tiểu sư đệ sao?"

Người áo đen vội vàng gật gật đầu.

Tức khắc ba người Diệp Thu Bạch đều đen mặt.

Nhưng mà mặt Tiểu Hắc có đen cũng không thế nào nhìn ra được.

Con mẹ nó. . . . . . Sao tiểu sư đệ lại có đam mê này?

Diệp Thu Bạch che mặt, giơ tay túm cổ người áo đen rồi biến mất ở tại chỗ.

Nam tử cẩm y nam tử xem mà cảm khái không thôi:

"Không hổ là mấy người Diệp Thu Bạch nha, thực lực vẫn cường đại như vậy. . . . . ."

"Nhiều gia tộc và thế lực đều không có cách nào bắt trộm, thế mà mấy người Diệp Thu Bạch lại dễ dàng bắt được.". . . . . .

Giờ phút này.

Trong hoàng cung Vô Biên hoàng triều.

Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc đều nhìn Tiểu Thạch Đầu một bộ ngoan ngoãn ngồi trước mặt, đang dùng ánh mắt đầy đáng thương nhìn bọn họ mà cảm thấy bất đắc dĩ.

Thật sự không nghĩ tới đạo tặc trộm đồ nữ nhân khiến Vô Biên hoàng thành gà bay chó thế mà là tiểu sư đệ???

Lúc này, Diệp Thu Bạch nói:

"Tiểu sư đệ. . . . . . Nói đi, ngươi có đam mê này từ khi nào?"

"Thật sự muốn lấy thì ngươi cứ nói, sư tỷ ngươi cho ngươi không phải tốt hơn sao?"

Hồng Anh: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận