Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1128 - Tinh Vẫn!

. . . .

Chỉ có mình Thạch Sinh nghe được giọng nói này thôi.

Thạch Sinh nghe xong mà cực kỳ kinh ngạc, hắn quen thuộc với giọng nói này, chính là Tinh Thần Thần Đế!

Nhưng lại không thể xác định, không phải lúc ở Bách Đế Thành, Tinh Thần Thần Đế đã...

"Tiền bối, là ngươi sao?"

Thạch Sinh khó tin hỏi lại.

"Là ta!"

"Không phải ngươi nói ta cô đọng viên tinh thần nội hạch thứ mười sẽ hồn phi phách tán sao?"

"Như thế nào, bầu không khí như vậy thì phải tan biến sao? Bổn đế chỉ dung nhập toàn bộ tàn hồn vào viên tinh thần nội hạch thứ mười thôi!"

Bây giờ bổn đế đã nối liền với vận mệnh của ngươi."

"Nhưng mà... bầu không khí lúc trước... Cùng với những lời kia giống như di thư..."

"Nói đơn giản một chút đi, tàn hồn của bổn đế chính là hạch tâm của tinh thần nội hạch thứ mười, về sau chỉ cần ngươi không chết, hoặc không có hoàn toàn dùng hết tinh thần chi lực bên trong viên tinh thần nội hạch thứ mười thì bổn đế sẽ không tan biến.

"Ngươi ngóng trông ta biến mất như vậy sao?"

Giọng điệu của Tinh Thần Thần Đế đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Ai nói với ngươi bổn đế hồn phi phách tán?"

Ngươi chết thì ta chết.

Thạch Sinh hồi tưởng một chút, quả thật Tinh Thần Thần Đế không có nói như vậy...

Tinh Thần Thần Đế tức giận nói:

Nói tới đây, Tinh Thần Thần Đế khụ một tiếng bình ổn tâm tình của mình, tiếp tục nói:

"Nếu như muốn cho sư huynh của ngươi yên ổn dung hợp một đạo hồn phách kia thì nhất định phải làm cho cột đá ngừng phóng thích lực lượng, cột đá bảo lưu lực lượng thì trong thời gian ngắn Côn Luân Khư sẽ không tan vỡ."

Tinh Thần Thần Đế suýt chút nữa tức điên, rống giận nói:

Nghe vậy, sắc mặt Thạch Sinh trở nên ngưng trọng, hắn nhìn dung nham địa hỏa không ngừng xâm lấn mà lo lắng.

Ngươi sống thì ta có thể sống.

"Có một cột đá là hạch tâm của toàn bộ Côn Luân Khư, nó đã bị kích hoạt lực lượng cuối cùng, bắt đầu gặp sụp đổ, toàn bộ Côn Luân Khư cũng sẽ bị hủy diệt."

"Hiện giờ lực lượng bên trong tinh thần nội hạch thứ mười chỉ đủ cho ngươi xuyên qua dung nham địa hỏa trong thời gian một nén nhang."

"Cho nên ta mới ngươi cần vận dụng lực lượng tinh thần nội hạch thứ mười.

Sau đó lại nhìn đám người Diệp Thu Bạch, khẽ cắn răng, vẻ mặt trở nên trịnh trọng.

Người xây dựng Côn Luân Khư chính là một vị Nhân tổ!

Chỉ thấy từng luồng tinh thần lực màu xanh đậm ngưng tụ thành một tầng lá chắn mỏng quanh thân Thạch Sinh.

"Nhưng nên xông ra như thế nào? Với cảnh giới hiện tại của ta không cách nào chống cự được dung nham địa hỏa này."

"Thạch sư đệ, ngươi đây là?"

Đám người Diệp Thu Bạch nghiêm túc quan sát có thể phát hiện trên làn da của Thạch Sinh có tinh quang lưu chuyển.

Lá chắn bắt đầu dán vào bề mặt thân thể, không có tạo nên gì khác lạ.

Lực lượng Côn Luân Khư phóng ra lúc sắp tan vỡ sao hắn có thể ngăn cản được chứ?

"Tiền bối, ta chuẩn bị xong rồi."

"Rất tốt!"

Vừa dứt lời, có từng luồng tinh thần chi lực màu lam đậm từ trong đan điền của Thạch Sinh phóng ra!

Tinh Thần Thần Đế thản nhiên nói:

Thạch Sinh nhìn thoáng qua Tiểu Hắc sư huynh đang dung hợp hồn phách mà phát ra tiếng kêu rên thống khổ.

"Cho nên ngươi chuẩn bị xong chưa?"

"Một khi không thể giải quyết vấn đề trong thời gian một nén nhang thì tinh thần chi lực sẽ hao hết, đến lúc đó tinh thần nội hạch thứ mười cũng bị phế bỏ, bổn đế cũng hoàn toàn tan biến."

Hồng Anh không khỏi hỏi.

Thạch Sinh trả lời:

"Chuyện bên ngoài giao cho ta, nơi này xin nhờ các vị.

Nói xong, không đợi đám người Diệp Thu Bạch đặt câu hỏi thì Thạch Sinh đã bước vào trong dung nham địa hỏa.

Dung nham địa hỏa mãnh liệt ăn nhanh chóng che khuất bóng Thạch Sinh.

Thời gian cấp bách, không thể lãng phí quá nhiều thời gian.

"Tiền bối, ta nên đi hướng nào?"

"Đi phía đông."

Thạch Sinh nhanh chóng chạy theo phương hướng Tinh Thần Thần Đế chỉ!

Tống Từ phất phất tay, bình tĩnh nói:

"Tinh thần chi lực? Thì sao chứ!"

Cho dù là dung nham địa hỏa cũng không cách nào ngăn cản từng ngôi sao lượn lờ quanh thân Thạch Sinh, hình thành một vùng tinh không nhỏ.

Trong lúc nói chuyện, tinh thần chi lực toàn diện bùng nổ.

"Tránh ra."

Nghĩ tới đây, Thạch Sinh lấy Minh Hoàng Huyền Phủ ra lạnh lùng nhìn ba người Tống Từ:

"Tuy rằng ta không cho rằng các ngươi có phương pháp gì chống đỡ dung nham địa hỏa, bất quá để đảm bảo an toàn vẫn nên ở lại chỗ này một lúc."

Nghe vậy, sắc mặt Thạch Sinh trở nên khó coi, nói:

"Đây là kiệt tác của các ngươi?"

"Tất nhiên."

Uông Kinh Châu cười nhạo một tiếng nói:

"Thế nào, ngươi muốn ngăn cản chúng ta sao?"

Túc Trình cười to: "Một mình ngươi không đủ đi?"

Thạch Sinh không có đấu võ miệng với bọn họ, hắn nhất định phải nhanh chóng dừng cột đá lại, trì hoãn thời gian Côn Luân Khư tan vỡ!

Bằng không, không chỉ Tinh Thần Thần Đế sẽ hoàn toàn tiêu tán mà Tiểu Hắc sư huynh cũng sẽ thất bại.

Tống Từ nhìn thấy Thạch Sinh đến thì cười lạnh một tiếng:

Phía dưới cột đá có ba tên nam tử đứng trong lá chắn.

Khi Thạch Sinh đi tới nơi này, hắn phát hiện không chỉ có một mình hắn ở đây.

Dung nham địa hỏa do cột đá này phát tán ra.

Mặt đất phía dưới cột đá đã hoàn toàn sụp đổ, chung quanh cũng không còn phế tích.

Rất nhanh liền nhìn thấy một cây cột đá đang xoay tròn.

"Uông Kinh Châu, Túc Trình, các ngươi giải quyết hắn đi."

"Không cần hai người chúng ta phải đồng thời ra tay chứ?"

Trong tay Uông Kinh Châu có thêm một cây trường côn, thân côn không ngừng run rẩy!

Mỗi một lần nó run rẩy thì không gian chung quanh cũng run rẩy theo.

Túc Trình cười lạnh một tiếng, tay cầm thanh kiếm, kiếm khí lượn lờ quanh thân.

Hai người đều có tu vi Thần Hoàng cảnh sơ kỳ!

"Nhanh giải quyết đi, sau khi giải quyết hắn chúng ta sẽ rút lui."

Lá chắn của họ cũng có giới hạn thời gian.

Trong lúc hai người nói chuyện, thân ảnh Thạch Sinh đã mang theo mấy ngôi sao vọt tới gần Uông Kinh Châu, Minh Hoàng Huyền Phủ trong tay giơ cao hung hăng chém thẳng vào đầu Uông Kinh Châu!

Khoảnh khắc huyền phủ hạ xuống, liền có một ngôi sao vây quanh Thạch Sinh dung nhập.

Một phủ hạ xuống giống như sao rơi!

Uông Kinh Châu thấy cảnh này không chút hoang mang, hai tay một trước một sau cầm trường côn cười lạnh nghênh đón.

"Lựa chọn đối phó ta trước? Ngươi sẽ phát hiện đây là lựa chọn. . ."

Mới nói được một nửa thì huyền phủ và trường côn đã tiếp xúc nhau!

Uông Kinh Châu cảm giác được chỗ không thích hợp.

Lực lượng quá mức cường đại.

Đồng thời tinh thần chi lực còn cho hắn cảm giác bị trấn áp, linh khí trong cơ thể Uông Kinh Châu không thể vận chuyển thông thuận.

Tuy rằng Thạch Sinh và bọn họ đều ở Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.

Nhưng bọn họ xem thường hắn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận