Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 923 - Hay là ngươi gia nhập Tiên Cung đi?

. . . .

Viễn Cổ Đạo Khí là thứ vượt xa Tiên Khí.

Đồng dạng phương pháp rèn luyện Viễn Cổ Đạo Khí cũng đã bị thất truyền từ lâu.

Có khả năng một ít thế gia truyền thừa từ viễn cổ vẫn còn giữ được phương pháp.

Nhưng những thế gia này đều không xuất thế.

Hoặc có thể nói là cho dù có phương pháp cũng đã không cách nào tiến hành rèn.

Bởi vì yêu cầu quá cao.

Hoàn cảnh hiện giờ không thể nào so với thời kỳ viễn cổ huy hoàng xán lạn, do đó không cách nào tiến hành rèn.

Trông Cửu Long Luyện Thần Đỉnh còn không giống như Viễn Cổ Đạo Khí thông thường.

Ngọn lửa quấn quanh thân, giống như một tầng sa y rối tung phủ lên thân thể Mộc Uyển Nhi.

Đây là chỗ khủng bố của Viễn Cổ Đạo Khí.

Hai chân Mộc Uyển Nhi lơ lửng ở cầu thang.

Nhưng kích phát ra một bộ phận uy năng của Viễn Cổ Đạo Khí.

Biểu tình lạnh nhạt, hai tròng mắt như hỏa đồng.

Cho nên Viễn Cổ Đạo Khí xuất hiện trong thời kỳ này trên cơ bản đều truyền thừa từ thời kỳ viễn cổ.

Ấn ký hỏa diễm giữa hai chân mày bừng sáng.

Cũng có thể bộc phát ra hiệu quả cực kỳ mạnh mẽ.

Tuy rằng với thực lực hiện giờ của Mộc Uyển Nhi còn không cách nào hoàn toàn khống chế Cửu Long Luyện Thần Đỉnh.

Giờ phút này, trước ánh mắt của mọi người.

Đôi tay niết ấn, vô số ngọn lửa rót vào trong Cửu Long Luyện Thần Đỉnh.

Huống chi. . . . . .

Năm đầu rồng trên thân đỉnh rực rỡ lấp lánh.

Giống như Thần nữ trong biển lửa.

Uy nghiêm, tuyệt mỹ, không thể khinh nhờn!

Động tĩnh càng lúc càng dồn dập, âm thanh cũng càng thêm lớn.

Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên bên trong luyện thần đỉnh.

Không chút hoang mang nhẹ nhàng giơ một ngón tay nhẹ nhàng điểm tới Cửu Long Luyện Thần Đỉnh.

Từng tiếng hổ gầm không ngừng nặng nề truyền ra.

Hỏa chi đạo tắc vô cùng tinh thuần bên trong điên cuồng dũng mãnh lao tới Cửu Long Luyện Thần Đỉnh!

Cự hổ bị thu vào trong đó.

Nhiệt độ chung quanh không ngừng dâng cao!

Hỏa thế đầy trời!

Hô hô hô!

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngay lập tức!

Ngọn lửa quanh Cửu Long Luyện Thần Đỉnh không ngừng bừng lên!

Đồng thời biển lửa trên cao giống như chịu sự khống chế của Mộc Uyển Nhi.

Là cự hổ đang không ngừng công kích luyện thần đỉnh từ bên trong.

Mộc Uyển Nhi cảm nhận được vẫn bình tĩnh.

Muốn tăng tốc phá tan lồng giam!

Hiển nhiên uy năng của luyện thần đỉnh làm cho cự hộ cảm thấy nguy hiểm.

Động tĩnh mà luyện thần đỉnh phát ra càng ngày càng nhỏ.

Tiếng hổ gầm bắt đâu trở nên suy yếu, mang theo sự thống khổ.

Mộc Uyển Nhi lạnh nhạt nhìn một màn này, nắm chặt thời cơ, môi đỏ khẽ mở.

"Nên kết thúc. . . . . ."

Vừa dứt lời, hai tay nàng nâng qua đỉnh đầu.

Cửu Long Luyện Thần Đỉnh xoay tròn bay lên.

Qua thời gian một nén nhang.

Đột nhiên một cơn sóng lửa ầm ầm phóng ra từ Cửu Long Luyện Thần Đỉnh!

Giờ khắc này, vòm trời đều chấn động!

Đã học được, học được rồi.

Trong lòng thầm nghĩ.

Còn Tiểu Thạch Đầu lại mỏi mắt trông mong nhìn Mộc Uyển Nhi cùng Hồng Anh.

"Bất quá cũng không thể quên luyện đan cho chúng ta nha, đan dược của Uyển muội rất quan trọng đối với chúng ta, dù sao sư tôn lười luyện đan lắm."

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Được!"

Giờ khắc này, thần thái lãnh diễm uy nghiêm cũng không còn.

Mộc Uyển Nhi khôi phục lại bộ dạng nữ hài nhà bên, xoay người nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Đôi tay chống nạnh, hơi ngửa cằm ra làm ra vẻ kiêu ngạo.

Giống như đang tranh công vậy.

"Hừ hừ, ta lợi hại đi!"

Đám người Diệp Thu Bạch Mục Phù Sinh thấy cảnh này đều không khỏi bật cười.

Hồng Anh tiến lên sờ sờ đầu Mộc Uyển Nhi, dịu dàng cười nói:

"Về sau Uyển muội cũng có thể kề vai chiến đấu với chúng ta."

Mộc Uyển Nhi chớp chớp mắt, ôm lấy Hồng Anh, dùng mặt vùi vào ngực Hồng Anh ngực.

Ngay sau đó Mộc Uyển Nhi thu Cửu Long Luyện Thần Đỉnh lại, ấn ký hỏa diễm cũng biến mất, ngọn lửa quanh thân thể nàng nhanh chóng tiêu tán theo.

Nếu như không phải Tiên Duyên Thông Thiên Sơn áp chế cảnh giới, e là hiện giờ nàng đã đột phá đến Thiên Tiên cảnh!

Cảnh giới cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Vậy nên hỏa diễm chi lực của Mộc Uyển Nhi cũng trở nên càng cường đại hơn.

Chỉ thấy sóng lửa hóa thành từng sợi hỏa chi đạo tắc tinh thuần đến cực hạn bị ấn ký hỏa diễm giữa hai chân mày Mộc Uyển Nhi hấp thu.

Đồng thời bên trong luyện thần đỉnh hoàn toàn yên ắng lại, không còn chút động tĩnh.

Lần sau ta cũng thử xem!

Đột nhiên, Ninh Trần Tâm bỗng nhiên lên tiếng.

"Ngươi cũng nghĩ tới chuyện làm như Uyển muội, không ổn lắm đâu."

Tiểu Thạch Đầu nghe xong tức khắc thất vọng.

Ngay sau đó hoảng sợ nhìn về phía Ninh Trần Tâm.

Chỉ thấy Ninh Trần Tâm mỉm cười nhìn Tiểu Thạch Đầu.

Biểu tình cao thâm khó đoán.

Giống như có thể nhìn thấu tâm linh của hắn.

Sắc mặt của mấy người bên dưới vẫn ngưng trọng như cũ.

Tâm trí còn đắm chìm trong cảnh tượng Mộc Uyển Nhi cứng rắn dùng đỉnh luyện hóa thủ hộ thú.

Hiện giờ đã có rất nhiều người không còn dám xem thường nhóm người có cảnh giới thấp hơn bọn họ này.

Đầu tiên là tên thể tu kia, cứng rắn dùng thân thể chống chọi với lôi đình đạo tắc, sau khi thân thể bị thương lại có thể nhanh chóng khôi phục, thực lực tiến thêm một bước.

Kế tiếp là Mục Phù Sinh dùng phù triện cùng với ba loại thần lôi.

Hiện giờ lại thêm Mộc Uyển Nhi thể hiện năng lực khống hỏa cùng với xuất ra Viễn Cổ Đạo Khí. . . . . .

Bất kỳ người nào cũng có thiên phú có thể xếp vào hàng đầu trong lớp thiên kiêu trẻ tuổi ở Tiên giới.

Trách không được lại nhận danh ngạch tiến vào Tiên Duyên Thông Thiên Sơn. . . . . .

Còn những người khác thế nào?

Mọi người lại nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Hình như cả đám đều là sư huynh đệ đồng môn.

E là cũng không đơn giản đi. . . . . .

Phần Viêm nhìn về phía Trác Tài, thấy mặt hắn trông cực kỳ khó coi liền cười lạnh một tiếng:

"Xem ra nằm ngoài dự kiến của ngươi nha? Ban đầu là ai cho bọn họ làm pháo hôi?

Hiện giờ xem ra không thể là pháo hôi đi."

Trác Tài nghe vậy cắn răng.

Muốn nói gì đó nhưng há miệng thở dốc rồi lại không nói nên lời.

Dù sao đây là sự thật, là sự thật mà hắn dùng hai mắt nhìn thấy, cảm ứng được.

Thiên phú và thực lực như thế này, ngoại trừ cảnh giới còn kém bọn họ, những phương diện khác đã có thể xem như đứng đầu. . . . . .

Bên ngoài Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Tiên Đế cũng vuốt cằm nói:

"Những đệ tử này của ngươi thật sự làm người người kinh ngạc nha."

Lục Trường Sinh không muốn đáp lời.

Trong lòng chỉ suy nghĩ tới chuyện sao đám tiểu tử thúi này lại bại bại lộ nhiều như vậy. . . . . .

Bọn họ coi lời của sư phụ này là gió thoảng bên tai sao. . . . . .

Thôi thôi, không quản được không quản được. . . . . .

Lúc này, Tiên Đế đột nhiên hỏi:

"Hẳn là ngươi chưa có thế lực đi?"

Lục Trường Sinh ngẩng đầu, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tiên Đế.

"Nếu được thì ngươi cùng với mấy đệ tử gia nhập Tiên Cung chúng ta đi?"

Tiên Đế khẽ cười nói:

"Ta cho ngươi vị trí phó cung chủ Tiên Cung, chỉ ở sau ta, đồng thời dù ta có ra lệnh ngươi cũng có thể không tiếp nhận, cho ngươi đầy đủ tự do, còn có thể đủ hưởng thụ đãi ngộ của Tiên Cung."

"Đồng thời mấy đệ tử của ngươi có thể trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền trong Tiên Cung, ngươi thấy như thế nào?"

Nếu có người ngoài mà nghe được lời Tiên Đế nói, e là sẽ cảm thấy vô cùng kinh hãi!

Phó cung chủ Tiên Cung là một vị trí chưa từng thành lập.

Đồng thời những điều kiện kèm theo xưa nay chưa từng có.

Hưởng thụ sự tự do đồng thời còn có thể hưởng thụ tài nguyên của Tiên Cung.

Vô số người Tiên giới đều sẽ cảm thấy hâm mộ, mong muốn nhận được lời mời gọi thế này!

Lục Trường Sinh thì lại nhẹ giọng cười nói:

"Lão tiểu tử ngươi tính toán thật là hay, muốn ta gia nhập Tiên Cung, còn muốn kéo theo đám đệ tử của ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận