Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 441 - Kiếm mộ

. . . . . . . . . . . . .

Lão giả xuất hiện chẳng qua là vì phòng ngừa đám người có thực lực cảnh giới vượt qua Diệp Thu Bạch quá nhiều như Tà Nam ra tay thôi.

Còn mấy chuyện khác hắn sẽ không quản tới.

Nếu như cái gì cũng quản thì còn tu đạo làm chi?

Nằm yên không phải tốt hơn sao?

Diệp Thu Bạch chắp tay nói với lão giả:

"Đa tạ tiền bối, chuyện còn lại giao cho chúng ta là được."

Lão giả gật gật đầu nói: "Ngươi có thể hiểu chứng minh tâm tính không tồi."

Đương nhiên đám người Mục Chính Đình cũng sẽ không trơ mắt nhìn mấy người Thảo Đường bị giết.

Trong lúc nhất thời, mấy người Thảo Đường đã bị hơn mười tên Tà tướng vây quanh.

"Tất cả Tà tướng nghe lệnh! Không tiếc hết thảy mọi giá chém giết những người này!"

Nhưng mà Tà tộc quá nhiều, nhân tộc vốn đã rơi vào hoàn cảnh xấu làm sao có thể kịp thời chi viện cho bọn họ chứ?

Tiếp tục phóng về phía Tà tướng!

Mấy người Thảo Đường và đội ngũ nhân tộc khác bị rất nhiều Tà tướng phân tách.

Diệp Thu Bạch thu hồi Thanh Vân kiếm.

Tà lực bao phủ không trung Lâm Giới sơn.

Sắc mặt Tà Nam trở nên khó coi, hạ lệnh:

Mấy người còn lại cũng thu hồi tuyệt chiêu áp đáy hòm của mình.

Lập tức hạ đạt mệnh lệnh yểm hộ đám người Diệp Thu Bạch.

"Tình huống hình như có chút không ổn nha."

Tuy rằng Tà Nam không thể trực tiếp ra tay nhưng vẫn có thể tuyên bố mệnh lệnh.

Mục Phù Sinh nhìn một đám Tà tộc cấp thống lĩnh Tà tộc cùng với hơn mười tên Tà tướng xung quanh.

Không trung vốn xanh thẳm bị sương đen bao phủ như hất mực.

Tứ cố vô thân là tình trạng hiện giờ của mấy người Diệp Thu Bạch.

"Bởi vì đại sư huynh quá thích chơi nổi."

"Liên quan gì tới ta, kẻ khác thích nhằm vào chúng ta có nghĩa là chúng ta quá ưu tú."

Kết quả vừa nghe mấy người trò chuyện liền bật cười.

Mọi người đều nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

"Được rồi, đừng hi hi ha ha nữa, nếu không động thủ thì đối phương sẽ tức giận đó."

Hồng Anh cười khẽ một tiếng,"Hình như lần nào chúng ta cũng rơi vào tình huống này, các ngươi nói xem là do ai?"

Chúng ta vốn dĩ có làn da màu xanh lơ!

Tà tộc:. . . . . .

"Nhìn thấy không? Mặt đều xanh hết kìa."

Diệp Thu Bạch đỏ mặt, rút Tinh Vẫn kiếm ra giảo biện:

Cảm giác khẩn trương cũng biến mất theo.

Đối với mấy người Thảo Đường, Đổng Tiểu Cầm và Lâm Giới cũng chỉ có thể cảm khái.

Phải trải qua bao nhiêu nguy cơ sinh tử mới có thể bình thản mà trêu ghẹo đối phương trong tình huống thế này?

Ninh Trần Tâm không lưu tình chút nào vạch trần.

Đổng Tiểu Cầm và Lâm Giới vốn cảm thấy khẩn trương.

". . . . . . Tam sư đệ, ngươi thay đổi, trước kia ngươi không thích phá đám thế này."

Diệp Thu Bạch:

Đại chiến chạm vào là nổ ngay!

Đám Tà tướng tấn công mấy người Thảo Đường.

Đồng thời đám Tà tộc cấp thống lĩnh phía sau cũng đồng loạt ra tay!

Tà lực cuồn cuộn nồng đậm đến cực hạn tràn về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch cười nói:

"Thanh tràng trước đi."

Nói xong liền giơ Tinh Vẫn kiếm lên cao.

Trong lúc nhất thời kiếm vực bao phủ không gian.

Khi cảnh giới kiếm đạo đột phá đến Kiếm Thánh và tu vi đạt tới Đế cảnh hậu kỳ.

Kiếm ý như cuồng phong.

Trong lúc nhất thời, trường kiểm lơ lửng trên đầu đám Tà tộc như mưa rền gió dữ phóng xuống.

"Kiếm mộ. . . . . ."

Nhìn thấy cảnh này, tay Diệp Thu Bạch giơ Tinh Vẫn kiếm bỗng nhiên hạ xuống.

Vẫn toàn lực xung phong liều chết!

Dù trường kiếm treo trên đỉnh đầu cũng không có khiến bước chân bọn họ dừng lại.

Tứ Tuyệt kiếm trận.

Thái Sơ Kiếm Kinh.

Tinh Vẫn kiếm pháp.

Mấy vạn thanh trường kiếm rậm rạp lơ lửng trong không trung!

Lơ lửng trên đầu đám Tà tộc, chỉ cần đối phương có động tác sẽ bị chém giết ngay lập tức.

Nếu Diệp Thu Bạch vẫn ở Đế cảnh sơ kỳ thì không có khả năng thi triển nhiều kiếm thế này.

Nhưng hiện giờ Diệp Thu Bạch đã đột phá đến Đế cảnh hậu kỳ!

Lượng linh khí dự trữ trong cơ thể cùng với thực lực đã được tăng trưởng với biên độ lớn.

Nhưng mà đội quân Tà tộc rất dũng mãnh, không hề sợ chết!

Mỗi một thanh trường kiếm đương đều ẩn chưa lý giải của Diệp Thu Bạch đối với kiếm đạo.

Kiếm ý lập tức biến thành từng thanh từng thanh trường kiếm!

Đồng thời Diệp Thu Bạch cũng toàn lực vận chuyển Thái Sơ Kiếm Kinh.

Bốn loại ý cảnh khác nhau nhập vào bên trong kiếm vực.

Bên trong kiếm vực tràn ngập kiếm ý cấp bậc Kiếm Thánh, kiếm ý bắt đầu càn quét!

Phạm vi kiếm vực mà Diệp Thu Bạch thi triển cũng được mở rộng.

Trường kiếm rập rạp như hạt mưa không ngừng rơi xuống đầu Tà tộc.

Một thanh nối tiếp theo một thanh không ngừng đâm vào đầu mấy tên Tà tộc cấp thống lĩnh.

Mỗi một kiếm đều có thể lấy mạng một tên Tà tộc.

Giờ khắc này, tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên.

Tà Nam nhìn một màn này mà sắc mặt có chút khó coi.

Cường giả nhân tộc Hợp Đạo cảnh trên không trung cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc cảm thán.

Công kích phạm vi lớn mà còn có khả năng sát phạt thế này.

Thực lực kiếm đạo hiện tại đối với Diệp Thu Bạch có tu vi Đế cảnh hậu kỳ mà nói.

Quá kinh khủng!

Năng lực đã hoàn toàn vượt xa cảnh giới của hắn.

Chỉ có người Thảo Đường không hề cảm thấy bất ngờ chút nào.

Kiếm ý biến thành trường kiếm, một thanh nối tiếp một thanh đâm vào đầu mấy tên Tà tộc.

Đâm vào đỉnh đầu rồi chui ra từ phía dưới.

Quanh khu vực Diệp Thu Bạch đúng có vô số thi thể Tà tộc bị trường kiếm đóng cọc tại chỗ!

Phóng mắt nhìn một vòng.

Vô số trường kiếm cùng với thi thể Tà tộc chất chồng.

Đây chính là kiếm mộ. . . . . .

Không chỉ có Tà tộc cấp thống lĩnh.

Tuy rằng Tà tướng không có bị trường kiếm chém giết nhưng vẫn đang rất miễn cưỡng chống đỡ trường kiếm không ngừng rơi xuống, dày đặc như mưa.

Đối phương chỉ có tu vi Đế cảnh hậu kỳ thế mà làm cho mấy Tà tướng Phân Thần cảnh như bọn họ chật vật thế này?

Hơn nữa còn dùng công kích phạm vi lớn.

Cùng lúc đó, những người Thảo Đường khác cũng không có nhàn rỗi.

Thấy đối phương không thể phân thân.

Hồng Anh cầm Luân Hồi thương đi đầu, tu vi nửa bước Phân Thần hoàn toàn bùng nổ!

Luân hồi chi ý tràn ra, gống như giao long giống nhau quấn quanh Luân Hồi thương, ngay sau đó là một thương đâm tới.

Thương ra như long!

Trực tiếp đâm thủng ngực một tên Tà tướng.

Luân hồi chi ý không ngừng rít gào cắn nuốt thần hồn Tà tướng!

Tiểu Hắc hóa thân ma thần từng quyền nối nhau tung ra.

Huyết mạch Ma thần bên trong thân thể không ngừng áp chế Tà tộc chung quanh.

Ninh Trần Tâm miệng phun cửu tự chân ngôn, gọi thần tướng ra đại sát tứ phương!

Thạch Sinh lấy tinh thần chi lực trấn áp!

Mục Phù Sinh không ngừng vứt ra phù ấn sát phạt đánh nát mấy thi thể.

Bên Thảo Đường bày ra thần uy làm khí thế nhân tộc tăng cao.

Chẳng qua dù như thế cũng khó có thể chống cự đội quân Tà tộc che trời lấp dất đang tiến công.

Chỉ có thể vừa đánh vừa lui. . . . . .

Dù sao hai bên có sự chênh lệch quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận