Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1588: Tranh phong

"Kỳ Lân tộc đến đây bái phỏng Phượng Minh tông, mong được cho vào!"

"Tất Phương tộc đến đây bái phỏng!"

"Thất tinh Bạch Hổ tộc đến đây bái phỏng!"

"Cùng Kỳ tộc đến đây bái phỏng!"

Tứ đại thú tộc đều đến.

Trong lúc nhất thời, bầu trời phía trên Phượng Minh tông nổi lên sấm sét ầm ầm. Khí tức của bốn loại huyết mạch hàng đầu tỏa ra khiến cho toàn bộ Phượng Minh sơn bị bao trùm trong áp lực!

Trong tình huống này, cho dù tông chủ Phượng Minh tông không muốn ra mặt cũng không được.

Dưới ánh nhìn chăm chú của các đệ tử và trưởng lão trong tông môn, tông chủ Phượng Minh tông bay lên, lơ lửng thấp hơn tứ đại thú tộc một chút, chắp tay nói: "Không biết tứ đại thú tộc tìm đến Phượng Minh tông ta có chuyện gì quan trọng?"

Trong khôi lỗi đó ẩn chứa lực lượng mà đến ngay cả lão cũng không phải là đối thủ. Nếu như có thể nhờ người đứng sau điều khiển khôi lỗi này ra mặt thì có lẽ sẽ có một chút khả năng chống cự.

Nghĩ vậy, trong lòng tông chủ Phượng Minh tông thầm thở dài, nhưng trên mặt chỉ có thể nặn ra một nụ cười tươi:

Tứ đại thú tộc đã đến tận đây, trong tình huống bọn họ cùng nhau ra tay cưỡng chế, Phượng Minh tông sẽ không có bất kỳ một cơ hội phản kháng nào.

Dường như đối phương không có ý định ra tay.

Vẻ mặt của tông chủ Phượng Minh tông có hơi khó coi.

Dưới sự dẫn đường của tông chủ Phượng Minh tông, bọn họ đi vào trong đại điện nghị sự.

Trong đó, Kỳ Xuyên đại diện cho Kỳ Lân tộc đứng ra nói: "Nghe nói trong tông có Phượng hồn giáng thế, chúng ta đến đây điều tra vài thứ, mong tông chủ sẽ hợp tác."

"Được tứ đại thú tộc ghé thăm chính là vinh hạnh của Phượng Minh tông chúng ta, mời mọi người vào tông. Về chuyện muốn điều tra gì thì chắc chắn Phượng Minh tông chúng ta sẽ toàn lực phối hợp!"

Lão biết đương nhiên đối phương đến vì Sơn Hải Kinh, nếu như không cho bọn họ tiến vào điều tra thì chỉ sợ họ sẽ trực tiếp dùng biện pháp mạnh tay để trấn áp Phượng Minh tông.

Giọng điệu cứng rắn không cho tông chủ Phượng Minh tông có cơ hội từ chối.

Nhưng bây giờ...

"Sao thế? Không phải hai ngươi đang đấu đá nhau sao? Không đấu nữa à? Sao lại có thời gian để đến địa phương tồi tàn này."

Trong đầu tông chủ Phượng Minh tông nghĩ đến khôi lỗi kia.

Tông chủ Phượng Minh tông ở một bên nghe được câu "địa phương tồi tàn" thì lông mày hơi giật, mặc dù trong lòng tức giận nhưng lại không dám thể hiện ra.

Người dẫn đội của tứ đại thú tộc đều khẽ gật đầu.

Lúc này, người dẫn đội của Tất Phương tộc chính là thiếu tộc trưởng Tất Viêm, khi hắn nhìn về phía Kỳ Xuyên và Kỳ Ngộ thì cười lạnh nói:

Đối diện với đám người Kỳ Ngộ, một nam tử có tướng mạo khôi ngô với mái tóc trắng dài, trên trán có ấn ký bảy ngôi sao nhìn Kỳ Ngộ, nhíu mày nói:

Kỳ Ngộ phất tay áo nói: "Quên đi thôi, chờ sau khi chuyện này kết thúc thì lại đánh với ngươi."

Chỉ có Tất Viêm là không công kích bằng lời nói với đám người Tiểu Hắc, khi hắn nhìn về phía bọn họ thì vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Kỳ Ngộ thì nhìn Tất Viêm, nhếch miệng cười nói: "Điểu nhân, trong Tất Phương tộc không có ai tranh giành vị trí với ngươi, chắc ngươi thoải mái lắm?"

Nếu xét về thực lực, chỉ sợ bọn họ so với những thiên kiêu đứng đầu tứ đại thú tộc thì càng mạnh hơn chứ không yếu.

Kỳ Xuyên thản nhiên nói: "Đây cũng là một phần của việc tranh quyền."

Nghĩ đến đây, Tất Viêm khẽ gật đầu, trong lòng nổi lên một sự chờ mong nho nhỏ.

Hừ, thường ngày hai người này lúc nào cũng vô cùng kiêu ngạo, cái đầu sắp ngẩng thẳng với trời rồi. Bây giờ bị người ta vả mặt một chút cũng không tồi.

Nhưng mà... Nhìn dáng vẻ chưa biết gì của Bạch Kiêu và Tuần Lưu.

Nghe được xưng hô của Kỳ Ngộ, Tất Viêm vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào Kỳ Ngộ giận giữ hét lên: "Ngươi, cút ra đánh với ta!"

Dù sao ở đây chỉ có hai người Kỳ Ngộ và Tất Viêm là đã tham gia trận giao lưu thi đấu học viện Lục giới.

Đương nhiên cũng chứng kiến được thực lực của ba người đến từ Phàm Nhân giới này.

Trong Đăng Thần di tích, toàn bộ người của Thần Tích học viện đã bị đám người Phàm Nhân giới này giết hết!

Lúc này Tất Viêm mới hừ lạnh mà ngồi xuống.

Lúc này, Tuần Lưu của Cùng Kỳ tộc cũng lạnh lùng lên tiếng: "Kỳ Lân tộc phải dựa vào Phàm Nhân giới rồi sao? Quả nhiên làm mất hết thể diện của tứ đại thú tộc chúng ta!"

Thất tinh Bạch Hổ tộc - Bạch Kiêu.

"Lão tử còn tưởng rằng đó chỉ là tin đồn, không ngờ ngươi lại thật sự mang Nhân tộc đến? Không cần kiêu ngạo của Kỳ Lân tộc nữa?"

"Bớt nói lời vô nghĩa đi."

Kỳ Xuyên nhìn tông chủ Phượng Minh tông, hỏi: "Từ tình báo, chúng ta biết được Phượng Minh tông các ngươi xuất hiện Phượng hồn? Không biết Phượng hồn này đã xuất hiện như thế nào?"

Biểu cảm của tông chủ Phượng Minh tông hơi do dự một chút, suy nghĩ rồi trả lời: "Chúng ta cũng không rõ vì sao Phượng hồn lại xuất hiện, nhưng trăm vạn năm trước Phượng hồn đã từng xuất hiện một lần. Các vị cũng cảm nhận rõ được trong Phượng Minh sơn tồn tại khí tức Phượng hồn đấy."

"Nhưng trong tình báo nói Phượng hồn đã xuất hiện hai lần liên tiếp mà?"

Kỳ Xuyên nhíu mày nói: "Xuất hiện hai lần liên tiếp, chuyện này nhìn có vẻ không bình thường."

Tông chủ Phượng Minh tông khẽ nhíu mày.

Ngay khi Phượng hồn xuất hiện, lão đã nhanh chóng phong tỏa toàn bộ tông môn, không ngờ rằng đối phương vẫn biết được tin tức.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, dù sao thế lực của tứ đại thú tộc trải rộng khắp Ma Thú đại lục.

Không đợi tông chủ Phượng Minh tông giải thích, Kỳ Xuyên đã thản nhiên nói:

Nhưng đám người Kỳ Xuyên cũng không để ý.

Lúc này, giọng điệu của tông chủ Phượng Minh tông đã không còn khách khí nữa.

"Các ngươi muốn điều tra như thế nào? Trên dưới toàn tông, ngoại trừ những trưởng lão và đệ tử đã ra ngoài làm nhiệm vụ thì còn lại đều tập trung ở đây."

Tất cả các đệ tử và trưởng lão đều đã tập hợp ở đây, trên mặt ai cũng hiện lên vẻ thắc mắc.

Sau khi mọi người đến quảng trường.

Vì sự tồn tại của Phượng Minh tông, tông chủ chỉ có thể gật đầu chấp nhận, đứng dậy nói: "Các vị đi theo ta."

Trong đó có những người thực lực không thua kém gì tông chủ Phượng Minh tông!

Dưới sự áp chế của khí tức huyết mạch, ngay cả tông chủ Phượng Minh tông cũng cảm thấy khó thở.

"Ta khuyên tông chủ Phượng Minh tông nên hợp tác một chút thì tốt hơn." Bạch Kiêu dùng tay chống cằm, ngón tay nhẹ nhàng vỗ vào mặt mình.

Nhưng trong đôi mắt hổ kia đã lóe lên chút hung quang rồi nhanh chóng biến mất!

Trong lòng tông chủ Phượng Minh tông thầm thở dài một hơi!

Xem ra vẫn không thể kéo dài được nữa.

Ban đầu lão còn muốn kéo dài thêm chút thời gian, chờ thử người kia có ra tay giúp hay không.

Dù sao Phượng Vương mới vừa truyền âm cho lão, Hứa Dạ Minh đã về lại Phượng Minh tông, người kia là sư tôn của Hứa Dạ Minh, khả năng rất lớn cũng về lại tông môn.

Đáng tiếc...

Nói đến đây, không chỉ Kỳ Lân tộc mà ngay cả cường giả của tam đại thú tộc khác cũng giải phóng khí tức huyết mạch ra!

"Ồ? Vậy là tông chủ Phượng Minh tông muốn từ chối sao?"

Thì bây giờ câu nói này chính là hoàn toàn không có ý định cho Phượng Minh tông bọn họ một chút mặt mũi nào... Thậm chí như một cái tát vào mặt.

Nếu như lúc đầu đám người tứ đại thú tộc quá mức kiêu ngạo, không coi Phượng Minh tông ra gì.

Sắc mặt của tông chủ Phượng Minh tông đã trầm xuống: "Chuyện này không tốt lắm đâu?"

"Xem ra Phượng Minh tông cũng không rõ ràng... Hoặc là nói không muốn trả lời sự thật. Vậy gọi hết các trưởng lão và đệ tử trong tông môn đến để chúng ta điều tra một lượt, thế nào?"

Chỉ thấy Kỳ Xuyên tiến lên phía trước nói: "Các vị, dù sao giữa chúng ta cũng không thù không oán. Cho nên không đến bước cuối cùng, chúng ta sẽ không dùng thủ đoạn cực đoan như sưu hồn."

"Thế nên mong mọi người hãy nói lại mọi chuyện lúc Phượng hồn xuất hiện."

"Đương nhiên nếu có tin tức hữu dụng, chúng ta sẽ thưởng cho các ngươi thù lao không tưởng tượng được."

Lời này vừa nói ra.

Nếu như là lúc trước, có lẽ sẽ có người vì muốn dựa vào tứ đại thú tộc mà đứng ra nói sự thật.

Nhưng đáng tiếc... Hiện giờ toàn bộ người trong tông môn đã bị Lục Trường Sinh hạ cấm chế vào thần hồn.

Muốn nói cũng không được!

Lúc này, Tiểu Hắc đứng sau Kỳ Ngộ hỏi: "Đến lúc đó, nếu như thật sự tìm được địa côn Sơn Hải Kinh thì ngươi định cướp đoạt bằng cách nào? Ở đây cũng không phải chỉ có mỗi mình Kỳ Xuyên có hứng thú với Sơn Hải Kinh."

Kỳ Ngộ cười khổ nói: "Chuyện đến đâu thì tính đến đó vậy."

Tiểu Hắc lắc đầu: "Nhưng mà chỉ như vậy thôi cũng không đủ căn cứ để tìm được địa côn Sơn Hải Kinh."

Vừa dứt lời, hắn đã nghe Mục Phù Sinh truyền âm nói: "Không... Có lẽ địa côn đã xuất hiện ở đây thật đó."

Tiểu Hắc sửng sốt, Thạch Sinh cũng nhìn về một hướng theo ánh mắt của Mục Phù Sinh.

Trong góc tối phía sau quảng trường có một nam một nữ đang đứng nhìn bọn họ.

Vẻ mặt của Mục Phù Sinh trở nên kỳ quái.

Sư tôn đến mà không nói cho bọn họ một tiếng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận