Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 803 - Dưới xoáy nước

. . . .

Có thể nói hai bên đều có ý đồ của mình.

Mấy người Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh muốn thông qua Tử Y dò xét xem rốt cuộc mục đích của Thiên Tấn Thương Hội là cái gì.

Cũng muốn biết xem thương hội bọn họ và Vô Gian Luyện Ngục đạt thành hợp tác như thế nào.

Nhưng mà điều làm cho bọn hắn tò mò chính là Thiên Tấn Thương Hội có nội tình cùng với thực lực luôn bảo trì thế trung lập vì sao lựa chọn thời điểm này mà nhập cục.

Rốt cuộc Vô Gian Luyện Ngục đưa ra điều kiện gì mà đến cả Thiên Tấn Thương Hội cũng không thể chối từ!

Còn Tử Y đâu.

Tử Y lại muốn đồng hành cùng mấy người Diệp Thu Bạch, nhìn xem xem mấy cao tầng trong Thiên Tấn Thương Hội giới vực trung vĩ độ đang âm mưu chuyện gì.

Trên đường đi đoàn người gặp được vô số thế lực cùng với tán tu đang thăm dò Vô tận hải vực.

Tử Y không khỏi tò mò hỏi:

Một khi Thiên Tấn Thương Hội không còn trung lập nữa mà nghiêng về một phương thế lực nào đó.

Tới cuối cùng bọn họ phát hiện chung quanh đã không có bóng dáng hay dấu vết của người tu đạo khác.

Đối với Tử Y mà nói, nàng tiến đến Thiên Tấn Thương Hội giới vực trung vĩ độ này là vì giám thị Thiên Tấn Thương Hội, không để thương hội làm ra chuyện gì đó vi phạm quy củ.

Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh không có hé răng mà trực tiếp truyền âm cho Thạch Sinh.

Tuy rằng hai bên đều muốn lấy được tin tức từ trên người đối phương nhưng mà mục đích lại cực kỳ nhất trí.

"Ta có thể hỏi các ngươi muốn đi nơi nào sao?

Từ đó đánh vỡ địa vị trung lập mà Thiên Tấn Thương Hội luôn bảo trì ở giới vực trung vĩ độ.

Đều muốn biết rốt cuộc Thiên Tấn Thương Hội muốn làm cái gì!

Nhưng mà càng hướng tới địa phương bản đồ đánh dấu, càng tiến sâu vào bên trong thì nhân số cũng càng ít dần.

Nhưng hắn vẫn buồn bực giải thích:

Có khả năng sẽ gây ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng!

"Thời điểm chúng ta tranh đoạt Sinh Linh Thúy Căn với người khác, có người nhân lúc chúng ta không chú ý mà trộm mất Sinh Linh Thúy Căn, đồng thời còn để lại một tấm bản đồ."

Chúng ta đã tới trung đoạn Vô tận hải vực rồi, là khu vực còn chưa chưa thăm dò đi?"

Thạch Sinh ngẩn người, thầm nghĩ, vì sao mà một hai phải để cho ta thuyết minh. . . . . .

Tử Y nhìn về phía Thạch Sinh cười cười, nói:

Bọn họ cũng không biết chỗ bản đồ đánh dấu sẽ có cái gì.

"A?"

Nếu như là chuyện do Vô Gian Luyện Ngục cùng Thiên Tấn Thương Hội làm ra.

Tử Y thấy cảnh nay chỉ che miệng cười khẽ một tiếng, cũng không có tiếp tục hỏi.

Tin tức này không phải là không thể tiết lộ.

Chỉ tay về phía trước mà nói:

Ngay lúc này, đại trưởng lão dẫn đường phía trước đột nhiên ngừng lại.

Mấy cái như tuyệt chiêu áp đáy hòm bảo mệnh này kia, đối phương không muốn nói cho nàng cũng là chuyện bình thường.

Như vậy đối phương sẽ biết, cho nên nói ra cũng không có ảnh hưởng kế hoạch.

Tử Y hơi kinh ngạc.

"Xem ra các ngươi nắm chắc mười phần nha, dù cho rơi vào trong bẫy rập cũng có biện pháp bình yên rời đi."

Nói tới đây Thạch Sinh cũng không có trả lời nữa.

Có lẽ Thiên Tấn Thương Hội sẽ có một ít manh mối đây?

"Có phải bẫy rập hay không đi xem sẽ biết."

Thạch Sinh lắc đầu nói:

"Vậy các ngươi sẽ không sợ là bẫy rập sao?"

"Hẳn là nơi này."

Đám người Diệp Thu Bạch nhìn theo hướng tay trưởng lão chỉ.

Trên mặt biển chỗ đại trưởng lão chỉ có một xoáy nước nhỏ.

Thấy một màn như vậy.

Đại trưởng lão cũng cảm thấy kỳ quái nói:

"Địa phương này cũng không có hơi thở đặc thù hoặc là linh khí dao động."

"Cho nên cũng liền không có người nguyện ý lãng phí thời gian tới địa phương này tiến hành thăm dò."

Tại địa phương này cũng không có bất kỳ hòn đảo nhỏ nào.

Có chỉ là mặt biễn bình tĩnh dị thường.

Tử Y tò mò hỏi:

Nhưng mà sau khi lôi long chui vào bên trong xoáy nước thì lại có lôi đình giống như một sợi dây thừng, từ bên trong xoáy nước kéo dài đến phù triện trong tay Mục Phù Sinh.

Ngưng tụ thành một con lôi long nho nhỏ nhanh chóng vọt về phía xoáy nước!

Trong lúc nhất thời trên phù triện có lôi đình màu vàng kim lập loè.

Mục Phù Sinh thúc giục phù triện trong tay.

Ngay sau đó dưới ánh mắt tò mò của mọi người.

"Xem ra, bên dưới xoáy nước này có cái gì đó."

Tiểu Hắc hỏi:

"Nếu không thì ta xuống trước dò đường?"

Nghe vậy.

Hồng Anh bất đắc dĩ vỗ đầu Tiểu Hắc nói:

"Đừng có lỗ mãng, ai biết bên dưới có nguy hiểm thế nào."

"Nhị sư tỷ nói rất đúng."

Mục Phù Sinh vừa lấy ra một tấm phù triện vừa cười nói:

"Tiểu Hắc sư huynh, tính cách lỗ mãng của ngươi cần phải thu liễm một chút đó."

Diệp Thu Bạch cũng gật gật đầu, nói:

Đây là điểm kỳ quái duy nhất.

"Nhưng hôm nay biên độ lại không có bất kỳ biến hóa nào, giống như nói xoáy nước này vẫn luôn tồn tại ở nơi đây."

"Trên mặt biển bình tĩnh có khả năng xuất hiện xoáy nước cực kỳ thấp, huống hồ trong tình huống mặt biển thế này dù có xuất hiện cũng sẽ dần dần thu nhỏ biên độ xoay tròn sau đó biến mất."

Tử Y thấy một màn như vậy, nói:

Nhưng trên mặt biển bình tĩnh dị thường lại có một xoáy nước?

"Đây là phù triện gì?"

Mục Phù Sinh cười khẽ một tiếng, nói:

"Cũng không phải phù triện hiếm lạ gì, chính là một phù triện dò thám nguy hiểm.

Thời điểm lang bạt ta gặp được một vị phù sư có tạo nghệ cực kỳ cao thâm, là hắn truyền cho ta."

Diệp Thu Bạch: ". . . . . ."

Hồng Anh: ". . . . . ."

Ninh Trần Tâm: ". . . . . ."

Tiểu Hắc: ". . . . . ."

Thạch Sinh: ". . . . . ."

Mộc Uyển Nhi: ". . . . . ."

Bọn họ dám chắc chắn, nhất định là phù triện này do tiểu tử Mục Phù Sinh nghiên cứu chế tạo ra. . . . . .

Tử Y lại gật đầu nói:

"Thì ra như thế, ta cũng chưa từng gặp qua phù triện loại hình này, tuy rằng có phù triện dò thám nhưng không có giống thế này."

Ngay sau đó lôi đình nối từ phù triện trong tay Mục Phù Sinh tới lôi long màu vàng đã chui vào trong xoáy nước run nhè nhẹ.

Cảm nhận được điều này.

Mục Phù Sinh thu hồi phù triện rồi nói:

"Hình như dưới xoáy nước có một không gian lớn, nhưng lại không cảm ứng được một chút nguy hiểm nào."

Thấy được hiệu dụng của phù triện.

Tử Y có chút kinh ngạc cảm thán, nói:

"Ngươi vẫn còn phù triện này sao?

Nếu có thì Thiên Tấn Thương Hội chúng ta có thể dùng nhiều tài vật để mua vào."

Mục Phù Sinh lắc đầu cười nói:

"Trong tay ta cũng không có nhiều, nếu lần sau tái ngộ vị phù sư cao thâm kia ta sẽ giúp ngươi hỏi một chút."

Tử Y hơi nghiêng đầu.

Trong ánh mắt có chút khó hiểu.

Tuy rằng nghe thì rất có đạo lý.

Nhưng vì sao nàng cứ cảm giác khi Mục Phù Sinh nói tới phù sư cao thâm gì đó lại có điểm không thích hợp đây?

Diệp Thu Bạch trợn trắng mắt, nói:

"Nếu không có nguy hiểm, vậy ngươi liền xuống trước đi."

Không đợi Mục Phù Sinh oán giận.

Đại trưởng lão bên cạnh liền nói:

"Ta xuống trước cho, thực lực của ta cao hơn các ngươi, đến lúc đó cho dù có nguy hiểm tiềm tàng cũng có khả năng chạy ra cao hơn."

Để cho đại bảo bối Mục Phù Sinh đi mạo hiểm sao?

Nếu tông chủ và thái thượng trưởng lão mà biết, chắc sẽ lột da đại trưởng lão hắn đây.

Mấy người nghe xong cũng không có từ chối.

Đúng là cảnh giới của đại trưởng lão cao nhất trong nhóm.

Để cho hắn đi cũng thích hợp nhất.

Mục Phù Sinh hô to:

"Tiền bối, nếu có gì nguy hiểm thì nhớ kỹ thúc giục phù triện ta cho ngươi nha!"

Đại trưởng lão gật gật đầu.

Đợi đại trưởng lão tiến vào, sau khi nhận được xác nhận không có nguy hiểm.

Đám người Diệp Thu Bạch mới lần lượt tiến vào trong xoáy nước.

Giờ phút này cảnh tượng bên trong xoáy nước cũng bại lộ trước mắt mọi người, tất cả đều cảm thấy kinh hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận