Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 175 - Hơn một chút

Hình như cao tầng Lạc Nhật vương triều và liên minh Bắc Vực đều đạt thành nhận thức chung.

Đứng giữa không trung phất phất tay, linh khí hội tụ trên Đại Liệt cốc!

Từng nhịp cầu linh khí bắt đầu xuất hiện!

Nam tử mặc giáp phía bên phải hạ lệnh, chỉ huy quân đội xuất phát!

Phía bên phải Vân Cảnh, Ngũ Đức Thời lên tiếng chỉ huy.

Ninh Trần Tâm ở trong đội.

Vân Cảnh cũng chỉ huy quân đội tiến công!

Hai bên đứng cùng nhau!

Lúc này.

Ngay sau đó, bốn người đồng thời quát một tiếng, một quầng sáng tức khắc bao phủ phía trên cầu linh khí!

Hoang nguyên bắt đầu có bụi mù nổi lên.

Bốn người lấy trận kỳ ra khỏi nạp giới rồi cắm vào các phương vị!

Một bên tràn ngập các loại linh khí!

Đây là trận pháp tăng phúc.

Trong lúc nhất thời, bầu trời chia thành hai khu vực.

Tức khắc, người phía liên minh Bắc Vực cảm giác được linh khí trong thân thể đang chậm rãi khôi phục!

Trên cầu linh khí, hai bên loạn chiến.

Một bên thi khí bàng bạc, âm hồn gào thét!

Bên liên minh Bắc Vực có bốn người bay lên.

Mà bởi vì chiến trận nên cục diện vốn đang ở thế giằng co bắt đầu do liên minh Bắc Vực khống chế.

Tầng mây trên không trung đều lui tránh.

Đội quân Lạc Nhật vương triều bắt đầu có dấu hiệu bại lui.

Uy lực của công kích cũng tăng mạnh vài phần.

Thuộc về chiến trận!

Nam tử mặc giáp phất phất tay.

Một chút ưu thế cũng có thể trở thành yếu tố dẫn đến chiến thắng.

Đạo công kích này hướng thẳng tới bốn người đang bố trí trận pháp.

Tuy rằng trận pháp này không tính là trận pháp cao thâm gì.

Một chưởng ấn màu xanh mang theo lực lượng trấn áp nghênh đón công kích!

Nam tử mặc giáp thấy một màn này, nhíu mày.

Cuồng phong nổi lên.

Hai đạo công kích ầm ầm chạm vào nhau!

Ầm!

Nhưng đối với hai đội quân có thực lực không chệch lệch bao nhiêu thì cực kỳ hữu dụng.

Cảnh giới của bốn người chỉ là Thủy Dật cảnh.

Nếu trúng phải một kích của tên cường giả Càn Nguyên cảnh này thì bọn họ sẽ bị chém giết trong nháy mắt!

Ngũ Đức Thời thấy thế hừ lạnh tung một chưởng!

Nghĩ đến đây.

Không gian xuất hiện từng vết rách nhỏ bé, có chút run rẩy.

Song nhận rìu trong tay bỗng nhiên bổ ra!

Một cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ phía sau gật gật đầu bay ra.

Linh khí như hóa thành thực chất khuếch tán ra chung quanh.

Sóng xung kích không ngừng bắn ra bốn phía!

Thân thể của đội quân hai bên đang giao chiến trên cầu linh khí cũng chịu ảnh hưởng mà run run.

Hơi thở rối loạn.

Đây cũng là nguyên nhân mà cao tầng không dễ dàng động thủ.

Cường giả Càn Nguyên cảnh cầm song nhận rìu thấy cảnh này cười nói: "Ngũ viện trưởng, đã lâu không có đấu trận nào, muốn chiến một trận không?"

Ngũ Đức Thời không nói gì, thân thể phóng thẳng lên bầu trời.

Người nọ cười lạnh một tiếng phóng theo.

Nam tử mặc giáp thấy không giải quyết được, đội quân bên mình đang không ngừng bại lui thì lại hạ lệnh.

Hồng Anh và Diệp Thu Bạch cũng thấy được bóng dáng Ninh Trần Tâm.

Hắn cầm Đạo kinh trong tay, bước ra một bước, đi tới trước hai người kia.

Ninh Trần Tâm gật gật đầu.

Chỉ nói: "Phải cẩn thận."

Vân Cảnh không có một chút nghi ngờ nào.

Vậy có thể.

Đều có tu vi Càn Nguyên cảnh sơ kỳ.

Hình như Ninh Trần Tâm biết Vân Cảnh đang suy nghĩ gì, bỗng tiến lên một bước, cười nói: "Để ta tới đi."

Tông chủ Thiên Thanh tông nhìn Ninh Trần Tâm, sắc mặt có chút nghiêm trọng nói: "Đối phương là Càn Nguyên cảnh trung kỳ và hậu kỳ, ngươi có thể ngăn lại sao?"

Ninh Trần Tâm khẽ cười nói: "Thử xem xem."

Tông chủ Thiên Thanh tông cũng biết hiện giờ đã không có biện pháp nào khác.

Chỉ đành gật đầu nói: "Vậy ngươi giữ chân hai người kia, cố gắng kéo dài thời gian."

Vân Cảnh thì không có lo lắng gì.

Ninh Trần Tâm là đệ tử của vị tiền bối kia.

Hắn nói có thể lên.

Tuy rằng bên bọn họ còn có cường giả Càn Nguyên cảnh nhưng hiển nhiên không phải đối thủ của hai người kia.

Không thể tùy tiện động thủ.

Hắn và tông chủ Thiên Thanh tông cần phải giám sát nam tử mặc giáp cùng với thi khôi nửa bước Hư Thần chặt chẽ.

Vân Cảnh nhíu mày.

Một cường giả Càn Nguyên cảnh trung kỳ cùng với một cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ bên cạnh gật gật đầu, phóng về phía bốn người đang thi triển trận pháp.

"Một khi đã như vậy thì hai các ngươi lên đi."

"Tam sư đệ ra tay?"

"Xem ra bên kia rất kịch liệt."

Tất nhiên hai người cũng không có lo lắng.

Vì bọn họ biết rõ thực lực của Ninh Trần Tâm như thế nào.

Hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh nhìn thư sinh xuất hiện trước mắt.

Cười nói: "Ngươi muốn ngăn cản chúng ta?"

Bọn hắn không cảm nhận được bất kỳ hơi thở cảnh giới nào phát ra từ người Ninh Trần Tâm.

Mà nếu ẩn tàng hơi thở thì chắc chắn phải là cường giả Hư Thần cảnh mới làm được, mới khiến hai người không cách nào phát hiện.

Nhưng thư này trẻ tuổi như thế sao có thể là cường giả Hư Thần cảnh?

Huống hồ, nếu đối phương là cường giả Hư Thần cảnh thì trận chiến tranh này còn cần tiếp tục sao?

Dù sao ở nơi này không có cường giả Hư Thần cảnh tọa trấn.

Ninh Trần Tâm không gì.

Hắn mở Đạo kinh ta, mặt mang nụ cười ôn hòa, miệng nói một chữ.

"Trấn."

Giọng điệu nhẹ nhàng chậm rãi lại tựa như lôi âm cuồn cuộn!

Một phù ấn tản ra ánh sáng vàng kim hướng về hai người mà trấn áp.

Cảm nhận được cỗ hơi thở này.

Sắc mặt hai người tức khắc biến đổi!

Hơi thở trấn áp quá khủng bố!

Bọn họ biết mình khinh địch rồi.

Hai người đều nổi giận gầm lên, không dám giữ lại chút nào, bùng nổ toàn bộ lực lượng!

Hai đạo chưởng ấn to lớn oánh về phía phù ấn chữ trấn.

Tầng mây quay cuồng, đảo điên.

Bụi mù nổi lên khắp phía.

Đá trên hoang nguyên bị từng cơn gió mạnh thổi bay tứ tán loạn trong không trung, bị linh khí cuồng bạo nghiền thành tro bụi!

Hai chưởng ấn lại nhanh chóng tan biến trong nháy mắt.

Tuy rằng phù ấn chữ trấn cũng biến mất nhưng hai người kia đều phải lui về phía sau vài bước, phát ra tiếng kêu rên.

Tình hình chiến đấu khiến cho nam tử mặc giáp bên phía Lạc Nhật vương triều phải chú ý.

Liếc mắt nhìn đến, vừa thấy bóng dáng Ninh Trần Tâm thì sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Hắn liền hét to: "Lui!"

Phải biết rằng, trước đó chính là tên thư sinh trẻ tuổi trẻ này một người ngăn cản hơn mười cường giả Càn Nguyên cảnh!

Hơn nữa còn áp chế luôn cả mười người!

Cuối cùng, vẫn do hắn thi triển bí pháp Hồn kỳ gia tăng cảnh giới mới có thể áp chế Ninh Trần Tâm!

Giờ phút này.

Hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh kia sao có thể là đối thủ của Ninh Trần Tâm?

Nhưng khi tiếng nam tử mặc giáp truyền đến trong tai hai người thì đã muộn mất rồi.

Ninh Trần Tâm ra tay.

Miệng khẽ mở.

"Lâm, binh, đấu, giả!"

Từng chữ tựa như tiếng sấm!

Một ảo ảnh thiên tướng to lớn, thân khoác thần khải, cầm trường thương trong tay tản ra thần quang bảy màu xuất hiện, tấn công hai gã cường giả Càn Nguyên cảnh!

Sắc mặc hai người lại biến đổi.

Cả hai lùi về phía sau một bước, vung đôi tay.

Một lá chắn linh khí xuất hiện trước mặt hai người!

Nhưng loại lá chắn linh khí hấp tấp ngưng tụ thế này sao có thể ngăn cản công kích của thiên tướng?

Chỉ thấy thiên tướng tựa như thần binh giáng thế, thần thương trong tay chuyển động quét vào lá chắn!

Lá chắn vỡ ra, hai tên cường giả Càn Nguyên cảnh bị nghiền thành thịt nát!

Mọi người nhìn thấy cảnh này mà khiếp sợ giữa.

Tông chủ Thiên Thanh tông thì có chút chua xót.

Một Diệp Thu Bạch, một Hồng Anh, hiện giờ lại thêm một Ninh Trần Tâm.

Cả ba đều là đồng môn.

Rốt cuộc sư tôn bọn họ là người phương nào mà có thể bồi dưỡng ra mấy yêu nghiệt thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận