Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1601: Lục Trường Sinh tùy tiện

Đại Hoang Thú Tâm của Hứa Dạ Minh có khả năng nghịch thiên, đó là thu nạp tất cả huyết mạch thú tộc trong thiên hạ đồng thời còn có thể dung hợp lại.

Khi Hứa Dạ Minh đạt được Sơn Hải Kinh hoàn chỉnh thì có chút ngơ ngẩn hỏi Lục Trường Sinh.

"Sư tôn, con đường này ta phải đi như thế nào đây?"

Đúng như Tần Trạm nói.

Đại Hoang Thú Tâm là thể chất xưa nay chưa từng có, có thể nói Hứa Dạ Minh sẽ là người khai sáng mở đường cho con đường tu luyện của loại thể chất này.

Đừng nói Hứa Dạ Minh không biết, ngay cả Hoàng Thiên cũng không có kiến thức gì.

Chỉ có thể nhờ Lục Trường Sinh giúp đỡ.

Lục Trường Sinh cũng không rõ ràng, đành giải thích dựa theo cách hiểu của mình: "Nếu Đại Hoang Thú Tâm có thể hấp thu và dung hợp được tất cả các loại huyết mạch thú tộc, vậy sau này nhất định sẽ đạt được đỉnh cao trên phương diện huyết mạch."

Cho dù là Thương Huyền đại lục hay Thần giới cũng chưa từng công khai nói như vậy!

Lại thêm tứ đại thú tộc với quyền thế như mặt trời ban trưa.

Nhưng mà khi những người đang có mặt ở đây nghe được câu nói kia của Lục Trường Sinh thì đều có vẻ mặt khác nhau. Điều duy nhất giống nhau đó chính là trong đôi mắt hoặc trên gương mặt đều có biểu cảm như mình đã nghe lầm hoặc không thể tin được.

Càng có vô số kỳ trân dị thú ẩn nấp ở thế gian.

Sau khi suy nghĩ, Lục Trường Sinh nói: "Vậy thử thu phục Ma Thú đại lục đi. Đại Hoang Thú Tâm kết hợp với thiên phú ngự thú, chắc là phù hợp để đi con đường này."

Sau cơn kinh ngạc, Bạch Kiêu nhìn chằm chằm vào Lục Trường Sinh, trong đôi mắt hiện lên vẻ dữ tợn!

"Mà thú tộc coi trọng huyết mạch nhất, đồng thời ngươi còn có Sơn Hải Kinh với năng lực triệu hoán khống chế dị thú..."

Muốn hoàn toàn cai quản Ma Thú đại lục, có thể nói là chuyện không thể nào!

Đơn giản mà nói chính là đi theo con đường ngự thú. ...

Hơn nữa cần phải tập hợp thế lực để đối phó với đại kiếp Lục giới.

Phải biết rằng, có vô số bộ tộc với huyết mạch cường đại trong Ma Thú đại lục.

Bọn hắn có thể nhìn ra được Lục Trường Sinh là Nhân tộc.

Cai quản Ma Thú đại lục.

Nhân tộc mà bọn hắn lại xem thường, bây giờ lại nói muốn cai quản Ma Thú đại lục, đây là một câu nói chấn động xưa nay chưa từng có.

"Ngươi có biết ngươi đang nói gì không?"

"Cai quản Ma Thú đại lục? Đây không phải lời nói mà một người tự đại cuồng vọng nói ra được đâu." Tuần Lưu lắc đầu: "Mà là... Ngươi đang sỉ nhục thú tộc chúng ta?"

Mẹ nó hắn nói một câu thôi đã đắc tội với toàn bộ Ma Thú đại lục rồi đó!

Cái này... Sao người trong miệng ngươi nói với người đang ở đây lại không giống như cùng một người vậy!

Khi hai tên Thân Vương bị Lục Trường Sinh đánh bay kia đứng dậy, khóe miệng rỉ máu đi đến trước mặt Lục Trường Sinh.

Ngay cả Kỳ Ngộ cũng há hốc miệng, nhìn Tiểu Hắc bên cạnh, ngơ ngác nói: "Sư tôn của các ngươi... Luôn hành động như thế sao?"

"Quả thật là ngươi rất mạnh..."

Làm sao bọn hắn có thể thoải mái nghe như một trò đùa được?

Không chút do dự, hai tên Thân Vương biết Lục Trường Sinh cường đại cho nên không dám có chút lưu thủ, trực tiếp hiển hóa ra chân thân.

"Ngươi dám sỉ nhục thú tộc ta như thế, cho dù liều cái mạng này cũng phải đấu với ngươi một trận!" Thân Vương của Cùng Kỳ tộc cũng lên tiếng.

Vẻ mặt của Thân Vương Thất tinh Bạch Hổ tộc tràn đầy giận dữ, nhìn chằm chằm vào Lục Trường Sinh, quát lớn: "Thế nhưng muốn cai quản Ma Thú đại lục thì vẫn chưa đủ đâu!"

Tiểu Hắc suy nghĩ rồi đáp: "Rất ít khi xuất hiện loại tình huống này, dù sao từ trước đến nay sư tôn cũng vô cùng cẩn thận, có thể không ra tay thì sẽ không ra tay, ngay cả nói chuyện cũng sợ đắc tội người ta."

Khí tức huyết mạch toàn thân bắt đầu mãnh liệt dâng cao.

Sau lưng bọn hắn, hư ảnh Cùng Kỳ và Thất tinh Bạch Hổ bắt đầu ngưng tụ.

Khí tức khổng lồ hóa thành gió lốc càn quét khắp không gian này, cho dù là cây cối hay đất đá đều bị thổi bay, khói bụi bay bốn phía, mây mù tan đi!

Con mắt nào thấy Lục Trường Sinh sợ đắc tội người ta?

Suy nghĩ lại thì, dường như mỗi một lần sư tôn ra tay thì đều tùy tiện hơn so với lần trước.

Nhưng mà... Đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy sư tôn tùy tiện như vậy.

Mục Phù Sinh ở một bên giải thích: "Ngày thường là như thế, nhưng nếu là tình huống đặc thù cần phải xử lý đặc biệt thì sư tôn thường sẽ cân nhắc kỹ càng rồi mới hành động."

Thất tinh Bạch Hổ thông thiên triệt địa ngửa đầu gầm thét!

Tại mi tâm của hắn, có bảy ngôi sao đang tỏa sáng rực rỡ.

Sau lưng Cùng Kỳ mọc ra hai cánh, lơ lửng trên không trung, bốn chân đạp lên hư không, trên bàn chân có từng luồng hắc viêm không ngừng thiêu đốt.

Ở phía sau, Thân Vương đứng cạnh Tất Viêm nhíu mày nói: "Chúng ta còn chưa ra tay sao?"

Tất Viêm lắc đầu: "Cho dù ra tay thì ngươi đánh thắng được sao?"

Thân Vương trầm mặc.

Tất Viêm nhún vai nói: "Ta không ham muốn cái danh thú tộc đệ nhất thiên hạ. Ta chỉ muốn dẫn dắt Tất Phương tộc đi được càng xa hơn, cho dù có phải hợp tác với thế lực Nhân tộc."

Trong Tất Phương tộc, thật ra tộc trưởng có nhiều hậu duệ hơn tam đại thú tộc khác.

Thế nhưng cũng chỉ trong Tất Phương tộc, Tất Viêm là người thừa kế duy nhất mà không bị bất cứ nghi vấn nào!

Vô số ma thú có cảnh giới huyết mạch thấp bắt đầu chạy trối chết về phía xa!

Sau khi một kích của hai cường giả Quân Thần cảnh đã thiêu đốt huyết mạch, mặt đất trong phạm vi ngàn dặm nứt toạc. Thậm chí dư ba còn lan ra làm không gian bên ngoài ngàn dặm bắt đầu vỡ vụn!

Cùng Kỳ chân đạp hắc viêm, cái sừng nhọn hoắt trên đỉnh đầu bị hắc viêm bao trùm, tách khỏi đỉnh đầu, hóa thành một ngọn giáo bén nhọn mang theo khí thế xé rách không gian đâm về phía Lục Trường Sinh!

Bảy ngôi sao chỗ mi tâm của Thất tinh Bạch Hổ ngưng tụ sức mạnh đến trước miệng hắn, một luồng bạch quang thổ tức chói mắt bắn về phía Lục Trường Sinh đang ở gần đó!

Hai thân ảnh to lớn chớp mắt một cái đã lao đến trước mặt Lục Trường Sinh.

Sau khi thiêu đốt huyết mạch, lực lượng của bọn họ đã tăng vọt.

Giờ phút này, Lục Trường Sinh nhìn hai hung thú khổng lồ đang che khuất bầu trời, cảm nhận được cỗ uy áp ngập trời kia nhưng biểu cảm vẫn không có chút thay đổi nào. Ngược lại, hắn còn quay đầu nhìn về phía Hứa Dạ Minh, hỏi: "Nếu như đưa tinh huyết của hai người bọn họ cho ngươi thì ngươi có thể hấp thu được không?"

Hứa Dạ Minh sững sờ, sau đó truyền âm nói: "Tinh huyết của bọn họ không thuần khiết, không phải vấn đề gì quá lớn."

"À đúng, huyết mạch bọn họ không tinh thuần." Lục Trường Sinh giật mình ồ lên một tiếng, một tay nắm nhẹ đập vào lòng bàn tay kia, nói: "Vậy không cần hấp thu làm gì."

Nhìn thấy Lục Trường Sinh còn có tâm trạng thong dong trò chuyện, lại còn hỏi có muốn hấp thu tinh huyết của bọn họ hay không... Bây giờ lại chướng mắt lực lượng huyết mạch của bọn họ.

Có thể nói là đâm ba dao liên tiếp.

Hai vị Thân Vương gầm lên giận dữ, lực lượng huyết mạch bắt đầu thiêu đốt.

Chuyện này không giống với Tiểu Hắc thiêu đốt lực lượng huyết mạch.

Khi Tiểu Hắc thiêu đốt huyết mạch thì sau này có thể tự khôi phục lại được.

Nhưng một khi bọn họ thiêu đốt huyết mạch của mình thì không thể nào khôi phục lại được nữa, sẽ tổn thương đến căn nguyên...

Hiện tại cũng nên có một vài thay đổi.

Thế lực của tứ đại thú tộc đã luôn kìm kẹp ở thế chân vạc suốt mấy trăm vạn năm, không có bất kỳ thay đổi gì chính là một ví dụ điển hình.

Cứ một mực tranh đấu trong Ma Thú đại lục sẽ không cách nào phát triển thêm được.

Còn bây giờ... Dường như Thân Vương đã hiểu vì sao tộc trưởng lại đưa ra quyết định như vậy.

Lúc ấy có rất nhiều người trong Tất Phương tộc không hiểu, cho dù là tên Thân Vương này cũng thế.

Bởi vì tộc trưởng đã đích thân chỉ định.

Mà những ma thú có cảnh giới cao hơn thì dõi mắt quan sát, vẻ mặt ngưng trọng.

Nhưng Lục Trường Sinh còn không thèm quay đầu lại nhìn, vẫn như cũ nhìn về phía Hứa Dạ Minh.

Kỳ Ngộ quát: "Lục tiền bối, cẩn thận!"

Lục Trường Sinh không quay đầu lại, chỉ vươn tay ra bắt lấy hai đòn tấn công kinh thiên đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận