Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1030 - Mục Phù Sinh, chớ từ chối. . .

. . . .

Ở giới vực trung vĩ độ.

Hồng Anh dẫn dắt Vân Hoàng đế quốc đang không ngừng thống trị các thế lực, khiến Vân Hoàng đế quốc chậm rãi thẩm thấu toàn bộ giới vực trung vĩ độ.

Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mộc Uyển Nhi cùng với Tiểu Thạch Đầu hiện giờ đang ở Vân Hoàng đế quốc trợ giúp Hồng Anh.

Ở một nơi tên là Ám Ảnh giới vực.

Giờ phút này Hồng Anh liền mang theo đại quận xuất hiện nơi đây.

Thời điểm Liễu Tự Như đuổi tới thì đám người Hồng Anh cũng có chút sửng sốt.

"Sao Liễu thúc lại tới nơi này?"

Quả nhiên nơi đó có đan hương đang tràn ra.

Quả nhiên không tới nửa nén nhang sau Mộc Uyển Nhi đã đi ra khỏi phòng, đồng thời đưa một cái nhẫn không gian cho Hồng Anh.

"Uyển Nhi sư muội ở trong phòng luyện đan."

Đan hương xuất hiện đại biểu cho quá trình luyện đan đã tiến vào giai đoạn cuối.

"Mộc Uyển Nhi đâu?"

"Vất vả cho sư muội, à đúng rồi, Liễu thúc tìm ngươi."

"Tự nhiên là có một số việc."

"Sư tỷ, đan dược trong này hẳn là đã đủ cho người trong quân đội dùng."

Thạch Sinh chỉ chỉ phía sau, nói:

Liễu Tự Như nhìn quanh một vòng, không phát hiện bóng dáng Mộc Uyển Nhi liền mở miệng hỏi:

"Xem ra cũng sắp xong rồi, vậy chờ nàng đến đây đi."

Mộc Uyển Nhi nhìn sang thì thấy Liễu Tự Như đã đi tới, nói thẳng:

Liễu Tự Như nhìn theo.

"Đại sư huynh ngươi nhờ ta nói với ngươi giúp hắn luyện chế một ít Vân Huyễn đan."

Hồng Anh mỉm cười gật gật đầu, sau đó nói:

A?

"Có ý gì."

"Xem ra đại sư huynh muốn giúp sư tỷ làm ăn nha."

"Mà lượng tài nguyên này đối với cá nhân chúng ta không có tác dụng lớn, tác dụng chủ yếu chính là dùng để tiếp viện Vân Hoàng đế quốc."

Người chung quanh tự nhiên cũng nghe được.

Chuyện này đối với Vân Hoàng đế quốc hiện giờ mà nói thật sự là một sự trợ giúp to lớn.

Sau đó hắn nói rõ tiền căn hậu quả mà Diệp Thu Bạch báo cho mình cho Mộc Uyển Nhi nghe.

Cách một vùng vĩ độ mà còn có thể suy nghĩ cho đối phương, hơn nữa còn gãi đúng chỗ ngứa.

"Sư huynh sư muội các ngươi thật sự rất ăn ý."

Liễu Tự Như ở bên cạnh nghe xong cười nói:

Mộc Uyển Nhi cười nói:

Mộc Uyển Nhi tiếp lời: "

Đến lúc đó ta chỉ cần nói chi tiết và phương pháp luyện chế Vân Huyễn đan cho luyện đan sư của Vân Hoàng đế quốc là được rồi."

Như vậy Vân Hoàng đế quốc có thể cuồn cuộn không ngừng thu hoạch tài nguyên từ giới vực vĩ độ cao.

Thạch Sinh thấy khó hiểu hỏi:

"Nhưng mà đại sư huynh lại cố tình để Uyển Nhi sư muội luyện chế, vậy đại biểu cho hắn ý muốn trường kỳ hợp tác, dùng Vân Huyễn đan để giao dịch với thế lực ở giới vực vĩ độ cao, đổi lấy tài nguyên."

"Giao dịch Vân Huyễn đan với Vân Mộng Tinh Vực trên thực tế cũng không cần phiền toái như vậy, chỉ cần giao đan phương giao cho bên kia là xong rồi."

Hồng Anh cười giải thích:

Chỉ khổ là khổ chân như hắn đây. . . . . . . . . . . .

Ở Vân Mộng thành.

Đã một ngày qua đi.

Vân Mộng thành chủ mang theo hai lão giả đi tới chỗ bốn người Mục Phù Sinh đang tá túc.

"Hai vị này phân biệt là thủ lĩnh Liên Minh Phù Triện Sư và Liên Minh Trận Pháp Sư."

Sau khi trò chuyện một lúc.

Hai tên thủ lĩnh không kìm lòng được mà hỏi:

"Một lần có thể cung cấp bao nhiêu viên Vân Huyễn đan, bao lâu có thể cung cấp một lần?"

Bọn họ đã cho người thử nghiệm hiệu quả của Vân Huyễn đan.

Tin tức liên quan tới chỗ sâu trong Vân Mộng trạch cũng không có nhiều như bọn họ tưởng tượng.

Mở phần tin tức thành chủ cung cấp ra xem.

Ba người rời khỏi nơi đây đồng thời ước định ngày sẽ khởi hành.

Ngay sau đó cung cấp tin tức cho Diệp Thu Bạch.

Thấy thế, ba người Vân Mộng thành chủ cũng nhẹ nhàng thở ra.

Trao đổi ánh mắt xong, Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Nói rồi ánh mắt Diệp Thu Bạch dừng lại trên người Vân Mộng thành chủ.

Thấy thế, Vân Mộng thành chủ cũng hiểu dụng ý của hắn.

"Tin tức thì không thành vấn đề, bất quá lần đầu tiến vào người của chúng ta sẽ đi cùng các ngươi.

Dù sao nếu các ngươi xảy ra chuyện, giao dịch Vân Huyễn đan cũng sẽ bị ngưng, huống hồ dù tiến vào sâu trong Vân Mộng trạch, có thể chống đỡ sương mù ảo cảnh, nhưng bên trong đó còn có ma thú đầm lầy đạt tới Thần Hoàng cảnh.

Theo ghi chép, ở trung tâm có một đầm lầy chi chủ cấp bậc Thần Chủ. . . . . ."

Nghe vậy, bốn người Diệp Thu Bạch liếc mắt nhìn nhau.

Nói thì nói thế này nhưng thật ra là muốn chú ý hướng đi của bọn họ.

Sợ bốn người bọn họ còn có mục đích khác.

"Không thành vấn đề."

"Đến giá cả cụ thể ra làm sao lúc sau sẽ có người đàm phán cùng ba vị tiền bối."

Chỉ cần chờ Liễu thúc đưa trận pháp truyền tống không gian tới nơi này là tốt rồi.

"Chuyện này chúng ta cũng chưa biết, bất quá không lâu nữa sẽ có kết quả."

Diệp Thu Bạch cười nói:

Cho nên ba người cực kỳ muốn có nhiều Vân Huyên đan để dùng, có thể nói là dù tiêu tốn bao nhiêu cũng phải mua cho được.

Kết quả có thể nói là vượt quá tưởng tượng!

Khu vực chỗ sâu có phạm vi nhỏ.

Chính la nơi tập trung nhiều ma thú nhất.

Tất cả đều có thực lực ở Thần Hoàng cảnh.

Đồng thời chỗ sâu trong đầm lầy hoàn toàn khác biệt với khu vực ngoài cùng và trung đoạn.

Bên trong thế mà có trọng lực từ trường!

Một khi lún vào đầm lầy sẽ lập tức sẽ bị trọng lực từ trường ảnh hưởng, muốn tránh thoát cực kỳ khó khăn.

Tiếp tục xem tiếp.

Đột nhiên có hai chỗ được đánh dấu màu đỏ hấp dẫn ánh mắt của bốn người.

Hai chỗ được đánh dấu này đều có thêm chú thích.

Tuy có trọng bảo nhưng lại cực kỳ nguy hiểm.

Dù là cường giả Thần Hoàng cảnh đỉnh tiến vào thì khả năng sống sót cũng cực kỳ nhỏ.

Bốn người Diệp Thu Bạch xem mà nhíu mày.

Không có gì bất ngờ xảy ra thì một trong tam hồn sẽ ở một trong hai chỗ đánh dấu đỏ này.

Bất quá cả cường giả Thần Hoàng cảnh đỉnh cũng khó có thể sinh tồn, bọn họ thật sự thể đủ sức tiến vào nơi đó sao?

Lúc này Diệp Thu Bạch nói:

"Có lẽ bọn họ căn cứ vào sương mù ảo cảnh để kết luận."

Phương Khung gật gật đầu:

"Nếu chúng ta bị trọng lực từ trường ảnh hưởng đây?"

Hai vấn đề này chính là hai vấn đề khiến người ba thế lực muốn tiến vào chỗ sâu trong Vân Mộng trạch cảm thấy đau đầu ngoại trừ ma thú.

Giải quyết xong thì khó khăn sẽ giảm nhiều.

Làm sao giải quyết trọng lực từ trường?

Tiểu Hắc nói:

"Nếu trọng lực từ trường là tăng cường trọng lực cùng với trọng lượng bản thân. . . . . . Chúng ta giảm bớt trọng lực chung quanh để triệt tiêu, không phải sẽ ổn sao?"

Phương Khung nhíu mày nói:

"Muốn giảm bớt trọng lực, ngoại trừ tinh thông phong chi đạo tắc còn có biện pháp nào nữa?"

Đột nhiên Diệp Thu Bạch nhìn Mục Phù Sinh.

Tiểu Hắc và Phương Khung cũng đưa mắt nhìn theo.

Mục Phù Sinh đang suy nghĩ cảm cảm nhận được ánh mắt của ba người, thân thể tức khắc run lên.

Các ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì nha???

Chỉ trong thời gian một ngày mà các ngươi muốn ta sáng tạo một loại phù triện giảm bớt trọng lực, hơn nữa còn là loại có thể triệt tiêu trọng lực từ trường ở sinh mệnh cấm khu như Vân Mộng trạch.

Là các ngươi điên hay quá coi trọng ta nha?

Diệp Thu Bạch cười, vỗ vỗ bả vai Mục Phù Sinh nói:

"Người tài giỏi thường nhiều việc."

Tiểu Hắc vỗ vai còn lại của Mục Phù Sinh, nói:

"Ai kêu ngươi che giấu thực lực chứ? E là còn ẩn giấu không ít."

Phương Khung cũng bổ thêm một đao:

"Cho nên, với thực lực Mục sư huynh che giấu, hẳn là có thể nhẹ nhàng làm được đi."

Mục Phù Sinh mà muốn hộc máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận