Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 377 - Va chạm trong sương đen

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Lâm Giới sơn.

Càng đi chỗ sâu vào trong thì sương đen càng thêm dày đặc, nồng đậm!

Duỗi tay không thấy năm ngón tay.

Khi Mục Khanh Khanh đột nhiên kêu:

"Dừng lại!"

Mọi người đều tiến vào trạng thái đề phòng.

Mục Phù Sinh ở bên cạnh hỏi: "Như thế nào, phát hiện gì sao?"

Hiện giờ đang là đêm tối.

Khi nhìn thấy tình huống bên trong sương đen, sắc mặt hắn có chút ngưng trọng.

Hết thảy cảnh vật đều xuất hiện trong đầu Diệp Thu Bạch.

Tinh thần chi lực cũng lan ra, dò xét bốn phía.

Kiếm ý không ngừng dò xét chung quanh!

Mục Khanh Khanh thân khoác áo giáp, khí cơ bùng nổ.

Mục Khanh Khanh gật gật đầu nói.

Tiểu Hắc cũng nhanh chóng cảm nhận được chung quanh có sát ý dao động!

Trong cỗ sương mù màu đen tràn ngập tà lực nhưng cũng không thể ngăn trở kiếm ý.

Diệp Thu Bạch triển khai kiếm vực trước tiên.

Bầu trời trên đỉnh đầu đầy sao, trong hoàn cảnh này, thực lực của Thạch Sinh ở trạng thái đỉnh!

Nàng cực kỳ mẫn cảm với nguy cơ.

Sắc mặt hắn liền trầm xuống.

Đồng thời cũng bởi vì sự mẫm cảm này mà vãn hồi chiến cuộc nhiều lần!

Ba người nhìn thoáng qua nhau đều biết đối phương đã hiểu rõ tình huống.

Là người thống lĩnh quân đội, tham gia biết bao chiến trường.

Tên phó tướng này chính là cường giả Đế cảnh hậu kỳ.

"Mọi người không cần giữ lại thực lực, luôn luôn chú ý tình huống chung quanh."

"Sương mù màu đen này có liên quan đến Tà tộc ngoại vực."

"Các vị, chúng ta bị vây quanh rồi."

Mục Phù Sinh vươn bàn tay niết ấn, chuẩn bị điều khiển phù ấn phòng ngự trên cơ thể mình!

Cho nên người quen thuộc Mục Khanh Khanh đều cực kỳ tin tưởng phán đoán của nàng.

Diệp Thu Bạch nhìn quanh một vòng, nói ra suy nghĩ của mình:

Tình huống không đúng hắn sẽ lập tức dẫn người đào tẩu!

Đồng thời một cánh tay khác đã sờ vào nạp giới, bên trong nạp giới có mấy chục tấm thiên lôi độn phù!

Sắc mặt Mục Khanh Khanh có chút nặng nề nói:

Tà tộc ngoại vực!

Mọi người nghe nàng nói, sắc mặt thay đổi!

Lời Mục Khanh Khanh cũng báo cho bọn họ biết mình bị Tà tộc ẩn trong sương đen vây quanh rồi.

Có phó tướng hỏi: "Hoàng nữ điện hạ, rốt cuộc là thứ gì?"

"Lời đồn rất đúng."

Sắc mặt Mục Khanh Khanh nặng nề:

Đế cảnh hậu kỳ nếu như không có thủ đoạn dò xét đặc thù cũng không cách nào đột phá sương đen để điều tra tình huống!

"Hiện giờ có hơn phân nửa người không cách nào điều tra vị trí của đối phương cho nên nên trực tiếp phóng thích bình chướng phòng ngự đi."

"Để tránh gặp tập sát."

Có người không biết thân phận ba người Diệp Thu Bạch.

Chỉ biết Mục Phù Sinh chính tiến cử ba người tham gia nhiệm vụ điều tra lần này cho nên nghĩ ba người là người của Mục Phù Sinh.

Tên thuộc hạ của Lân Long Thân vương tên là Chung Hạc, hắn nghe xong liền nhíu mày nói:

"Như thế nào, ý của ngươi là ngươi có thể dò xét được vị trí của đối phương?"

"Nơi này có nhiều cường giả Đế cảnh như vậy mà không thể dò xét tình huống, dựa vào một tên Bán Đế nho nhỏ sao?"

Diệp Thu Bạch liếc nhìn người này một cái, cũng không có đáp lời.

Hắn đã nhắc nhở, đối với người không quen biết thì đã là tận tình tận nghĩa rồi.

Tịnh thế trận được triển khai!

Ngọc bội nổ tung.

Ngay sau đó nàng ném lên không trung!

Còn có khắc một tịnh thế trận nho nhỏ!

Bên trong ngọc bội tràn ngập đạo pháp chi lực!

Mục Khanh Khanh lấy ra một miếng ngọc bội màu trắng.

Phải biết rằng nếu Mục Khanh Khanh nàng không có năng lực cảm ứng biến thái thì e là cũng không cách nào nhận biết vị trí của đối phương.

Lúc này Mục Khanh Khanh đang định mở miệng nhắc nhở thì bỗng có một tiếng hét thảm vang lên!

Một tên cường giả Đế cảnh trung kỳ bị một bàn tay màu xanh lơ nhanh đến mức tận cùng kéo vào trong sương đen!

Ngay sau đó lại có tiếng kêu thảm thiết vang lên cùng với tiếng. . . . . . Cắn xé. . . . . .

Tiếng kêu thảm thiết kéo dài chừng hai ba nhịp thở mới ngừng lại.

Thời gian hai ba nhịp thở này khiến tâm tình của mọi người căng chặt.

Cả đám sôi nổi nghe theo lời Diệp Thu Bạch nói, ngoan ngoãn phóng thích hơi thở, tạo ra một tầng lá chắn phòng ngự bao chung quanh.

Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.

Lúc này.

Điều khiến nàng không nghĩ tới chính là ba người này có thể dò xét được vị trí của kẻ địch.

Mục Khanh Khanh kinh ngạc nhìn thoáng qua ba người Diệp Thu Bạch.

Còn những chuyện khác, Diệp Thu Bạch hơi đâu quản sống chết của bọn họ?

Nghe xong cảm kích làm theo thì tốt.

Không nghe thì chờ chết thôi.

Có nghe hay không là chuyện của bọn họ.

Sương đen trong phạm vi hai mươi thước lập tức tiêu tán!

Đồng thời sương đen cũng đang không ngừng chống đỡ ánh sáng tịnh thế!

Ánh sáng tịnh thế chiếu rọi vào sương đen phát ra tiếng "Tư tư"!

Tuy rằng có tác dụng khắc chế nhưng mà sương đen quá nhiều, quá nồng đậm.

Bị tịnh hóa một bộ phận liền được sương đen còn lại bù đắp trong nháy mắt.

Uy năng của tịnh thế trận cũng không thể hoàn toàn phát huy!

Đồng thời hiệu quả của tịnh thế đại trận chỉ là tạm thời.

Một khi đại trận biến mất thì sương đen sẽ lại bao phủ.

Diệp Thu Bạch liếc mắt nhìn Mục Khanh Khanh.

Nữ nhân này thật sự có chút bản lĩnh.

Chỉ mới xác định có liên quan đến Tà tộc ngoại vực mà đã chuẩn bị xong pháp bảo đối phó rồi.

Mục Phù Sinh nói với bọn họ rằng Mục Khanh Khanh là một người thống lĩnh rất có thủ đoạn và cũng rất mạnh mẽ.

Quả nhiên trong phạm vi trận pháp bao phủ có hơn ba mươi tên Tà tộc ngoại vực xuất hiện.

Trong đó có mười tên Tà tộc mặt xanh, cũng chính là Tà tộc cấp thống lĩnh với tu vi Đế cảnh.

Ở một chỗ cách bọn chúng không xa là một bộ hài cốt.

Vậy là cường giả Đế cảnh mới vừa mới bị kéo vào sương đen đã bị phanh thây.

Mục Khanh Khanh nhìn thấy Tà tộc nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, không có bởi vì tịnh thế trận xua tan sương đen mà thiếu cảnh giác!

Dù sao chỉ thấy rõ trong phạm vi trận pháp bao phủ, còn trong sương đen thì có như cũ có rất nhiều cất giấu Tà tộc ngoại vực!

"Lấy trận pháp làm ranh rới, chém giết Tà tộc gần mình!"

"Đừng rời khỏi lá chắn phòng ngự! Càng không nên tới gần sương đen!"

Mục Khanh Khanh gặp nguy không loạn tuyên bố mệnh lệnh.

Ngay sau đó nàng cầm lấy một thanh trường thương liều chết xông tới kẻ địch!

Mục tiêu của Mục Khanh Khanh là một tên Tà tộc mặt xanh cấp thống lĩnh!

Mọi người thấy thế liền sôi nổi lấy vũ khí ra thi triển công kích.

Đối mặt với Tà tộc ngoại vực tàn ác, mọi người không dám thiếu cảnh giác, đều dùng hết toàn lực!

Ba người Diệp Thu Bạch nhìn nhau rồi gật gật đầu.

Thạch Sinh lấy Minh Hoàng Huyền Phủ tìm tới một tên Tà tộc mặt xanh.

Tiểu Hắc nổi giận gầm lên, ba loại hoa văn trải khắp thân thể, Vạn Cổ Ma Thể khai hỏa toàn bộ!

Hắn cũng tìm tới một tên Tà tộc mặt xanh!

Diệp Thu Bạch tay cầm Tinh Vẫn kiếm khống chế kiếm vực, kiếm ý hóa hà, đạp sóng mà đi!

Mục Phù Sinh nhìn thấy cảnh này không khỏi bụm mặt ôm đầu.

Ba vị sư huynh của mình thật yêu thích chơi trội nha.

Những người khác thấy được ba người Diệp Thu Bạch hành động đều có chút sững sờ.

Ba người này tìm tới Tà tộc cấp thống lĩnh, chẳng lẽ muốn chết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận