Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 773 - Đá mài dao

. . . .

Cái gì thế này?

Không đề cập tới chuyện sư tỷ các ngươi vừa tới đây liền đánh nhau với một thế lực nhị lưu gây động tĩnh lớn.

Như thế nào hiện tại còn đề cập đến chiến tranh tông môn?

Nếu mà để sư tôn nghe được, không biết có tức hộc máu hay không?

Sau đó phỏng chừng hắn cũng sẽ bị sư tôn trực tiếp đánh tơi bời một trận đi. . . . . .

Ta vừa mới phân phó nhiệm vụ cho ngươi.

Vậy mà ta chưa ngủ xong một giấc thì các sư huynh đệ của ngươi đã chọc ra cho ta phiền toái lớn rồi.

Mục Phù Sinh cũng biết được nguyên nhân khởi xướng xung đột.

Mục Phù Sinh cũng sẽ không lưu tình chút nào.

Nếu đã đánh nhau rồi, với tính cách của sư tỷ bọn họ, khẳng định sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Nếu là dạng này mà nói.

Mục Phù Sinh chỉ đành thở dài.

Như vậy Mục Phù Sinh sẽ giấu ở chỗ tối, trong tình huống không bại lộ bản thân mà khiến đối phương rơi vào tình thế khó khăn.

Mục Phù Sinh nghĩ đến đây, chỉ có thể âm thầm khóc lóc kể lể trong lòng:

Chẳng qua ở phương thức xử lý sự tình sẽ cùng mấy người sư huynh sư tử bọn họ có sự khác biệt lớn.

Nhưng mà hắn cũng không có hiện thân trước mà giấu ở vị trí cách vạn dặm.

"Không phải ta không ra sức mà là bản lĩnh gây chuyện của các sư huynh sư tỷ quá cường đại nha!"

Uyển Nhi sư muội bị Tạ Hồng Nghĩa của Hợp Hoan Tông trêu chọc?

Không để lại một dấu vết nào.

Huống hồ từ cuộc đối thoại giữa hai người.

Tuy rằng quá trình bất đồng nhưng kết quả tương đồng.

Nếu nói đại sư huynh cùng nhị sư tỷ trong tình huống có thể động thủ liền trực tiếp động thủ.

Hoặc là rơi vào bẫy rập do Mục Phù Sinh đã bố trí sẵn, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất và dùng hết toàn lực hoàn toàn diệt sát đối phương!

Không chỉ là đám người Uyển Hiển Chi.

Giờ phút này.

Tuy rằng kém hơn những thế lực nhất lưu cùng với thế lực đứng đầu.

Cho nên Mục Phù Sinh ở nơi tối tăm quan sát đồng thời lặng lẽ vòng ra phía sau đám người Uyển Hiển Chi.

Thế lực phía sau nữ tử ít nhất phải là thế lực hàng đầu trong nhóm thế lực nhị lưu hoặc là thế lực nhất lưu đi?

Đây mới là phong cách làm việc thuộc về Mục Phù Sinh.

"Ngươi phải biết rằng, thế lực phía sau ngươi có cường đại hơn Hợp Hoan Tông chúng ta đi chăng nữa, nhưng nếu dốc hết lực lượng toàn tông, hao hết nội tình, dù cho các ngươi là thế lực nhất lưu cũng sẽ bị chúng ta cắn xuống một miếng thịt đi?"

"Dù cho khởi xướng chiến tranh tông môn ngươi cũng không lo lắng sao?"

Uyển Hiển Chi ngẩn người, ngay sau đó sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.

Lấy Thánh phù huyền lôi bút ra lặng yên bố trí phù triện, ngăn chặn đường lui của đối phương!. . . . . .

Nhưng phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ, sẽ có bao nhiêu thế lực có thể đặt chân vào hàng ngũ thế thế lực nhị lưu?

Phải biết rằng, bên trong Hợp Hoan Tông có một tên cường giả Thiên Tiên cảnh trung kỳ tọa trấn.

Dám nói ra lời nói thế này.

Nghe Hồng Anh nói xong.

Đối phương chính là Hợp Hoan Tông!

Chiến tranh tông môn, các ngươi không xứng?

Ngay cả những người tu đạo đang quan chiến cũng cảm thấy kinh hãi.

Thật ra Uyển Hiển Chi đang đánh cuộc.

Nếu thế lực tông môn của đối phương cường đại hơn so với Hợp Hoan Tông, trong thời kỳ Vô Gian Luyện Ngục, Tề Sát Đạo trọng.

Tông môn của đối phương tuyệt đối sẽ không muốn khởi xướng chiến tranh tông môn trong thời kỳ này.

Đây cũng không phải chuyện mà một hai tên đệ tử có thể quyết định được.

Chẳng lẽ chỉ vì chút việc nhỏ thế kia mà tông môn phía sau mấy tên tiểu bối này sẽ không tiếc mọi giá mà khởi xướng chiến tranh tông môn?

Phải biết rằng chiến tranh tông môn cũng không phải chuyện nhỏ.

Hồng Anh nghe mà cười, lắc lắc đầu:

"Cắn xuống một miếng thịt? Ếch ngồi đáy giếng."

Dứt lời Hồng Anh lại không nói nhiều nữa.

Cùng với một tiếng nổ vang.

Không!

Nếu mãnh mẽ tiến tới, đế vương khí cùng với đế vương tâm sẽ nhận được nhiều chỗ tốt.

Nếu lui về phía sau sẽ khiến cho đối với đế vương khí cùng với đế vương tâm suy yếu không ít.

Thân là đế vương, ở thời điểm chiến đấu, sao nàng thể lui về phía sau chứ?

Hồng Anh thấy thế cũng không hề có ý lui lại hay tránh né.

Long phượng mang theo thương chi thế tung bay về phía mấy người Uyển Hiển Chi.

Tượng đất cũng có ba phần hỏa khí.

Thấy đối phương hùng hổ doạ người, không biết tốt xấu thế này.

Thậm chí Hợp Hoan Tông bọn họ đã chủ động cúi đầu mà cũng không hề có chút tác dụng nào.

Điều này khiến lửa giận trong lòng Uyển Hiển Chi bốc lên ngùn ngụt!

Giận dữ gầm lên một tiếng.

Hai tay Uyển Hiển Chi đan xen, từng luồng linh khí màu hồng nhạt bắt đầu điên cuồng ngưng tụ!

Đợi cho Hồng Anh xông đến gần, linh khí màu hồng nhạt hóa thành một cái tháp to.

Đôi tay Uyển Hiển Chi đẩy ra, tháp to xoay tròn đánh về phía Hồng Anh.

Vĩ độ chi lực, luân hồi chi ý, đế vương khí lại hóa thành long phượng phát ra từng tiếng ngâm!

Luân Hồi thương trong khoảnh khắc này hóa thành một vật chứa.

Hồng Anh tay cầm trường thương, ba loại lực lượng giao hòa lẫn nhau.

Thực lực bộc phát ra vào lúc sau cũng sẽ cao hơn!

Vừa rồi trong lúc chiến đấu Hồng Anh rõ ràng có thể cảm giác được khả năng khống chế vĩ độ chi lực của mình đã được tăng cường.

Cũng không muốn tiếp tục tranh luận cùng đối phương.

Luân Hồi thương trong tay Hồng Anh va chạm với tháp do linh khí hồng nhạt ngưng tụ thành.

Màn đêm vốn ảm đạm không ánh sáng lại bừng sáng khi công kích hai bên va chạm.

Ánh sáng trắng xé rách đêm tối!

Trong khoảnh khắc va chạm, sắc mặt Uyển Hiển Chi liền thay đổi.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng thực lực của đối phương cùng với khả năng khống chế, rõ ràng còn mạnh mẽ hơn một kích trước đó.

Điều này khiến cho Uyển Hiển Chi cực kỳ kinh ngạc xen lẫn tức giận.

Chẳng lẽ đối phương còn không có hoàn toàn nắm giữ lực lượng mà mình phóng thích sao?

Một kích vừa rồi chỉ là đang sử dụng bọn họ để luyện tập.

Xem bọn họ đương là đá mài dao?

Điều này có thể nói là vô cùng nhục nhã!

Nhưng đồng thời cũng khiến hắn phải kinh hãi với thiên phú và thực lực của Hồng Anh.

Địa Tiên cảnh hậu kỳ chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng này mà đã có thể chống đỡ bốn tên cường giả Địa Tiên cảnh đỉnh hợp lực ra tay.

Nếu như đối phương cùng cảnh giới với bọn họ thì kết quả sẽ như thế nào?

Đáp án rất rõ ràng.

Địa Tiên cảnh, dù chỉ tăng lên một tiểu cảnh giới thì lực lực cũng sẽ được tăng lên rất nhiều.

Uyển Hiển Chi ngưng trọng, nghiêm túc nói:

"Các ngươi nhanh chóng hỗ trợ, đồng thời ra tay, nhất định phải chú ý, đừng có giết nàng!"

Ba tên trưởng lão Chấp Pháp tự nhiên cũng nhìn ra điểm này.

Đều gật gật đầu.

Đã đối phương không muốn dễ dàng bỏ qua rồi.

Như vậy cũng chỉ có thể sử dụng thực lực khiến đối phương lui trước.

Còn chuyện giết sao?

Sau khi mấy người Uyển Hiển Chi xác định thế lực phía sau Hồng Anh có khả năng rất bất phàm.

Bọn họ tự nhiên không dám động sát tâm nữa.

Nếu chỉ làm cho đối phương bị thương.

Một tên đệ tử bị thương dù cho là một đệ tử rất quan trọng.

Ở thời kỳ nhạy cảm này cũng sẽ không bởi vì chút sự tình như vậy mà khởi xướng chiến tranh tông môn.

Nhưng mà nếu mà bị giết chết thì không thể chắc.

Đối mặt với công kích do bốn gã trưởng lão đồng thời thi triển, Hồng Anh lại bị đánh lui lần nữa.

Công kích của phương cũng đồng thời tiêu tán.

Nhưng Hồng Anh cũng không có ý ngừng lại.

Sau khi bị đánh lui liền nhấc cao Luân Hồi thương vọt về phía bốn người!

Càng đánh càng làm cho những người quan sát cảm thấy khó tin.

Mục Phù Sinh xem cảm khái:

"Nếu sư tỷ để cho đại sư huynh cõng nồi, với thực lực hiện tại của sư tỷ, e là đại sư huynh muốn phản kháng cũng không phản kháng được. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận