Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 652 - Tiểu Hắc học thói hư rồi?

. . . . . . .

Qua vẻ mặt của Tô Mộ U.

Rõ ràng là nàng vẫn chưa chấp nhận sự thật là mình đã thua.

Nhưng điều đó cũng bình thường.

Dưới ưu thế lớn như vậy, đặt ở trên người ai thì người đó cũng không thể chấp nhận được chuyện này!

Xét về cảnh giới, Tô Mộ U ở vào Trọc Tiên cảnh trung kỳ, Diệp Thu Bạch cùng lắm chỉ mới ở Biến Huyết cảnh trung kỳ.

Ở giữa chênh lệch một đại cảnh giới.

Xét về vũ khí, nhờ có bí pháp gia trì nên Thúc Long Thao Thiết đỉnh cũng bước vào phạm trù vũ khí cấp Thiên Tiên.

"Chẳng qua, Diệp Thu Bạch có thiên phú yêu nghiệt như thế, chỉ sợ Thiên Kiếm Phong cũng sẽ không để cho hắn dễ dàng bị người khác ám sát đâu ha?"

Vốn dĩ Hoắc Chính Hành định để Diệp Thu Bạch rèn luyện một phen trong Vạn vực thi đấu lần này.

"Nếu như không chết, Diệp Thu Bạch đoán chừng... không, là nhất định có thể bước lên đỉnh của vùng vĩ độ này, có lẽ có thể đi tới thượng giới cũng không chừng..."

Phía trên đài, Hoắc Chính Hành vui mừng mà nhướng mày.

Nhưng là nếu như thua thì lại có khiến người xem kinh ngạc đến mức rớt cả mắt.

Mà Diệp Thu Bạch mới đạt đến Biến Huyết cảnh.

Hai điểm này đều là thứ giúp Tô Mộ U chiếm ưu thế cực lớn.

Dù sao cũng là để chuẩn bị cho Tuyệt Hồn thành.

Phía dưới đài, Lâm Trí Nam cười khổ lắc đầu.

Chiến thắng phải là chuyện hết sức bình thường.

Có một vị thiên kiêu như vậy tồn tại thì đương nhiên phải bảo vệ nghiêm ngặt.

Nhưng điều làm cho hắn không nghĩ tới chính là Diệp Thu Bạch thế nhưng dẫn dắt Thiên Kiếm Phong, thành công bước vào ba vị trí đầu!

Yêu Quý cũng gật đầu như có cùng suy nghĩ.

Trưởng lão dẫn đội Thánh Phù tông cũng không ngừng cười khổ.

Lần so tài quy mô lớn này có đông đảo thế lực ẩn thế xuất thế, coi như là những thế lực đỉnh cao kia thì cũng không thể nắm chắc trăm phần trăm tiến vào ba vị trí đầu!

Lần này chỉ có thể coi như là lần rèn luyện.

Giám Sát sứ là một tổ chức cực kỳ bí ẩn.

Tên Giám Sát sứ kia càng là trực tiếp xác định, chờ sau khi vòng thi Vạn Vực kết thúc là sẽ lập tức báo tin tức của Diệp Thu Bạch lại cho cao tầng.

Chỉ sẽ chủ trì các cuộc luận đạo có quy mô tầm cỡ Vạn vực hoặc lớn hơn trong giới vực trung vĩ độ.

Ba người đều là yêu nghiệt như thế.

Giờ khắc này, nụ cười ấy giống như trăm hoa đua nở.

Mục Phù Sinh, Diệp Thu Bạch và cả tên thể tu kia của Tiên Viên thôn đều có những mối quan hệ không đơn giản.

"Tên này, ta muốn cho hắn vào danh sách đối thủ của ta!"

Ngay cả Lâm Trí Nam cũng không ngừng co quắp lông mày.

Khóe miệng kia chỉ khẽ cong ý cười, nhưng lại như có ý thơm ngào ngạt tràn ngập ở mọi người trong lòng.

Rốt cuộc là xuất phát từ tay cao nhân phương nào mà mới có thể dạy dỗ ra một đám yêu nghiệt như thế?

Nếu như để cho mọi người biết ý nghĩ trong lòng Giám Sát sứ.

E rằng bọn họ sẽ rất bất ngờ...

Lúc này, trên đài luận đạo, Tô Mộ U khẽ thở ra, nhìn nam tử cầm kiếm trước mắt mà nở một nụ cười nhàn nhạt.

Để bọn họ quyết định việc đưa Diệp Thu Bạch vào danh sách ứng cử viên Giám Sát sứ!

Họ không tham gia vào những việc tầm thường.

Chỉ là các thế lực đều biết, Giám Sát sứ là đã có từ thượng cổ đến nay, cũng kéo dài đến nay.

Không ai biết rõ nội tình.

Yêu Quý cũng không khỏi cười ra tiếng.

Lâm Trí Nam theo đuổi Tô Mộ U nhiều năm mà cũng thể thấy biểu cảm này của nàng, cả ngày nàng vẫn giống như núi băng, thanh nhã lạnh lùng.

Nhưng hôm nay nàng lại lộ ra nụ cười thoáng đãnh như thế trước mặt Diệp Thu Bạch.

Lâm Trí Nam biết ghen cũng là bình thường.

"Chỉ là, ngươi đấu lại được cái tên yêu nghiệt này?"

Nghe được Yêu Quý châm chọc không chút lưu tình, khuôn mặt phẫn nộ của Lâm Trí Nam trong nháy mắt giống như bị một chậu nước đá xối xuống mặt.

Trực tiếp biến thành dưa chuột muối...

"Hình như... cơ hội không lớn?"

"Không, là không có cơ hội."

Tiểu Hắc ngây thơ gật đầu. ...

"Dù sao cũng phải bảo vệ thể diện của đại sư huynh đúng không?"

"Sư huynh à, loại chuyện này là chúng ta cần giấu giếm mới phải."

Đành chỉ có thể ngượng ngùng thu tay về.

Hơn nữa chính mình còn không nhất định đánh thắng được hắn.

Nhưng nghĩ đến hắn là sư huynh của mình.

"Cho nên ta mới chán ghét đám kiếm tu các ngươi, chẳng hề hiểu gì đạo lý đối nhân xử thế, nói cái gì làm cái gì thì cũng chỉ biết ba chữ thẳng như kiếm."

"Cảm ơn đã khen."

Yêu Quý dùng vẻ mặt trịnh trọng để cảm ơn.

Những lời này đối với kiếm tu bọn họ mà nói thì thật không thể nghi ngờ là chính là lời tán dương hợp lí nhất.

Trong nháy mắt đó, Lâm Trí Nam không muốn ở lại Linh Tiên cung tí nào.

Lúc này Tiểu Hắc nhìn về phía Mục Phù Sinh mà nói:

"Sư đệ, muốn hay không báo cáo cho tẩu tử?"

Tẩu tử được nhắc đến đương nhiên là chỉ Mộ Tử Tình.

Mục Phù Sinh giơ tay lên muốn gõ đầu Tiểu Hắc một cái.

Lâm Trí Nam che mặt đáp:

"Ta chỉ là đang nói ra một sự thật."

Yêu Quý bình thản nói:

"Vậy ngươi vì sao không động viên gì ta, ngược lại còn không ngừng đả kích ta?"

Yêu Quý gật gật đầu.

"Ta hỏi ngươi, hai người chúng ta có phải là sư huynh đệ hay không?"

Trên đài luận đạo, Tô Mộ U nhìn Diệp Thu Bạch mà cười nói nhàn nhạt:

"Ta sẽ không thu hồi lời đã nói, với thực lực và thiên phú của ngươi thì hãy gia nhập Tô gia ta, dưới sự ủng hộ toàn lực của Tô gia, tất nhiên có thể giúp ngươi bước lên đỉnh cao nhanh hơn."

"Cho nên, chỉ cần ngươi gật đầu, cửa lớn của Tô gia ta vĩnh viễn mở rộng hoan nghênh ngươi."

Diệp Thu Bạch tuy rằng không ngừng áp chế cảm xúc, nhưng lông mày vẫn không ngừng co quắp.

Lời của Tiểu Hắc và Mục Phù Sinh không hề nhỏ tí nào.

Cho nên đã truyền rất rõ ràng vào trong tai của hắn.

Trong lòng hắn thầm nghĩ, sau khi đi xuống nhất định phải để cho hai tên nhãi ranh biết uy nghiêm của đại sư huynh là hắn đây!

Nhãi ranh là thế nào?

Đây là từ mà hắn hay nghe sư tôn gọi mấy sư huynh đệ.

Chắc cũng không phải là lời sỉ nhục người khác đâu.

Sư phụ sẽ không làm vậy với mình, đúng không?

Lục Trường Sinh có nói: Cũng là do ngươi suy nghĩ quá nhiều...

"Đa tạ Tô tiểu thư nâng đỡ, chẳng qua Diệp mỗ đã có thế lực, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ mà cự tuyệt."

"Thế lực? Thiên Kiếm Phong sao?"

Diệp Thu Bạch cười mà không nói.

Khoảnh khắc nà, Giám Sát sứ cũng tuyên bố thắng lợi thuộc về Thiên Kiếm Phong.

Điểm tích lũy của Thiên Kiếm Phong cũng đạt tới 120 phân.

Chỉ còn chênh lệch 10 phân so với Thánh Phù tông.

Hôm nay chỉ có Tiên Viên thôn là không thách đấu ai.

Dù Tiên Viên thôn có thể chọn lựa Tô gia cùng với Vô Gian Luyện Ngục để tiến hành khiêu chiến.

Mà Tô gia cùng Vô Gian Luyện Ngục bởi vì thất bại nên chỉ có thể bị động tiếp nhận khiêu chiến của Tiên Viên thôn.

Hai bên đã mất đi cơ hội chủ động thách thức.

Viên Hán nhìn về phía Tiểu Hắc rồi hỏi:

"Thế nào, chuẩn bị khiêu chiến thế lực nào?"

Nhìn Diệp Thu Bạch đi xuống, Tiểu Hắc nghĩ nghĩ rồi nói:

"Tô gia coi như xong đi, hình như quan hệ giữa sư huynh và Tô gia đại tiểu thư đã trở nên rất tốt, còn có khả năng sẽ trở thành tẩu tử của ta."

"Cho nên cứ khiêu chiến Vô Gian Luyện Ngục đi."

Diệp Thu Bạch đang đi trên bậc thang Luận đạo đài thì nghe được.

Hắn lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đã trượt chân lăn từ trên đài xuống...

Lập tức trực tiếp chạy đến trước mặt Tiểu Hắc mà tát một cái vào đầu Tiểu Hắc.

"Không phải loại quan hệ đó, đừng nói lung tung!"

Tiểu Hắc gãi đầu, nói một cách vô tội:

"Sư huynh yên tâm, đệ và sư đệ nhất định sẽ giữ kín như bưng, không nói lung tung trước mặt tẩu tử."

Diệp Thu Bạch ừ một tiếng, gật đầu.

Nhưng ngay sau đó hắn lại cảm thấy có chỗ nào không đúng?

Mục Phù Sinh thì cười trộm ở bên cạnh.

Tiểu Hắc sư huynh vốn là một người thật thà, bây giờ cũng biết học thói hư rồi!

Cũng không biết là học theo ai. ...

Sau đó, Tiên Viên thôn quyết định khiêu chiến Vô Gian Luyện Ngục.

Mà Phan Tà lại dùng sắc mặt khó coi để nói lời cự tuyệt:

"Thương thế của chúng ta chưa khôi phục, cho nên nhận thua."

Dưới phù triện của Mục Phù Sinh, bên Vô Gian Luyện Ngục quả thật đã chịu tổn thương nghiêm trọng.

Ngoại trừ Phan Tà ra, số còn lại đều phải chịu trọng thương.

Do đó mà ba vị trí đầu của cuộc tỉ thí Vạn Vực này cũng được xác định.

Lần lượt là:

Thiên Kiếm Phong.

Thánh Phù tông.

Và Tiên Viên thôn!

Cũng tương ứng với lời hiệu triệu của ba sư huynh đệ lúc trước.

Lúc này đây, ba vị trí đầu trong Vạn vực thi đấu sẽ do Thảo đường chúng ta ôm đồm!

Khi thi đấu kết thúc, Vô Gian Luyện Ngục cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền điện đồng thời sẽ biến mất khỏi mảnh địa giới này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận