Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 357 - Đều đến

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Mấy ngày kế tiếp.

Sự kiện liên tục lên men.

Ba thế lực nhất lưu.

Hàn Linh tông, Thần Thương môn cùng với Huyền Minh Nhai đều hướng Tinh Vẫn Kiếm Tông hạ chiến thư.

Đồng thời còn có mấy thế lực âm thầm tham dự vào.

Có thể nói.

Lần này là nguy cơ lớn nhất mà Tinh Vẫn Kiếm Tông từng đối mặt!

Huống hồ người có thể tiến vào Côn Luân Thiên Trì đều là nhân vật thiên kiêu trong tông môn!

Trong đó Thạch Sinh còn đạt được thần vật ở nơi sâu nhất trong Côn Luân Thiên Trì!

Vượt cảnh giới chém giết hơn mười tên Bán Đế!

Nhưng mà ba người Diệp Thu Bạch lại cứng rắn dùng thực lực Hư Thần cảnh chém giết hết!

"Tin tức của ngươi thật là bế tắc, ba người này ở Côn Luân Thiên Trì nhất chiến thành danh!"

"Đổi lại là ta, nếu có thù oán với bọn họ thì ta cũng sẽ sớm ngày động thủ, đoạn tuyệt hậu hoạn."

"Nghe nói Tinh Vẫn Kiếm Tông vì bảo hộ Diệp Thu Bạch Thạch Sinh cùng Tiểu Hắc mới làm đến tình trạng này."

Phải biết rằng, năm đó bởi vì Tinh Vẫn Kiếm Hoàng tới được chỗ sâu nhất, chỉ tu luyện ở đó mấy ngày mà thành tựu sau này liền phi phàm.

Ngay sau đó tên này thuật lại chuyện mà ba người Diệp Thu Bạch đã làm ở Côn Luân Thiên Trì một lần, người nghe có vẻ khó hiểu lúc này mới cảm thấy chấn động.

"Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh, Tiểu Hắc? Bọn họ là ai?"

Nơi nào có dễ dàng vượt cấp như vậy?

"Nói nhảm! Người sáng suốt vừa nghe liền biết tất cả đều là vì thần vật kia thôi!"

Trong đó còn bao gồm cường giả bán đế đã áp chế cảnh giới.

"Chỉ là dùng lý do có chút khó coi . . . . . . . ."

Hiện giờ, Thạch Sinh lại mang cả thần vật đi, nếu hắn trưởng thành, e là phải khủng bố hơn cả Tinh Vẫn Kiếm Hoàng đi?

"Nhưng mà thù hận chỉ là thù hận giữa các đệ tử, bình thường thì không có khả năng nhấc lên động tĩnh lớn như vậy, huống chi là chiến tranh tông môn . . . . . . . . . . . ."

"Đối với thần vật dưới đáy Côn Luân Thiên Trì, ngươi có ý kiến gì không?"

Còn Mục Phù Sinh thì lại ngồi ở phía dưới uống rượu.

Mục Chính Đình cười hỏi lại: "A? Vậy ngươi có thể đi lấy, dù sao có khả năng bên trong nó ẩn chứa bí mật to lớn mà không người nào biết."

Giờ phút này, Vô Biên hoàng triều.

Nguyên nhân ngay ở điểm này.

"A, loại thần vật cấp bậc này, dù Vô Biên hoàng triều cũng sẽ phải động tâm, huống hồ là mấy thế lực nhất lưu này?". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nơi này phồn hoa, nhiều sự dụ hoặc như thế.

Nói đơn giản nhưng có mấy người có thể làm được điểm này?

Rất thông minh, xem thấu tất cả mọi chuyện trước mắt.

Hoàng chủ Mục Chính Đình, ngồi trên bậc cao.

Mục Phù Sinh lắc lắc đầu: "Nếu bày ở trước mắt, ta tự nhiên sẽ lấy, nhưng đã bị người khác đoạt được, đó chính là vô duyên với ta, cần gì phải cưỡng cầu?"

Nghe đến đây, Mục Chính Đình khẽ gật đầu.

Trong đông đảo người thừa kế, vì sao Mục Chính Đình sẽ lựa chọn Mục Phù Sinh trông có vẻ rất là tuỳ tiện lười biếng?

Thấy một màn như vậy, Mục Chính Đình không khỏi đau đầu.

Mục Phù Sinh trừng mắt nói: "Đương nhiên muốn lấy rồi."

"Chẳng lẽ ngươi không muốn lấy được?"

Mục Phù Sinh uống một ngụm rượu, cười hì hì nói: "Có thể có ý tưởng gì chứ?"

Có mấy người có thể chống lại sự dụ hoặc?

"Nhưng mà Tinh Vẫn Kiếm Tông có thể vượt qua một ải này sao?"

Mục Chính Đình lắc lắc đầu nói: "Chuyện này ta cũng không biết."

Ngay sau đó, ánh mắt hắn nhìn về phía Mục Phù Sinh tràn đầy ẩn ý, cười nói: "Nếu không ngươi đi xem thử đi?

Dù sao ngươi ở chỗ này cả ngày cũng chỉ có uống rượu, không làm chuyện gì khác."

"Phụ hoàng, ngươi oan uổng ta." Mục Phù Sinh tỏ vẻ bất mãn, buông tay nói: "Đây gọi là hưởng thụ sinh hoạt."

"Nhưng đúng là gần đây thật sự nhàm chán."

Nói xong, Mục Phù Sinh đứng dậy đi ra bên ngoài.

Mục Chính Đình nhìn bóng dáng Mục Phù Sinh, mỉm cười lắc lắc đầu.

Nghe Kiếm Vô Phong nói nhưng kiếm trong tay cũng không có dừng lại.

Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu.

"Trước đó cảnh giới của ngươi đột phá quá nhanh, yêu cầu lắng đọng lại, cho nên hiện giờ ngươi cần gia tăng cảnh giới kiếm đạo."

"Tiến lên nữa chính là Kiếm Thánh, Kiếm Thánh đỉnh, cùng với cảnh giới hiện tại của ta, vô thượng chi cảnh."

Kiếm Vô Phong liền lên tiếng giảng giải: "Kiếm đạo không có giới hạn, hiện giờ ngươi đã đạt tới nửa bước Kiếm Thánh, có thể nói là vượt xa thế hệ."

Diệp Thu Bạch vừa xuất kiếm.

Tinh Vẫn Kiếm Tông triệu hồi tất cả đệ tử và trưởng lão bên ngoài.

Sau khi hạ đạt chiến thư.

Người của ba thế lực người cũng bắt đầu điên cuồng lùng bắt đệ tử Kiếm Tông lưu lạc bên ngoài.

Còn may mà không có tổn thất quá lớn.

Trên đỉnh Phá Vân phong.

Diệp Thu Bạch đang cùng tông chủ Kiếm Vô Phong luận bàn.

Đương nhiên.

Kiếm Vô Phong áp chế cảnh giới xuống cùng cấp với Diệp Thu Bạch.

Tuy rằng là áp chế cảnh giới nhưng lý giải đối với công pháp cùng kiếm ý của đối phương vẫn cao hơn Diệp Thu Bạch không ít.

Đồng thời cũng đại biểu cho trận chiến trước đó đã không xa.

Hiển nhiên bọn họ đã bắt đầu giám thị Tinh Vẫn Kiếm Tông.

Ở Tinh Vẫn sơn mạch, trong mấy chỗ tối tăm đã có nhãn tuyến của địch quân trải dài.

Đã năm ngày trôi qua.

"Tên tiểu tử thúi này, thật sự rất biết hưởng thụ.". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Đứng dậy đi đến chỗ Mục Phù Sinh mới vừa ngồi uống rượu, tự đổ một chén rồi uống một ngụm.

Hoặc phách, hoặc trảm, hoặc đâm!

Cũng không có sử dụng kiếm pháp.

Dùng kiếm kỹ nguyên thủy nhất để tăng lên lý giải của chính mình đối với kiếm đạo.

Mấy ngày nay, ngay từ ngày đầu tiên hắn chỉ có thể kiên trì ba chiêu.

Đến ngày thứ năm đã có thể kiên trì một nén nhang!

Phải biết rằng.

Kiếm Vô Phong chính là cường giả kiếm đạo vô thượng chi cảnh!

Vượt qua Diệp Thu Bạch mấy cấp độ?

Ngay cả bản thân Kiếm Vô Phong cũng cảm thấy rất là kinh hãi.

Có thể nói.

Diệp Thu Bạch là người có thiên phú kiếm đạo cao nhất, không gì sánh nổi!

Hấp thu tri thức kiếm đạo quá nhanh.

Không chỉ có thể lý giải nhanh chóng mà còn có thể nhanh chóng chuyển hóa cho bản thân sử dụng.

Nói thật.

Nếu không phải Diệp Thu Bạch đã có sư môn thì Kiếm Vô Phong thật sự sẽ không từ thủ đoạn thu Diệp Thu Bạch làm đồ đệ.

Lúc này.

Diệp Thu Bạch bị một kiếm đánh bay ra ngoài!

Kiếm Vô Phong cười nói: "Rất không tồi, đã có thể kiên trì hai nén nhang."

Diệp Thu Bạch cười đứng dậy, khom người nói: "Do tiền bối dạy tốt."

"Vậy ngươi còn không bái ta làm sư phụ?"

Diệp Thu Bạch vò đầu cười khổ.

Chuyện xưa nhắc lại.

Đây đã là lần thứ mười tám Kiếm Vô Phong nói những lời này.

Nhìn vẻ mặt khó xử của Diệp Thu Bạch, Kiếm Vô Phong cười nói: "Được rồi được rồi, ta biết ngươi đã có sư môn."

"Nhưng mà ta thật sự muốn muốn nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào có thể bồi dưỡng ra đệ tử ưu tú như ngươi vậy."

Diệp Thu Bạch cũng nhớ tới Lục Trường Sinh.

Cũng không biết sư tôn thế nào rồi, có phải còn ở Thảo Đường ăn ngủ ăn ngủ hay không.

"Sư tôn. . . . . . . . Rất mạnh, đến bây giờ cũng không cách nào phán đoán được thực lực cực hạn của hắn ở cấp độ nào."

Kiếm Vô Phong gật đầu.

Đang tính nói gì thì có một đạo truyền âm đánh tới.

Sau khi nghe xong.

Sắc mặt Kiếm Vô Phong vốn nhẹ nhàng thoải mái dần trầm xuống.

Chú ý tới điểm này, Diệp Thu Bạch cũng trầm mặt hỏi:

"Kiếm tiền bối, bọn họ đánh tới sao?"

Nghe vậy, Kiếm Vô Phong gật gật đầu.

"Ba thế lực đều đến, đã tới Tinh Vẫn sơn mạch."

Ngay sau đó.

Kiếm Vô Phong truyền âm cho ba vị phong chủ.

"Truyền lệnh xuống, tất cả các đệ tử Kiếm Tông, đình chỉ tu luyện, chuẩn bị ngăn địch!". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận