Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 190 - Thiên phú kiếm đạo khủng bố

Kế hoạch của mấy người sư tôn vốn đã được thực thi từ mấy vạn năm trước.

Nhưng mà khi đó Vân Hoàng nữ đế lại chỉnh hợp tất cả lực lượng của đại lục phát động chinh chiến thiên lộ.

Trong tình huống thực lực chênh lệch quá lớn đã thất bại.

Tuy rằng thất bại nhưng lại ảnh hưởng đến chuyện thực thi kế hoạch, khiến kế hoạch bị kéo dài mấy vạn năm.

Hiện giờ, Vân Hoàng nữ đế chuyển thế.

Tất nhiên sẽ triệu tập bộ hạ cũ, chinh chiến thiên lộ lần thứ hai sau khi thực lực khôi phục!

Thượng giới không cho phép chuyện như vậy phát sinh.

Cho nên sau khi nam tử quạt xếp phát hiện thân phận của Hồng Anh, hắn mới dám không màng hậu quả, muốn đánh chết Hồng Anh ở nơi đây!

Hồng Anh nói xong liền thoát ly này chiến trường, sau đó chủ động phóng về phía lão giả Phật môn có đôi mắt giận dữ!

"Cũng đúng."

Diệp Thu Bạch cười cười nói: "Tốt xấu gì ta cũng là sư huynh của ngươi, làm sao mà có thể nói mình không thể chứ?"

Diệp Thu Bạch lạnh nhạt nói: "Thử chút chẳng phải sẽ biết sao."

Nhìn thấy cảnh này.

Uy thế Hư Thần cảnh đè ép hướng tới Diệp Thu Bạch!

Tên lão giả Phật môn có đôi mắt giận dữ nghe nam tử quạt xếp nói thì cũng không do dự mà ra tay.

Dứt lời, trên mặt lão giả râu dài treo nụ cười hiền từ nhưng công kích phóng ra lại cực kỳ hung mãnh.

Vẻ mặt Hồng Anh vẫn bình tĩnh như thường, hỏi: "Sư huynh, một mình ngươi có thể sao?"

Hắn lấy một thanh kim cương xử ra, lao hướng về phía Hồng Anh!

Lão giả râu dài xem một màn này mà khẽ cười: "Diệp thí chủ, ngươi trước mắt chỉ có tu vi Thủy Dật cảnh hậu kỳ đi, một mình ngươi thật sự có thể ngăn cản lão nạp sao?"

Chênh lệch giữa Thủy Dật cảnh và Càn Nguyên cảnh vốn đã tựa như rãnh trời rồi.

"Vậy giao cho sư huynh."

Giữa Càn Nguyên cảnh và Hư Thần cảnh còn có chênh lệch lớn hơn nữa!

Linh khí trong cơ thể lão bùng nổ!

Giữa Thủy Dật cảnh và Hư Thần cảnh còn có một Càn Nguyên cảnh xen vào!

Dù sao một đường đi tới.

Diệp Thu Bạch cũng ý thức được điều này cho nên từ lúc bắt đầu hắn cũng không dám nương tay chút nào.

Diệp Thu Bạch cầm Ám Ma kiếm trong tay, kiếm ý hóa thành một cột kiếm khí lóng lánh.

Huống hồ Diệp Thu Bạch thua kém lão giả râu dài hai đại cảnh giới.

Kiếm vực triển khai!

Cảnh giới càng cao, càng khó có thể đền bù sự chênh lệch về cảnh giới.

Nam tử quạt xếp nhíu mày.

Thấy được thanh kiếm này.

Đồng thời Ám Ma kiếm trong tay cũng phát ra từng luồng khí đen quấn quanh thân kiếm, hoa văn màu xanh băng phát sáng lóng lánh.

Chênh lệch giữa hai người quá lớn.

Cột kiếm khí lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm, phóng thẳng lên trời!

Uy thế của nửa bước Kiếm Tông chi cảnh được hiển lộ trong khoảnh khắc này.

Kiếm ý tràn ngập cả tòa đại điện!

Đồng dạng cũng không có rụt rè chút nào.

Dưới áp lực và trong tuyệt cảnh, tiềm năng của bản thân mới được ép ra, mới có thể bùng nổ!

Kiếm giả, phải thẳng tiến không lùi.

Diệp Thu Bạch đều vượt cấp chiến đấu, hiện giờ chỉ là gặp đối thủ có cảnh giới càng cao hơn mà thôi.

"Linh kiếm?"

Tuy rằng ở thượng giới cũng không phải hiếm thấy Linh kiếm.

Nhưng ở phương giới vực cằn cỗi thế này, sao có thể dựng dục ra kiếm linh chứ?

Mặc kệ, hiện tại hắn cũng quản không được nhiều như vậy.

Diệp Thu Bạch cầm Ám Ma kiếm, kiếm thế đang không ngừng tăng cường.

Một cỗ kiếm ý khiến lòng tất cả mọi người run lên xuất hiện!

Tuy rằng cảnh giới của Diệp Thu Bạch không cao nhưng trình độ kiếm đạo đã vượt xa cảnh giới của hắn rồi.

Trẻ tuổi như thế mà đã đạt tới nửa bước Kiếm Tông.

Chỉ cần bước ra một bước liền có thể đạt tới Kiếm Tông chi cảnh!

Sắc mặt lão giả râu dài cũng hơi nghiẹm trọng, thu lại nụ cười.

Trận pháp phòng ngự của đại điện có cấp bậc không cao, chỉ có tác dụng phòng ngừa đại điện hoàng cung bị sụp đổ, nhưng dù cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ cũng không cách nào làm được chuyện khiến đại trận run rẩy thế này!

Hoàng Nhất Thống ở bên cạnh quan chiến, thấy cảnh này mà đổi sắc mặt.

Trận pháp phòng ngự bao trùm đại điện giống như đang than khóc, không cách nào chịu nổi một kích này.

Cự kiếm cắt qua không gian, toàn bộ đại điện đều vì vậy mà run rẩy!

Dòng sông kiếm ý hóa thành cự kiếm, hướng tới lão giả râu dài bỗng nhiên chém tới!

Cũng bởi vậy mà kiếm chi nhất đạo cực kỳ khó tu luyện.

Lão giả râu dài cũng gật đầu nói: "Diệp thí chủ có thiên phú thế này, đúng là không dễ, ngay cả lão nạp cũng sinh lòng ái tài."

Diệp Thu Bạch cầm kiếm dựng thẳng, dòng sông kiếm ý quay cuồng rít gào trong hư không rồi dựng thẳng lên theo thanh kiếm.

Hắn cười một tiếng thật dài,"Đạo bất đồng, khó lòng mà hợp tác, ngươi với ta không ở cùng một trận doanh, ngươi không cần phải làm bộ làm tịch thêm nữa!"

Nói xong, Diệp Thu Bạch bỗng vung Ám Ma kiếm trong tay.

Từng luồng sinh chi ý hòa vào với kiếm ý trong dòng sông kiếm ý.

Dòng sông kiếm ý hóa hình thành một thanh kiếm to lớn chém về phía lão giả râu dài!

Thái Sơ Kiếm Kinh.

Bình Sơn Hà!

Phải biết rằng, khi kiếm tu chiến đấu với người cùng cảnh giới thì tất cả mọi người đều sẽ cho rằng kiếm tu sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng.

Nhưng xét về thiên phú kiếm đạo thì tuyệt đối không thua kém hai người!

Có lẽ hắn sẽ kém cỏi hơn Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm ở đây.

So về cảnh giới.

Một kiếm tu có thiên phú kiếm đạo khủng bố như người này dù ở thượng giới cũng sẽ trở thành đối tượng bị người người tranh đoạt!

Kiếm tu thế này quá mức khủng bố.

Thanh kiếm to lớn đang chém về phía hắn khiến hắn cảm nhận được từng đợt từng đợt áp bách!

Phải biết rằng hắn là một cường giả Hư Thần cảnh!

Có thể nói là tồn tại trên đỉnh đại lục này, vùng thế giới này!

Hiện giờ lại bị một tiểu bối Thủy Dật cảnh chủ động tấn công, còn khiến hắn cảm nhận được sự áp bách?

Lão giả râu dài khó mà tin tưởng nổi, quát một tiếng.

"Thái!"

Lôi âm cuồn cuộn!

Sóng âm hóa thành cự chùy màu vàng kim đánh tới thanh kiếm to!

Thanh kiếm to do dòng sông kiếm ý biến thành va chạm với cự chùy màu vàng kim.

Trong nháy mắt!

Trận pháp phòng ngự bap phủ đại điện ầm rách nát trong khoảnh khắc này!

Còn đại điện cũng không chịu nổi dư chấn to lớn, bắt đầu sụp đổ.

Mọi người đều bại lộ trước mắt những người trong hoàng cung.

Chỉ thấy cấm quân cùng với cung phụng hoàng cung, tướng quân, đều nhìn về phía phương này.

Ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi!

Thế công khủng khiếp bực này, nếu bọn họ đối mặt, e là cơ hội phòng ngự cũng không có, sẽ lập tức hóa thành tro bụi!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch có chút nghiêm trọng.

Quả nhiên thực lực của cường giả Hư Thần cảnh không hề tầm thường.

Cảnh giới chênh lệch quá lớn.

Dù Diệp Thu Bạch thi triển Thái Sơ Kiếm Kinh cũng chỉ có thể khó khăn chống đỡ công kích của đối phương.

Lại còn bị đối phương áp chế.

Nếu người khác biết được suy nghĩ của Diệp Thu Bạch, e là đều phun một ngụm máu.

Đại ca.

Hiện tại ngươi chỉ có tu vi Thủy Dật cảnh.

Còn đối phương là cường giả Hư Thần cảnh đó!

Ngươi thua kém người ta hai đại cảnh giới mà còn muốn mình không bị áp chế sao?

Không bị hạ gục trong nháy mắt đã không tồi rồi!

Lão giả râu dài càng cảm thấy kinh hãi không thôi.

Có thể nói một kích vừa rồi hắn đã dùng hết toàn lực.

Nhưng vẫn bị đối phương ngăn trở.

E là thời điểm Diệp Thu Bạch bước vào Hư Thần cảnh thì ngay cả hắn cũng không phải đối thủ.

Người này có cảnh giới kiếm đạo quá cao, thiên phú bực này là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Ninh Trần Tâm kia và Hồng Anh đã giao chiến với lão giả có đôi mắt giận dữ.

Ba người này đều là đệ tử của người nọ.

Rốt cuộc sư tôn của bọn họ là tồn tại cấp độ nào?

Có thể bồi dưỡng ra mấy đệ tử thế này?

Nam tử quạt xếp cũng tỏ vẻ ngưng trọng.

Tuy rằng hắn cũng có thực lực vượt cấp chiến đấu.

Nhưng phải biết rằng võ đạo ở phương giới vực này rất cằn cỗi.

Tài nguyên và truyền thừa xa xa không bằng thượng giới.

Vậy mà vẫn có thể tu luyện đến mức này.

Thật sự quá khủng bố...

Nếu như không diệt trừ, nếu ngày nào đó cùng Vân Hoàng nữ đế khởi xướng chinh chiến thiên lộ thì kế hoạch của mấy người sư tôn sẽ không thuận lợi như vậy...

Nghĩ đến đây, hai mắt nam tử quạt xếp lóe sát khí!
Bạn cần đăng nhập để bình luận