Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 207 - Cực bắc, nơi thần vật xuất thế

Sau khi từ Lạc Nhật vương triều trở về.

Tiểu Hắc liền trở nên tĩnh lặng, ít nói.

Hắn ngồi ở chỗ vách núi, hai mắt vô thần, nhìn lên không trung, cũng không biết đang xem cái gì.

Cứ ngồi yên như vậy mấy chục ngày.

Hiện giờ, sau khi khôi phục lại bình thường.

Trong ánh mắt có thêm một chút đau thương xen lẫn phẫn nộ!

Đám người Diệp Thu Bạch hỏi chuyện thì Tiểu Hắc cũng chỉ lắc lắc đầu, không nói gì.

Điều này khiến mọi người rất lo lắng.

Nhiệm vụ bồi dưỡng Tiểu Hắc chính là trợ giúp hắn tìm lại ký ức.

【 Không thể mạnh mẽ bài trừ phong ấn 】

Cho nên Tiểu Hắc mới trở nên khác thường như thế.

【 Kích phát nhiệm vụ bồi dưỡng, trợ giúp Tiểu Hắc giải trừ phong ấn Thiên Ma thể, tìm lại các mảnh vỡ ký ức của Tiểu Hắc 】

Khi đó Lục Trường Sinh liền biết Tiểu Hắc mất trí nhớ.

Bảy ngày sau.

Lục Trường Sinh không nói gì cả, chỉ liếc nhìn Tiểu Hắc một cái, sắc mặt bình đạm.

E là lúc luyện thành Vạn Cổ Ma Thể tầng hai ở băng nguyên.

Hiện giờ đột nhiên xuất hiện trạng thái này, e là đã nhớ lại gì đó rồi.

Lúc thu Tiểu Hắc làm đồ đệ thì dường như Tiểu Hắc không nhớ rõ gì cả.

Nội dung như sau.

Lục Trường Sinh nằm dài trên ghế, nhìn Tiểu Hắc rồi nói: "Đã như vậy thì cứ đi làm đi."

Sau khi thu Tiểu Hắc làm đồ đệ.

"Nhưng mà hiện tại ta lại không biết mình nên làm chuyện gì."

Phong ấn Thiên Ma thể trong đầu đã buông lỏng chút, ký ức bắt đầu ẩn hiện.

Tiểu Hắc chủ động tìm Lục Trường Sinh, cúi đầu nói: "Sư tôn, hình như ta cần phải đi làm một chút chuyện."

Chỉ đành nhẹ nhàng khuyên giải, an ủi: "Nếu không nghĩ ra được thì cứ thuận theo tự nhiên đi."

Chỉ là không tìm được mảnh vỡ ký ức thì không cách nào biết rõ những chuyện đó.

Như vậy còn không bằng nghe lời sư tôn, chăm chỉ tu luyện.

Nghe Tiểu Hắc nói xong, Lục Trường Sinh liền hiểu tình huống thế nào.

Nhưng nên tìm manh mối như thế nào đây?

Tiểu Hắc gãi đầu, trong mắt có sự bối rối: "Ta cứ cảm giác có một số việc cần phải làm nhưng lại nghĩ không ra là chuyện gì!"

Đi một bước tính một bước.

Chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn cũng không phải vạn năng.

Tuy rằng phong ấn thân thể Tiểu Hắc đã buông lỏng một chút, mơ hồ nhớ lại một ít chuyện.

Vì thế nhanh chóng xoay người rời đi, tới chỗ vách núi ngồi xuống tu luyện.

Lục Trường Sinh liếc mắt nhìn Tiểu Hắc, trong lòng thầm nghĩ.

Phải giúp Tiểu Hắc tìm manh mối về mảnh vỡ ký ức thôi.

Lục Trường Sinh cũng không biết những mảnh vỡ ký ức kia ở nơi nào.

Dù sao hắn vẫn không nghĩ ra được chuyện gì cả.

Tiểu Hắc nghe xong cũng chỉ có thể gật gật đầu.

"Chăm chỉ tu luyện, khi thực lực mạnh đến mức độ nhất định ngươi mới có tư cách nhớ lại những chuyện cũ, mới có thể đi hoàn thành chuyện của mình."

Chuyện Hồng Anh trùng kiến Vân Hoàng đế quốc bắt đầu chậm rãi lên men.

Tất cả các tông môn thế gia đều mở hội nghị.

Nói thật, đối với chuyện Vân Hoàng đế quốc ngóc đầu trở lại.

Phần lớn tông môn thế gia đều không vui khi thấy một màn như vậy.

Hiện tại các thế lực đều có khu vực của mình, làm theo ý mình.

Một khi Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Như vậy sẽ tiến hành chỉnh hợp các thế lực.

Điều này đại biểu cho các thế lực không chịu sự quản hạt của ai sẽ chịu sự quản hạt của Vân Hoàng đế quốc.

Thời kỳ thượng cổ.

Lục Trường Sinh không cảm thấy ngoài ý muốn, đáp: "Có chuyện gì sao?"

"Trường Sinh, không nghĩ tới lai lịch của Hồng Anh lại bất phàm như thế."

Mà bởi vì việc này nên viện trưởng Tàng Đạo thư viện Nam Vực Tần Thiên Nam cố ý tới Thảo Đường.

Bọn họ biết thực lực của Lục Trường Sinh khủng bố đến mức nào.

Bởi vì sư tôn Lục Trường Sinh.

Nguyên nhân hai thế lực hàng đầu Trung Vực ủng hộ Hồng Anh cũng dễ hiểu.

Thời kỳ thượng cổ đã thất bại, vô số tông môn thế gia đã bị huỷ diệt.

Hiện giờ, văn minh tu đạo trên đại lục này so với thời kỳ thượng cổ thì có sự chênh lệch rất lớn.

Làm như thế nào mà chinh chiến thiên lộ?

Chỉ là đi chịu chết thôi.

Những tông môn thế gia này đều không muốn chịu chết, tự nhiên cũng không vui vẻ khi nhìn thấy Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Trong mắt bọn họ, trùng kiến đế quốc, trăm hại mà không một lợi!

Đương nhiên, cũng có một ít thế lực ủng hộ.

Giống như Tàng Đạo thư viện.

Giống như Ẩn Kiếm Tông.

Cao tầng các thế lực đều biết sẽ có một cuộc chinh chiến thiên lộ lần hai!

Không cần nghĩ cũng biết.

Mục đích trùng kiến Vân Hoàng đế quốc là gì?

Còn có một nguyên nhân càng quan trọng hơn.

Các thế lực, tông môn đã quen với tự do, làm sao có thể đồng ý để Vân Hoàng đế quốc quản hạt mình chứ?

Vân Hoàng đế quốc là bá chủ đại lục này.

Tần Thiên Nam cười nói: "Chỉ là nói với ngươi một tiếng, Tàng Đạo thư viện cùng Ẩn Kiếm Tông đều sẽ đứng bên phía Vân Hoàng đế quốc."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Trong lòng lại có chút bất đắc dĩ.

Hắn lại phải nợ nhân tình nha!

Nhưng Lục Trường Sinh cũng không thể từ chối được.

Dù sao Hồng Anh là đồ đệ của hắn.

Giờ phút này, Hồng Anh cần tất cả các thế lực trên đại lục duy trì.

Chính là cha thiếu nợ thì con trả, đồ nợ sư bồi...

Tây Vực.

Tất nhiên Phật môn cũng nhận tin tức này.

Bốn lão giả khoác cà sa tề tụ trong đại điện.

Sắc mặt đều có chút nghiêm trọng.

"Đã nghe nói rồi đi, Vân Hoàng nữ đế chuyển thế thành công, sắp sửa trùng kiến Vân Hoàng đế quốc."

"Hiện giờ, Ngộ Cần và Ngộ Khí đã chết, tuy nói là chết vì thượng sứ, nhưng thượng sứ cũng đã chết, chỉ với lý do bảo hộ thượng sứ mà chết thì e là còn chưa đủ để người thượng giới coi trọng."

"Không sai, kế hoạch mà Phật môn trù tính mấy vạn năm không thể thất bại."

Thật ra mục đích vạch ra kế hoạch của Phật môn và Vân Hoàng đế không khác gì nhau.

Đều muốn đi tới giới vực khác!

Chỉ là lựa chọn Phật môn hoàn toàn trái ngược với Vân Hoàng đế quốc.

Vân Hoàng đế quốc muốn đánh lên thượng giới.

Còn Phật môn thì lựa chọn trợ giúp thượng giới, được đại năng thượng giới thưởng thức rồi đưa Phật môn lên thượng giới!

"Đã như vậy thì chúng ta phải ngăn cản Vân Hoàng đế quốc trùng kiến, tranh thủ cống hiến trong khoảng thời gian này, như thế mới có thể nhân được càng nhiều lợi ích hơn khi người thượng giới buông xuống, được đến thượng giới trước!"

Bốn người đều gật đầu đồng ý.

Bọn họ đã không có đường lui.

Từ giờ trở đi, Phật môn sẽ toàn lực ngăn cản Vân Hoàng đế quốc chỉnh hợp lực lượng đại lục!

Một nơi nào đó ở Nam Vực.

Hồng Anh và Cửu Thiên Bộ đang hội tụ nơi đây.

Vân Minh nhíu mày nói: "Bệ hạ, tình huống hiện giờ không lạc quan lắm."

Vân Chiến gật đầu phụ họa: "Ngoại trừ Tàng Đạo thư viện, Ẩn Kiếm Tông, cùng với các thế lực Bắc Vực thì gần như không còn thế lực nào nguyện ý nhìn thấy Vân Hoàng đế quốc xuất hiện."

Hồng Anh nghe thủ hạ báo cáo, gật đầu nói: "Chuyện này rất bình thường."

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Vân Chiến lo lắng nói: "Nếu không cách nào chỉnh hợp toàn bộ lực lượng đại lục, e là cũng không thể chinh chiến thiên lộ."

Đột nhiên, Vân Minh nghĩ đến một biện pháp, lên tiếng: "Bệ hạ, nếu không ngươi mời sư tôn hỗ trợ?"

Nghe Vân Minh nói, Hồng Anh không khỏi lắc đầu: "Không đến lúc bất đắc dĩ thì không cần mời sư tôn ra tay."

"Hiện giờ, chuyện chỉnh hợp các thế lực chỉ có thể từ từ thôi, khôi phục thực lực mới là chuyện quan trọng nhất."

Nghe vậy, mấy người Cửu Thiên Bộ đều bất đắc dĩ gật đầu.

Hiện giờ cũng chỉ có thể tranh thủ khôi phục thực lực thôi.

Thời gian như bóng câu qua khe cửa.

Hơn trăm ngày trôi qua, có một tin tức từ Bắc Vực truyền ra.

Cực bắc có linh khí dao động kịch liệt!

Hư hư thực thực có thần vật xuất thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận