Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 223 - Sóng ngầm lưu động

Càng tiến sâu vào bên trong, gió lốc linh khí càng lúc càng mạnh.

Sau một lúc di chuyển thì dù là chín cường giả Hư Thần cảnh cũng bắt đầu cảm thấy gian nan, miễn cưỡng mới chống cự được.

Nửa ngày trôi qua.

Xuyên qua vô số luồng linh khí cuồng bạo.

Trước mắt mọi người xuất hiện một vật thể hình cầu lóng lánh ánh sáng.

Nếu nói gió lốc linh khí do từ đông đảo linh khí cuồng bạo hội tụ thành.

Thì vật hình cầu phát ra ánh sáng lóng lánh này như được hội tụ, áp súc từ tất cả linh khí thuần khiết, tinh túy nhất trong thiên địa.

Linh khí bên trong khiến đám cường giả Hư Thần cảnh nhìn thấy mà kinh hãi!

Vì sao chứ?

Dẫn tới hiện tại hiếm có công pháp có thể chống đỡ một người tu luyện tới Đế cảnh.

Cũng chính là... Đế cảnh.

Trải qua chinh chiến thiên lộ, vô số tông môn thế gia mang theo truyền thừa vĩnh viễn biến mất khỏi phiến đại lục này.

Nếu bọn họ lấy được.

Nguyên nhân thứ hai chính là linh khí.

Đồng thời cũng khiến tất cả mọi người ở đây thèm nhỏ dãi!

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà vô số người không muốn thấy Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Có lẽ thật sự có thể đủ đột phá đến cảnh giới trong truyền thuyết kia!

Một tập hợp linh khí tinh thuần khổng lồ như thế.

Nguyên nhân thứ nhất chính là ở nội tình.

Cũng là sau cuộc chinh chiến thiên lộ ấy.

Từ sau khi đế quốc cuối cùng ở thượng cổ bị hủy diệt thì không còn cường giả Đế cảnh xuất hiện ở thế gian này nữa.

Đại lục đã chịu tổn thương lớn.

Nếu Vân Hoàng đế quốc trùng kiến thì đại biểu cho kế hoạch chinh chiến sẽ được khởi động lại.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu.

Phải biết rằng, muốn đột phá đến Đế cảnh cần một lượng linh khí rất lớn!

Còn tu luyện đến Đế cảnh?

Chẳng qua sự tham lam của hắn không giống những người khác.

Dù tu luyện tới Hư Thần cảnh cũng đã cực kỳ gian nan rồi.

Đã tới được thượng giới, còn cần lo lắng chuyện không đủ linh khí sao?

Dẫn tới linh khí trở nên loãng hơn!

"Không, đây không phải chuyện ta nên suy xét, cần phải lấy được giới vực chi tâm này!"

"Nhưng mà bọn họ cần thứ này làm gì?"

Thành chủ Bắc Nguyên thành Bắc Phong thầm cảm khái: "Đây là giới vực chi tâm mà đám người kia nói tới sao..."

Chỉ có những thiên kiêu chi tử mới có cơ hội.

Bởi vì thứ trước mắt chính là thứ mà người thượng giới muốn lấy được.

Nếu Phật môn giành được rồi giao cho thượng giới.

Vậy thì Phật môn có thể đến thượng giới trước rồi!

Không có khả năng, lượng linh khí còn lại ở giới vực này căn bản không đủ thỏa mãn cho một người tấ cấp Đế cảnh!

Lão giả Phật môn cũng nhìn vật thể với ánh mắt tham lam.

Trong mắt không tràn ngập sư tham lam.

Cho nên bọn họ mới cực kỳ thèm khát vật thể được hội tụ từ linh khí trước mắt!

Tồn vong của Bắc Nguyên thành nằm trong tay đám người kia.

Lấy được thứ này mới có thể sống sót!

Bắc Phong biết rõ sự khủng bố của đám người kia, e là dù có độc chiếm giới vực chi tâm, đạt tới Đế cảnh thì vẫn sẽ phải chết thảm trong tay bọn họ...

Ninh Trần Tâm cảm thấy khó hiểu nói: "Rốt cuộc đây là thứ gì?"

Hồng Anh giải thích: "Giới vực chi tâm."

Ba người Ninh Trần Tâm nhìn về phía Hồng Anh.

Giới vực chi tâm?

Hồng Anh gật đầu giải thích: "Giới vực chi tâm, ý nghĩa như tên, đó chính là trái tim của mảnh giới vực này."

"Ẩn chứa linh lực tinh thuần nhất của giới vực, tu tập thiên địa chi linh tú mà thành hình."

Nghe lời Nhậm Đông Thăng nói.

Hắn nhìn chung quanh, dùng giọng điệu cổ quái nói: "Thần vật chỉ có một, nên phân phối như thế nào đây?"

Nhậm Đông Thăng là trong số những lão quái vật đó.

Nhưng lần này thần vật xuất thế lại dẫn ra vô số lão quái vật.

Bề ngoài thì Đông Cực tông không có cường giả Hư Thần cảnh.

Nhậm Đông Thăng.

Ninh Trần Tâm nghe xong, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, gật gật đầu.

Giới vực hủy diệt, phàm nhân không cách nào sinh tồn.

Đây là chuyện mà Ninh Trần Tâm không thể nào chấp nhận.

Đạo tâm của hắn là hy vọng thiên hạ thái bình, nếu tất cả mọi người chết hết thì thái bình còn có ý nghĩa gì đâu?

"Không thể để cho người khác lấy được giới vực chi tâm!"

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc cũng gật đầu.

Lúc này.

Có một tên cường giả Hư Thần cảnh mở miệng.

Người này thuộc một thế lực đầu sỏ ở Đông Vực, Đông Cực tông lão tổ.

"Cũng là vì người ngoại vực muốn giành lấy giới vực chi tâm."

Hồng Anh cảm khái nói: "Trước đó, chinh chiến thiên lộ không chỉ đơn giản là vì có thể bước vào giới vực khác."

Phàm nhân cũng sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Đến lúc đó, thiên băng địa liệt, vạn vật không cách nào sinh trưởng.

Nếu không có linh khí thì sẽ không còn sinh linh nào có thể tồn tại ở giới vực này.

"Nếu trái tim này bị tổn hại thì mảnh giới vực này sẽ bị hủy diệt, trở thành một giới vực hoang vu không có linh khí."

Mọi người đều yên lặng.

Yên lặng đến mức đáng sợ!

Ngay cả tiếng nuốt nước bọt của một người đều có thể trở nên rõ ràng.

Rốt cuộc có một tên Càn Nguyên cảnh thấp giọng lẩm bẩm: "Một cái cũng không đủ phân phối nha..."

Đúng là chỉ có một thần vật thôi.

Nơi này có khá nhiều tông môn thế lực.

Đột nhiên, Bắc Phong cười nói: "Trước đó chúng ta đã nói rõ, tạm thời liên thủ vượt qua gió lốc, còn chuyện có thể bắt được thần vật hay không liền dựa vào bản lĩnh của các vị."

Dựa vào bản lĩnh sao?

Mọi người nhìn nhau.

Ánh mắt đều lóe hung quang.

Dựa vào bản lĩnh cũng chính là muốn hỗn chiến.

Ở chỗ này có vô số tông môn thế gia, nếu hỗn chiến thì sẽ là một đợt thanh tẩy đối với đại lục.

Chuyện này khiến mọi người kiêng kị không thôi.

Quan sát sắc mặt của mọi người.

Bắc Phong nhẹ nhàng cười vì đã thực hiện được mưu kế.

"Đương nhiên, không có khả năng hỗn chiến rồi, cho nên chuyện chúng ta phải làm trước tiên đó là đá một ít thế lực ra khỏi cục."

Mọi người nghe vậy, sắc mặt thay đổi!

Diệp Thu Bạch cũng trầm mặt nhìn về phía Bắc Phong.

Đánh chủ ý này sao.

Nếu hắn đoán không sai thì mục tiêu thứ nhất của Bắc Phong đó là Thảo Đường bọn họ!

Hình như Ngôn viện trưởng và Lâm Hòa Phong cũng đã đoán được dụng ý, đều mang theo thủ hạ dựa sát vào mấy người Thảo Đường.

Phòng ngừa đối phương đột nhiên ra tay.

Nhậm Đông Thăng cười nói: "Không biết Bắc Phong thành chủ muốn đá ai ra khỏi cục trước đây?"

Tất nhiên Bắc Phong sẽ không nói rõ rồi.

Hắn lên tiếng ám chỉ: "Tự nhiên là muốn xem ý các vị thế nào, ở chỗ này có thế lực nào không có tư cách tham dự lần tranh đoạt này."

Khi Bắc Phong nói xong.

Gần như tất cả các thế lực đều nhìn về phía Thảo Đường.

Không phải bởi vì Thảo Đường không đủ thực lực mà là bởi vì Thảo Đường là chỗ dựa của Vân Hoàng nữ đế.

Đông đảo thế lực đều không muốn thấy Vân Hoàng đế quốc trùng kiến!

Mọi người cũng dần hiểu rõ ý Bắc Phong.

Hắn muốn đá Thảo Đường ra khỏi cục trước!

Mọi người cũng đồng ý với chuyện này.

Lúc này lão giả Phật môn cũng đứng ra, chắp tay trước ngực nói: "Nếu các vị đều không nói ra, như vậy lão nạp tỏ thái độ trước."

"Các vị Thảo Đường từ bỏ lần tranh đoạt này đi."

Lão giả Phật môn vừa nói xong lời này phía sau hắn lại có hai lão giả đứng ra.

Hai lão giả đều có tu vi Hư Thần cảnh sơ kỳ!

Phía sau ba người còn có sáu tên Kim Y Bồ Tát cùng với Thanh Y Bồ Tát!

Lực lượng thế này đều khiến mọi người giật cả mình.

Quả nhiên thực lực của Phật môn vượt quá tưởng tượng!

Phật môn để lộ thực lực cũng khiến một ít thế lực đưa ra quyết định.

Bọn họ chậm rãi hướng tới gần Phật môn.

Trong đó bao gồm cả Đông Cực tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận