Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 255 - Mục đích của Phật môn

Như thế nào là pháo to bắn muỗi?

Đó chính là cách mà Lục Trường Sinh đang nghĩ tới...

Nếu cây liễu và chim nhỏ mà biết được.

Phỏng chừng lại phải câm nín cả ngày.

Có người chơi như ngươi sao...

Cửu U Hoàng Tuyền đại trận vừa triển khai.

E là đối phương còn chưa kịp tiến vào Man hoang giới vực đã bị oanh thành cặn bã rồi.

Huống hồ bây giờ trận pháp đã bị Lục Trường Sinh tăng cường uy lực gấp hai lần!

Nếu thua thì những ngày tháng mò cá của mình sẽ không còn nữa.

Lục Trường Sinh chống nạnh, bộ dáng có vẻ rất kiêu ngạo, tự hào.

Lỡ như đối phương tìm được cách ứng phó thì phải làm thế nào?

"Ai da, không hổ là ta!"

"Không được, Cửu U Hoàng Tuyền đại trận dùng làm tuyệt chiêu của ta, không thể bại lộ sớm như vậy."

Nói làm liền làm.

Uy lực cao hơn Cửu U Hoàng Tuyền đại trận nguyên bản không biết bao nhiêu lần.

"Như vậy mới đủ an toàn nha!"

Nếu để lộ tuyệt chiêu quá sớm.

Sau khi suy tư một lúc thì Lục Trường Sinh lắc lắc đầu.

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh nghiêm túc gật gật đầu nói: "Hay là lại bày ra thêm mấy cái trận pháp, Cửu U Hoàng Tuyền đại trận đặt ở trong nhà, lỡ như thua còn có thể lui lại trốn trong Thảo Đường."

Trận pháp nào mới có thể kéo chậm tốc độ tiến công của đối phương.

Chiến tranh như vực chiến này nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, thật cẩn thận mới được!

Lại còn có thể tiêu hao một chút lực lượng của đối phương.

"Nào có ai tung ra tuyệt chiêu ngay từ đầu chứ."

Lục Trường Sinh bắt đầu suy nghĩ nên bố trí loại trận pháp nào để bảo hộ thiên lộ.

"Ba trận pháp trấn áp hẳn là đủ rồi, nhưng để bảo đảm thì nên tăng cường độ ba trận pháp này thêm một chút."

Đồng thời còn có một trận pháp mai một.

"Sát trận, một cái không đủ, lại thêm ba cái đi."

Lục Trường Sinh đã bày Kiến Mộc Khốn Long trận, trận pháp phong tỏa không gian cùng với Phong Linh Vân Hà trận trên thiên lộ!

Lục Trường Sinh lắc lắc đầu, gạt Nghiệp hỏa trận đi.

Hiện giờ.

Niết bàn chi hỏa có công năng hồi phục.

Nghiệp hỏa trận phóng xuất ra nghiệp hỏa ngập trời, dù so với niết bàn chi hỏa của chim nhỏ cũng không hề kém cạnh!

Không ai biết, thời điểm Lục Trường Sinh nghiên cứu ra Nghiệp hỏa trận, chim nhỏ bị dọa nhảy dựng.

Ba đạo trận pháp này chủ yếu là dùng để trấn áp.

"Nhưng mà nên dùng nào ba cái nào đây?"

Lục Trường Sinh vuốt vuốt cằm, suy nghĩ tới mấy trận pháp mà lúc trước nhàm chán nghiên cứu ra.

Nghiệp hỏa trận? Không được, đây là trận pháp sáng tạo khi lần đầu nghiên cứu trận pháp, hẳn là có rất nhiều lỗ hổng, uy lực cũng không quá lớn."

Đó chính là một sát trận.

Khiến hiệu quả trấn áp càng cường đại hơn, đồng thời cũng sẽ liên miên không dứt.

Gia tăng lượng linh khí dự trữ cho trận pháp.

Lục Trường Sinh gật gật đầu, phóng linh khí vào trong ba trận pháp trấn áp.

Nhưng còn nghiệp hỏa, đó là thuần túy công kích, sát phạt!

Chỉ xét về uy lực sát phạt uy thì nghiệp hỏa mạnh hơn niết bàn chi hỏa nhiều.

"Táng thiên trận? Không không không, cũng không được."

Trận này có thể dùng linh khí ngập trời bên trong chính trận pháp làm cơ sở, hóa linh khí thành từng ngọn núi to lớn, không ngừng nghiền ép địch nhân bên trong.

"Trận này cũng không được nha..."

"Ai da, thôi cứ sáng chế thêm ba cái đi."

Dứt lời, Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi giữa không trung, rơi vào trầm tư. ...

Bên kia.

Quốc sư và Phật chủ vẫn còn đang chiến đấu kịch liệt.

Đằng sau lá chắn linh khí.

Thiên địa chấn động!

Mặt đất run rẩy.

Từng vòng sóng âm dội thẳng về phía quốc sư.

Phật môn sư tử hống!

Đại Phật vàng kim phía sau lưng hắn cũng mở ra miệng theo.

Thạch Sinh gãi gãi đầu nói: "Sư tỷ, chúng ta không cần đi hỗ trợ sao?"

Hồng Anh lắc lắc đầu nói: "Hiện giờ thực lực của chúng ta còn không đủ để chen chân vào cuộc chiến giữa Bán Đế."

Tuy rằng chỉ còn cách Đế cảnh một bước.

Nhưng chung quy trong đã mang theo một chữ đế rồi!

So sánh với Hư Thần cảnh, là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn!

Thực lực càng mạnh, cảnh giới càng cao.

Sự chênh lệch giữa cảnh giới cũng liền càng khó vượt qua hơn.

Giữa không trung.

Phật chủ khẽ quát một tiếng.

Hồng Anh, Diệp Thu Bạch, Ninh Trần Tâm cùng với Thạch Sinh đứng phía dưới ngẩng đầu quan sát trận chiến trong không trung.

Chênh lệch giữa chúng ta và cường giả Bán Đế cảnh thật sự lớn tới như vậy sao?

Điều này khiến sắc mặt đám người Ngôn viện trưởng trở nên nghiêm trọng.

Từng đạo dư ba đánh sâu vào lá chắn linh khí khiến lá dao động, xuất hiện từng tầng gợn sóng, như sắp chịu không nổi!

Mấy tên cường giả Hư Thần cảnh phóng xuất lá chắn linh khí, không ngừng chống đỡ dư ba lan tới.

Dư ba mà hai tên cường giả Bán Đế chiến đấu tạo ra khiến phía liên minh không thể không cẩn thận đối đãi.

Người tu đạo có cảnh giới dưới Hư Thần cảnh đều che kín lỗ tai, bắt buộc phải ngừng tu luyện!

Thậm chí còn có người thất khiếu đổ máu, ngã nhoài trên mặt đất!

Có trưởng lão Đan Tông lập tức đưa đan dược tới

Lúc này mới tránh khỏi cái chết!

Một kích của cường giả Bán Đế cảnh, Hư Thần cảnh giống như một con kiến!

Nói gì tới Càn Nguyên cảnh hoặc là người có tu vi dưới Càn Nguyên cảnh?

Mặt quốc sư trở nên âm trầm.

Hắn biết mục đích đối phương tới đây chính là muốn ngăn chặn người trong liên minh hấp thu linh khí tinh thuần, ngăn chặn bọn họ gia tăng cảnh giới!

Muốn tiêu hao lực lượng của liên minh.

Dụng tâm thật hiểm ác.

Đáng chết!

Quốc sư cũng nhanh chóng đưa ra phương pháp ứng phó.

Quyền trượng trong hắn bay ra.

Từ trong quyền trượng có linh khí ngập trời hóa thành một dòng sông dài.

Quốc sư bước một bước về phía trước.

Dòng sông dài linh khí biến hình!

Biến thành một cơn sóng ngập trời chống lại từng đợt sóng âm đang dội tới.

Thấy cảnh này.

Phật chủ ngừng công kích, lui ra phía sau một bước, cười nói: "A Di Đà Phật, nếu đã nhìn thấy lão bằng hữu thực lực vẫn như cũ, lão nạp cũng an tâm rồi."

Quốc sư thu hồi dòng sông linh khí, vẻ mặt bình đạm nhưng trong mắt lại có một tầng sương mù che phủ.

"Ngươi không cần giả mù sa mưa làm gì."

"Nếu lập trường bất đồng thì tất nhiên cũng đứng ở mặt đối lập, khi chiến tranh bắt đầu lão hủ cũng sẽ không nương tay."

Khi nói ra một chữ cuối cùng.

Có một cỗ sát ý vô hình tỏa ra từ thân thể quốc sư.

Sắc mặt Phật chủ cũng không có chút biến hóa nào, vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

"Được, vậy lão nạp đi trước."

Phật chủ nói xong liền mang theo bốn tên Đại Phật rời khỏi Vân Hoàng thành.

Sắc mặt quốc sư âm trầm, quay đầu nhìn về phía quân liên minh bên dưới.

Chịu ảnh hưởng từ sóng âm khủng bố của Phật chủ nên tất cả đã ngừng tu luyện.

Thậm chí còn có người bị thương, có nặng có nhẹ.

Đây không phải chuyện nghiêm trọng nhất.

Nghiêm trọng nhất là tinh thần của quân liên minh đã bị ảnh hưởng.

Tinh thần không trong trạng thái tốt cũng không thích hợp tu luyện nữa.

"Đúng thật là một nước cờ tốt..."

Quốc sư không khỏi cảm khái.

Hiện giờ cũng chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục thương thế và tinh thần cho quân liên minh, sau đó xuất phát tiến đến thiên lộ!

Tên đã trên dây, không thể không bắn!...

Cùng lúc đó.

Ở một nơi cách thiên lộ không xa.

Có một đám người đen nghìn nghịt đang nhanh chóng tiến về phía Man hoang giới vực!

Có tám người cầm đầu.

Một người trong đó là tông chủ Thiên Linh tông, Khổng Giang Hàn!

Bảy người còn lại đều là cường giả hàng đầu Thiên Linh giới vực.

Có thể nói, lần này Thiên Linh giới vực chỉnh hợp toàn bộ lực lượng để giành lấy giới vực chi tâm!

Hơn vạn năm trôi qua đã khiến Khổng Giang Hàn mất đi sự kiên nhẫn.

Không cách nào kéo dài nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận