Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 869 - Bất Động Minh Vương trận!

. . . .

Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện ở giữa một khe núi.

Chung quanh có núi to vờn quanh.

Với độ cao của khe núi này vốn đủ để bị biển mây vờn quanh.

Nhưng mà chung quanh lại không nhìn thấy tầng mây.

Có cũng chỉ là lôi tương vô tận bao phủ khe núi, giống như một mảnh lôi hải!

Lôi đình chi lực nồng đậm tới cực hạn, ngưng tụ thành một biển.

Tiếng nổ bùm bùm không ngừng vang, hơi thở mang theo sự hủy diệt tràn ngập.

Ở bên trong cung điện to lớn phía trên lôi hải.

Hiện tại Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện như bị một tầng khói mù bao phủ.

Cũng bởi vì điểm này cho nên chung quanh Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện không có quá nhiều thủ vệ.

"Hồn bài của mấy người Đặng Khâu và Hà Liêm vỡ vụn, còn không có điều tra ra được là ai làm sao?"

Nếu như không có dụng cụ đặc thù của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện thì người tu đạo bên dưới Thần Vương cảnh ngay cả tư cách bước vào nơi đây cũng không có!

Sắc mặt tên trưởng lão cũng không dễ coi chút nào, nghe xong tông chủ Hà Lôi nói xong liền lắc đầu nói:

Mà ở địa phương giống như vùng cấm sinh mệnh này lại có một tòa cung điện to lớn trôi nổi!

Giống như một đầu mãnh thú ngủ đông bên trong lôi hải.

Chỉ cần bước vào nơi này liền sẽ bị lôi tương tràn ngập hơi thở hủy diệt vô tận đánh đến hồn phi phách tán, thân thể mai một!

Nơi này chính là Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.

Có một nam tử trông cực kỳ thô cuồng, mặt râu quai nón âm trầm nhìn một tên trưởng lão trước mắt.

"Cho dù là vị trí tử vong hay bất kỳ manh mối nào khác đều không thể biết."

Giờ phút này.

Nghe trưởng lão nói.

Chỉ cần tìm được mục tiêu sẽ thoát ly nhà giam, mở cái miệng to ra xé mục tiêu thành từng mảnh nhỏ!

"Hồn bài vỡ vụn cũng không hề có hơi thở nào truyền về cả, giống như hư không tiêu thất vậy."

Lôi hải chung quanh cũng nổi sóng to sóng sánh đánh vào những vách núi cao ngất chung quanh.

Chỉ trong nháy mắt.

Đệ tử Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện cùng với các trưởng lão nhận thấy được một màn này đều hoảng sợ không thôi.

Ngay sau đó đột nhiên dậm chân thật mạnh.

Ánh mắt Hà Lôi trở nên hung ác, bên trong đôi mắt có lôi đình sôi trào, giống như tận diệt.

Hà Lôi cắn răng một cái, chòm râu trong khoảnh khắc này bỗng nhiên dựng ngược, mỗi một cây lông tóc đều có lôi đình màu tím lượn lờ!

"Nếu không thì Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện ta làm sao dừng chân ở giới vực vĩ độ cao này nữa?

Không tiếc hết thảy đại giới cũng phải điều cho cho ra kẻ đã giết hại đám người Hà Liêm Đặng Khâu!"

"Điều tra cho ta!

Ầm!

Rốt cuộc là chuyện gì mà có thể khiến tông chủ tức giận đến mức này?

Hơi thở nửa bước Thần Chủ nổ ra, đặc biệt là cường giả tu luyện lôi chi đạo tắc đến một trình tự cực cao như Hà lôi.

Cảm xúc dao động đều có thể khiến cho thiên địa có sự biến hóa to lớn!

Toàn bộ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện đều run rẩy!

E là tất cả đã sụp đổ!

Nếu như không phải những ngọn núi này được lôi tương vô tận rèn luyện đến mức vô cùng kiên cố.

Từng ngọn núi cao ngất trong mây cũng đang không ngừng chấn động!

Còn như thế nào duy trì được uy tín!"

Nghe vậy, trưởng lão ngưng trọng, gật đầu nói:

"Đã hiểu, ta đây đi ngay."

Vừa dứt lời đột nhiên có một tiếng nói vang vọng toàn bộ khe núi!

"Không cần điều tra, ta đã tới."

Ở bên ngoài Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện cóc từng luồng lửa cháy vây quanh toàn bộ lôi hải.

Dù cho lôi hải có bạo động như thế nào cũng không thể lao ra khỏi lồng giam ngọn lửa.

Nghe được thanh âm này.

Sắc mặt tên trưởng lão biến đổi.

"Không cần phải hỏi, đám người Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện các ngươi là do ta giết."

Chỉ thấy Hoàng Thiên bình đạm nhìn về phía Hà Lôi nói:

Người tới tự nhiên là Hoàng Thiên.

"Niết bàn chi hỏa. . . . . . Không đúng, còn cường đại hơn so với Niết bàn chi hỏa . . . . . Ngươi đến tột cùng là cường giả phương nào?"

Ngọn lửa cũng khiến hắn cảm thấy cực kỳ kinh hãi.

Với tu vi nửa bước Thần Chủ cảnh của Hà Lôi thế mà không nhìn thấu cảnh giới của nữ tử áo đỏ trước mắt.

Chỉ thấy tông chủ Hà Lôi của bọn họ đang lơ lửng trên không trung thần điện.

Ngưng trọng nhìn một nữ tử áo đỏ trước mắt.

Quanh thân nữ tử có liệt hỏa ngập trời bao phủ tựa như hỏa thần rơi xuống phàm trần, khiển trách hết thảy kẻ tội đồ ở thế gian này.

Gương mặt vốn tràn ngập phẫn nộ của Hà Lôi nháy mắt biến thành ngưng trọng.

Đáp án rất đơn giản.

Hà Lôi có thể ngồi trên vị trí điện chủ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện tự nhiên không phải kẻ ngu ngốc.

Đối phương dám đơn thương độc mã tiến đến Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện, tự nhiên đã nắm chắc.

Nếu như không nắm chắc có thể ứng đối, còn không phải đơn thuần là đi tìm cái chết sao?

Huống hồ.

Tất cả đệ tử và trưởng lão cùng với thái thượng trưởng lão cũng đều xuất hiện bên ngoài điện trong khoảnh khắc này.

Hà Lôi đã xuất hiện bên ngoài Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.

Giây lát.

"Tất cả người Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện đều kết thúc bế quan, chuẩn bị nghênh địch!"

Chỉ để lại một tiếng hét to truyền khắp toàn bộ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện!

Vừa định nói chuyện thì đã thấy Hà Lôi biến mất tại chỗ.

Nghe xong, sắc mặt Hà Lôi càng trở nên khó coi.

Ở trước mặt hắn mà còn dám nói ra lời thế này.

Đối phương không xem hắn, hoặc có thể nói là không xem toàn bộ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện ra gì.

Nghĩ đến đây.

Hà Lôi cũng không nói thêm nữa.

"Đã như vậy thì vĩnh viễn lưu lại nơi này, ở trong lôi hải vô tận vĩnh sinh vĩnh thế nhận hết tra tấn đi!"

Nói tới đây, Hà Lôi chuyển giọng.

"Chúng trưởng lão nghe lệnh!"

"Dẫn dắt các đệ tử kết Bất Động Minh Vương trận!"

Nói xong.

Hà Lôi dẫn đầu bay lên cao hơn!

Đôi tay bỗng nhiên kết ấn.

Từng luồng lôi đình chi lực từ không trung buông xuống giống như từng dải ngân hà!

Lập tức có một tôn Bất Động Minh Vương to lớn xuất hiện!

Cùng lúc đó.

Chúng đệ tử đứng ở dưới Bất Động Minh Vương, đám trưởng lão cùng và thái thượng trưởng lão thì bay lên vị trí ngực của Bất Động Minh Vương.

Đồng thời kết ấn.

Lôi hải vô tận đột nhiên sôi trào mãnh liệt!

Một tảng lôi tương to lớn sóng sánh dâng cao, không ngừng dũng mãnh tiến vào bên trong thân thể Bất Động Minh Vương.

Bất Động Minh Vương lúc này giống như một cái vật chứa.

Lôi tương đang không ngừng lấp đầy thân thể Bất Động Minh Vương!

Dần dần có một cỗ lực lượng tràn ngập tính hủy diệt tản ra.

Bất Động Minh Vương chân dẫm lôi hải, quân lâm nơi đây!

Hoàng Thiên cảm nhận được cỗ hơi thở hủy diệt này khẽ gật đầu:

"Thật ra cũng có chút bản lĩnh."

Bất Động Minh Vương trận này đã có uy lực tương đương với Thần Chủ cảnh sơ kỳ.

Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện cũng không thẹn là thế lực đứng đầu trong nhóm nhất lưu.

Hà Lôi nghe Hoàng Thiên nói xong, cười lạnh nói:

"Để xem ngươi còn có thể cuồng vọng được không."

Dứt lời, Hà Lôi đứng ở vị trí mi tâm của Bất Động Minh Vương.

Tung một quyền hướng tới về phía Hoàng Thiên!

Cùng lúc đó.

Bất Động Minh Vương to lớn cũng nâng nắm tay to như một ngọn núi mang theo lôi đình chi lực vô tận công kích Hoàng Thiên.

Lôi đình chi lực đan xen ngang dọc trong không gian.

Giống như từng thanh kiếm sắc bén đang tua nhỏ không gian!

Sắc mặt Hoàng Thiên bất biến, giơ một ngón tay điểm tới. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận