Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 748 - Sư tôn nghĩ thông suốt rồi?

. . . .

Ở giới vực vĩ độ thấp, bên trong Trường Sinh giới.

Lục Trường Sinh đang nằm trên một cái ghế tre, nhắm mắt ngủ.

Bên cạnh hắn bên có một không gian nhỏ bị phá vỡ.

Bóng dáng Tiểu Thạch Đầu lấp ló ở trong không gian rách nát này.

Có vô số không gian đạo tắc hóa thành từng lưỡi dao sắc bén không ngừng chém qua thân thể Tiểu Thạch Đầu!

Liễu Tự Như ở một bên nhìn Tiểu Thạch Đầu đang có chút thống khổ mà không khỏi đồng tình lắc lắc đầu.

Chọc ai không chọc lại đi chọc cho sư tôn ngươi tức giận đây?

Tuy rằng nói là Lục Trường Sinh đang trừng phạt Tiểu Thạch Đầu.

Ngược lại được Lục Trường Sinh dùng không gian đạo tắc tẩy lễ, lý giải của Tiểu Thạch Đầu đối với không gian đạo tắc sẽ vô tri vô giác không ngừng tăng lên.

Cho nên trước mặt Lục Trường Sinh Liễu Tự Như vẫn luôn tỏ ra ngoan ngoãn. . . . . .

Chút không gian đạo tắc này chẳng cách nào tạo thành thương tổn trí mạng đối với Tiểu Thạch Đầu.

Lại còn có có thể làm một cách lưu loát sạch sẽ khiến cho những người khác đều không biết do hắn hành động!

Tốc độ tiến cảnh khủng bố này đúng là nhờ độ hòa hợp giữa Tiểu Thạch Đầu đối với không gian chi lực.

Tuy rằng trông Lục Trường Sinh rất hiền lành, phúc hậu và vô hại.

Đồng thời cảnh giới của hắn cũng tăng lên với một tốc độ cực nhanh.

Tình huống này Liễu Tự Như đã sớm thăm dò rõ ràng.

Nhưng nếu thật sự ra tay chỉnh đốn thì sẽ chỉnh chết ngươi mà không đền mạng. . . . . .

Thực tế, với thể chất của Tiểu Thạch Đầu cộng thêm Lục Trường Sinh đã cố tình khống chế lực độ.

Lúc này mới để cho Tiểu Thạch Đầu ở giai đoạn đầu không ngừng lĩnh ngộ không gian đạo tắc cấp độ cao, từ đó đột phá cảnh giới nhanh chóng.

Hoàng Thiên ở bên nhìn một màn này cũng cũng không có mềm lòng khuyên can.

Chờ Tiểu Thạch Đầu lâm vào bình cảnh khi lĩnh ngộ không gian đạo tắc, tốc độ đột phá sẽ chậm lại.

Chỉ mới mười mấy hai mươi ngày trôi qua mà cảnh giới của Tiểu Thạch Đầu đã tăng lên đến Biến Huyết cảnh đỉnh!

Đồng thời cũng do Lục Trường Sinh nắm giữ không gian đạo tắc cực kỳ cao thâm.

Thấy Lục Trường Sinh tự tin như thế, Hoàng Thiên cũng hơi sửng sốt, nói:

"Yên tâm đi, ta tự nhiên không hại đồ đệ rồi, sẽ không có vấn đề."

Ngay sau đó tiến về phía phòng luyện đan, nhẹ nhàng đẩy cửa ra nhưng lại không có đi vào.

"Cảnh giới đột phá nhanh như vậy có thể lưu lại vấn đề gì hay không?"

Liễu Tự Như thì cảm hấy kinh ngạc.

Hoàng Thiên bên cạnh lo lắng nói:

Giờ phút này, trong lò đan tràn ngập hơi thở huyền diệu, hơi thở này đã tràn ra bên ngoài, thậm chí trên mặt đất còn có đan dược rơi rụng

Ở trong phòng luyện đan đang có ba lò đan to lớn!

Loại sự tình này, phỏng chừng cũng chỉ có Lục Trường Sinh có thể làm được đi. . . . . .

Lục Trường Sinh cũng không mở mắt, tùy ý nói:

Sau đó nhìn về phía Hoàng Thiên, chỉ vào lò đan bên trong phòng luyện đan.

Thấy một màn như vậy.

Hoàng Thiên không khỏi che kín mặt.

"Sẽ không có vấn đề sao?"

Lục Trường Sinh co gối ngồi dậy.

Nghe thấy Hoàng Thiên nghi ngờ.

"Vì sao lại không?"

Khó trách. . . . . .

Mấy ngày nay Hoàng Thiên luôn thấy có thiên lôi không ngừng đánh xuống phòng luyện đan. . . . . .

Hơi thở cũng không có hoàn toàn tiết lộ ra bên ngoài, ngược lại có xu thế nội liễm vào bên trong đan dược.

Nhưng mà với tu vi của Liễu Tự Như cũng không nhìn ra đan dược này đạt tới cấp bậc nào. . . . . .

Vì thế Liễu Tự Như ấp úng hỏi:

"Dùng. . . . . . Dùng đan dược này sẽ không đốt cháy giai đoạn sao?"

Lục Trường Sinh dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn Liễu Tự Như, nói:

"Nếu một viên đan dược mang đến tác dụng phụ hoặc là dẫn tới cảnh giới không ổn định, vậy đại biểu cho tên Luyện đan sư kia không được."

"Đan dược đủ tư cách phải là loại mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào!"

Cây liễu vừa nghe liền biết tên này còn đang nhớ thương tới đan dược trường sinh bất tử, cũng không thèm khuyên thêm.

"Cũng đúng, vẫn chưa có đủ thực lực, nào có đủ rồi ta sẽ chăm chỉ nghiên cứu nghiên cứu chuyện luyện đan."

Lục Trường Sinh vừa nghe xong, cũng gật gật đầu tán thành.

"Nhưng về đan dược giúp tăng cường lĩnh ngộ ý cảnh, về sau ngươi có thể nếm thử chút."

"Không cần suy nghĩ tới mấy chuyện này, đây đã không chỉ là chuyện nghịch thiên nữa rồi mà là nghịch luôn cả quy tắc vũ trụ."

Lúc này, cây liễu cười khẽ một tiếng, cành liễu lay động, tiếng nói nhu hòa bỗng truyền tới.

Ngươi không trang bức sẽ chết liền sao?

Như thế này mà còn chưa có thỏa mãn?

Dù là thế lực cấp Thiên Chủ mà có một Luyện đan sư như ngươi, phỏng chừng bọn họ có thể suy xét đến chuyện thống nhất toàn bộ giới vực vĩ độ cao!

Còn nghĩ tới chuyện luyện chế đan dược tăng cường ý cảnh đạo tắc, tăng lên tâm cảnh, toàn là những thứ cần dựa vào lịch duyệt, kinh nghiệm?

Sao ngươi không trực tiếp luyện chế ra đan dược vĩnh sinh bất diệt luôn đi?

Ai ngờ Lục Trường Sinh thật sự nói tới:

"Nếu luyện chế ra đan dược trường sinh bất tử cũng tốt, ta đây sẽ không cần vất vả như vậy nữa."

Hoàng Thiên:. . . . . .

Liễu Tự Như:. . . . . .

Liễu Tự Như và Hoàng Thiên không khỏi suy nghĩ.

Nói rồi còn tỏ vẻ không hài lòng lắc lắc đầu trước vẻ mặt cạn lời của Hoàng Thiên và Liễu Tự Như!

"Khi đó có thể trực tiếp cho đám nhãi ranh kia dùng đan dược leo lên đến cảnh giới đỉnh là xong."

"Khi nào luyện chế ra đan dược tăng cường ý cảnh, đạo tắc, còn có tâm cảnh nữa."

Lục Trường Sinh giống như thật sự không hài lòng với trình độ luyện đan của mình, lắc lắc đầu nhìn lên bầu trời, nói:

"Tuy rằng trình độ luyện đan của ta còn cần đề cao nhưng ổn thỏa nha."

Dù sao cũng coi như là một động lực thúc đẩy hắn chăm chỉ tu luyện hơn.

Mỗi ngày cứ ăn rồi ngủ rất uổng phí. . . . . .

Lúc này.

Bên trong không gian rách nát, Tiểu Thạch Đầu bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu đầy đau đớn.

Cả ba đều đưa mắt nhìn sang.

Nhưng nhanh chóng an tâm, không có gì phải lo.

Bởi vì cảnh giới của Tiểu Thạch Đầu tăng lên đến Trọc Tiên cảnh sơ kỳ.

Đồng thời cũng bước đầu nắm giữ không gian đạo tắc.

Lục Trường Sinh phất phất tay.

Tiểu Thạch Đầu liền bay ra khỏi không gian rách nát.

Ngay sau đó hắn lôi kéo Tiểu Thạch Đầu đi vào trong phòng luyện đan, nói:

"Ăn hết đống đan dược này trước đi, thời điểm cảm thấy cảnh giới vững chắc rồi thì đi ra."

Nói xong liền nhốt Tiểu Thạch Đầu đang ngơ ngác vào bên trong.

Lục Trường Sinh hừ lạnh một tiếng.

"Không cần lo lắng khó ăn, cứ bỏ thêm đường."

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như đều mỉm cười.

Tuy rằng ngày thường trông có vẻ không đáng tin cậy.

Nhưng Lục Trường Sinh đối đãi với đệ tử của mình vẫn rất ân cần, chu đáo.

Ở trung tâm Trường Sinh giới có một tòa truyền tống trận lớn.

Truyền tống trận này đúng là chủ trận liên thông tới tất cả các truyền tống trận khác ở các giới vực thuộc vĩ độ thấp.

Dù là Lục Trường Sinh cũng phải tiêu tốn không ít tâm tư cùng thời gian mới thiết lập xong trận này.

Hắn cân nhắc tới tính an toàn, tính ẩn nấp . . .

Lỡ như có địch nhân lợi dụng truyền tống trận tìm được Trường Sinh giới hoặc là trực tiếp truyền tống tới đây thì phải làm sao?

Mọi việc kiểu như thế hắn đều suy xét.

Nhưng mà ở giai đoạn hiện tại, người có thể thông qua truyền tống trận tiến vào Trường Sinh giới cũng chỉ có đám Hồng Anh thôi.

Một lúc sau, có một con thuyền không gian thật lớn xuất hiện ở trong truyền tống trận, tiến vào Trường Sinh giới.

Ở đầu thuyền là Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi.

Mộc Uyển Nhi vừa định vẫy tay với Lục Trường Sinh nhưng khi thấy có một nữ tử tuyệt mỹ bên cạnh Lục Trường Sinh thì lại hét lên một tiếng:

"A! Sư tôn nghĩ thông suốt rồi?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận