Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1237 - Toàn lực ra tay, thanh vân trảm

. . . .

Có thể nói Vạn Hóa Lôi Bạo Phù chính là một mạng lưới.

Những phù triện thuộc tính lôi khác sẽ trở thành từng tiết điểm trên mạng lưới, mỗi một tiết điểm đều có thể truyền uy năng của mình cho mạng lưới, tăng cường uy năng của mạng lưới.

Trên bản chất không có hạn mức cao nhất, hạn mức cao nhất duy nhất chính là cường độ thần hồn của người khắc dấu.

Chỉ cần cường độ thần hồn của người khắc dấu đầy đủ liền có thể thừa nhận Vạn Hóa Lôi Bạo Phù không ngừng hấp thu những phù triện khác!

Giờ phút này đại lượng phù triện thuộc tính lôi không ngừng tràn vào Vạn Hóa Lôi Bạo Phù, lôi đình chi lực giống như mạng nhện trải rộng ở trên tường thành gần phù triện, trong lúc nhất thời mây đen kéo tới, trong tầng mây có lôi quang màu xanh tím không ngừng chớp động!

Lôi long gào thét, có tiếng nổ liên tiếp vang lên như lôi long rống giận, chấn thiên động địa!

Động tĩnh không khỏi hấp dẫn cường giả song phương chú ý, tất cả đều chú ý tới Vạn Hóa Lôi Bạo Phù đang không ngừng phóng thích thần lôi chi uy.

Lúc này, đại trưởng lão Tà Ma Vực nhíu nhíu mày, lập tức ra lệnh:

Tà ma chi lực phô thiên cái địa ngưng tụ thành một cự thủ đủ để bao trùm toàn bộ tường thành chộp tới Mục Phù Sinh.

Tên phù triện sư kinh tài tuyệ diễm trước kia, trong thời gian ngắn đã bỏ xa bọn họ mười vạn tám ngàn dặm... Ngay cả bóng lưng cũng không nhìn thấy.

Quỷ thuật cấm quân lập tức chuyển hướng công kích của trận pháp, nhắm về phía Mục Phù Sinh.

Thánh Phù Tông cùng với cường giả Phù Tháp đều ở trên tường thành, nhìn thấy Mục Phù Sinh khắc dấu phù triện này, bọn họ không khỏi liếc mắt nhìn nhau, có thể nhìn ra sự kinh hãi trong mắt lẫn nhau.

Phía trước chiến tuyến, tường kích thủ và cướp đoạt giả không có trận pháp sư và phù triện sư kiềm chế, bắt đầu ném ra từng thanh tà mâu và mũi tên như mưa về phía đám người phía trước Tà mâu quân, Ma thuẫn quân!

Sắc mặt có chút ngưng trọng.

Tiên Đế cũng hiểu được tầm quan trọng của phù triện mà Mục Phù Sinh đang khắc dấu, lập tức hạ lệnh: "Trợ giúp Mục Phù Sinh, hộ pháp cho hắn!"

Sau đó cười khổ lắc đầu.

Trải qua thời kỳ thượng cổ truyền thừa diệt tuyệt, Phàm nhân giới còn có phù triện sư đẳng cấp này tồn tại sao? Hay đây là phù triện sư của Tiên giới?

"Quỷ thuật cấm quân, ngăn cản đối phương khắc dấu phù triện!"

Đám người Diệp Thu Bạch nhận ra Mục Phù Sinh đang muốn làm gì.

Loại phù triện này, phóng tầm mắt toàn bộ lịch sử Thánh Phù Tông và Phù Tháp đều chưa từng nghe nói tới.

Diệp Thu Bạch truyền âm nói:

Các trận pháp sư vốn đang chống chọi với cướp đoạt giả và tường kích thủ nghe được mệnh lệnh đều chuyển công kích về phía cự thủ.

Trong lúc nhất thời, tử thương càng thêm thảm trọng!

Nghĩ đến đây, Canh Kim Thần Kiếm trong tay Diệp Thu biến mất, thay vào đó là một thanh trường kiếm có vỏ trông vô cùng cổ xưa!

Thời gian một nén nhang, nếu để cho đối phương có tường kích thủ và cướp đoạt giả gia nhập đẩy mạnh sát phạt, cho dù Vạn Hóa Lôi Bạo Phù hoàn thành, tổn thất bên phe Phàm nhân giới và Tiên giới cũng sẽ rất lớn.

Ở trong kiếm vực, kiếm ý sắc bén đến cực hạn cắt mở tà ma khí!

Mục Phù Sinh ngưng trọng nói: "Thời gian một nén nhang, nếu không uy năng Vạn Hóa Lôi Bạo Phù không đủ, căn bản không có sự trợ giúp quá lớn."

Hỗn Nguyên Kiếm Chủ ngẩng đầu nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Diệp Thu Bạch.

"Cần bao lâu?"

"Thánh binh?

Phía trên, Tà Chủ và Ma Thần đột nhiên đứng dậy nhìn chằm chằm thanh kiếm, thất thanh nói:

Các cường giả Thần Chủ và Thần Đế của Tiên giới cũng kinh hãi nhìn tới!

Nghe vậy, đám người Diệp Thu Bạch, Hồng Anh liếc nhau, lần lượt gật đầu.

Một ít Tà mâu quân và Ma thuẫn quân bị trọng thương.

Có vài tên thống lĩnh thấy thế đều phóng về phía Diệp Thu Bạch, muốn ngăn chặn hắn phát ra công kích!

Nhưng Diệp Thu Bạch căn bản không để ý tới đối phương, thân hình phóng lên trên không trung, một tay nắm chuôi kiếm, một tay nắm lấy vỏ kiếm!

Điều này cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến chiến dịch tiếp theo!

Lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm, kiếm ý càn quét phạm vi trăm dặm xung quanh.

Kiếm chi đạo tắc bùng nổ, ở trung tâm chiến trường có tiếng kiếm khiếu vang vọng!

Keng!

Cho dù là Thần giới cũng chỉ có một kiện Thánh binh mà thôi, kiện Thánh binh kia là chí bảo trấn giới của Thần giới!

Ba vị Tiên Tổ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ngập sự ngưng trọng.

Người này là đệ tử của Lục Trường Sinh phải không?

Thực lực bản thân Lục Trường Sinh không chỉ sâu không lường được, ngay cả Thánh binh cũng có thể tùy tiện giao cho đệ tử?"

Đại trưởng lão tức giận hạ lệnh, hơn mười tên thống lĩnh Thần Chủ cảnh tiến hành vây công Diệp Thu Bạch!

Kiếm ý không ngừng phát ra khiến cho bọn hắn đều cảm giác được một cỗ sát cơ không cách nào chống đỡ.

Nhưng không chỉ có Diệp Thu Bạch.

Hồng Anh cũng toàn lực phóng thích đế vương ý, tay cầm Luân hồi thương thi triển Đế Vương Lục làm cho Ma thuẫn quân và Tà mâu quân phía trước không thể chống đỡ.

Ninh Trần Tâm cầm quyển sách trong tay, miệng phun chân ngôn:

Kiếm mang dựng thẳng giống như thanh kiếm thông thiên quán địa, thời điểm chém về phía trước không chỉ bổ đôi mặt đất mà con chia mây đen trên bầu trời thành hai nửa.

Kiếm đạo bản nguyên ngưng tụ thành một đạo kiếm mang khổng lồ lấy Diệp Thu Bạch làm điểm khởi đầu quét thẳng về phía đại quân đông nghìn nghịt.

Hắn khẽ quát một tiếng, một nửa Thanh Vân Kiếm hiển lộ thế gian!

Mà Diệp Thu Bạch vẫn chưa dừng lại.

Đồng thời kiếm mang cũng lướt qua thân thể của mười tên này trong lúc bọn hắn đang kinh hãi, tất cả đều vẫn lạc! Không hề có lực phản kháng!

Hóa thành một đạo kiếm mang chém nát công kích của hơn mười tên thống lĩnh Thần Chủ cảnh.

Đối với quân Tà Ma Vực, không một ai mà không biết tòa tháp này.

Khi Trấn Thiên Phù Đồ Tháp rơi xuống, ngàn vạn đại quân Tà Ma Vực đều bị trấn áp!

Từ xa nhìn lại, trong đại quân đông nghịt không nhìn thấy điểm cuối có một tòa tháp cao khổng lồ đứng lặng.

Tiểu Thạch Đầu và Mộc Uyển Nhi cũng đang thi triển át chủ bài của mình, dùng hết toàn lực chống đỡ đại quân Tà Ma Vực!

Ngay lúc này, hơn mười tên thống lĩnh Thần Chủ cảnh đồng thời phát động công kích với Diệp Thu Bạch!

Kiếm ý quanh thân Diệp Thu Bạch không ngừng dâng lên!

Hắn đột nhiên rút kiếm!

Ầm ầm!

Khí tức kiếm đạo bản nguyên mãnh liệt từ thân kiếm phóng ra!

Trấn Thiên Phù Đồ Tháp...

Tháp nhỏ lập tức phóng to thành một tòa bảo tháp chín tầng mang theo lực lượng trấn áp ngập trời.

Cùng lúc đó, Thạch Sinh nâng một tòa tháp nhỏ ném về phía không trung.

Tiểu Hắc dùng thân thể cường hãn như du long va chạm tứ tung trong đại quân, mỗi một nơi hắn xông qua đều sẽ có hơn mười tên binh sĩ Tà Ma Vực bị đánh bay.

Ngôn xuất pháp tùy, một tòa tháp to lớn xuất hiện hướng xuống đại quân mà trấn áp.

"Trấn!"

Trước ánh mắt kinh hãi của cả hai quân, nơi kiếm mang khổng lồ đi qua không còn một tên nào sống sót!

Đại quân đông nghịt xuất hiện một lỗ hổng kéo dài đến mấy trăm dặm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận