Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 758 - Sẽ không thái bình

. . . .

Cách thế lực đã rời khỏi khu vực Tuyệt Hồn thành, mang theo người mình trở về tông môn.

Nhưng mà Thiên Kiếm Phong, Tô gia, Linh Tiên Cung đều tiến đến Thánh Phù tông.

Quyết định ngày mai sẽ thương thảo chuyện ứng phó Vô Gian Luyện Ngục ngóc đầu trở lại.

Cùng với chuyện nên như thế nào để thúc đẩy những thế lực khác cùng bọn họ liên thủ đối kháng.

Giờ phút này.

Trong một biệt viện ở Thánh Phù tông.

Diệp Thu Bạch báo tin Sở Lam, Trang Tử Đống cùng với Trì Bỉnh thân tử đạo tiêu cho phong chủ Thiên Kiếm Phong Hoắc Chính Hành biết.

Cả tòa biệt viện bị kiếm ý Kiếm Tiên cắt xén hóa thành tám khối!

Có thể thấy được kiếm ý Kiếm Tiên sắc nhọn đến mức nào.

Bàn đá tức khắc hóa thành bột mịn!

Phải biết rằng biệt viện cùng động phủ ở Thánh Phù tông đều có phù triện bảo hộ.

Khi nghe được lão tổ Vô Gian Luyện Ngục thế mà đoạt xá thân thể Trì Bỉnh.

"Thù này không báo, không đoạt lại thi thể Trì Bỉnh thì mặt mũi và tôn nghiêm của Thiên Kiếm Phong ta đặt ở nơi nào?"

Sắc mặt Hoắc Chính Hành u ám nói:

"Buồn cười!"

Hoắc Chính Hành không cách nào kiềm chế cảm xúc, vỗ một chưởng xuống bàn đá dày nặng trước mặt

"Không thể trách ngươi, ngươi đã tận lực."

Mặt cắt bóng loáng.

Diệp Thu Bạch cũng có suy nghĩ thế này.

Kiếm ý Kiếm Tiên lấy bàn đá làm trung tâm tản ra xung quanh.

Nhưng mà hắn vẫn không thể không cho Hoắc Chính Hành một chậu nước lạnh, nói:

Hoắc Chính Hành tức giận nói:

"Ngay cả tôn nghiêm cũng không thể bảo vệ, chúng ta đây còn xứng với hai chữ kiếm tu sao!"

"Để xem ngày mai thế nào đi.". . . . . .

Dù cho Vô Gian Luyện Ngục còn chưa có hoàn toàn khôi phục, dù cho thực lực của Tề Sát Đạo không có khôi phục đến đỉnh cũng không thể.

Tô Mộ U nhìn lão giả này, lắc đầu nói:

Tất nhiên Hoắc Chính Hành cũng hiểu rõ điểm này.

Hoàn Thuận hơi sửng sốt.

"Hoắc tiền bối, theo tình huống hiện tại thì chuyện báo thù không cách nào tiến hành rồi."

Sau đó nói:

Tô Mộ U gật gật đầu.

"Chúng ta ở bên ngoài nhìn thấy dị tượng là do các ngươi lập lời thề Thiên Đạo sao?"

Chỉ dựa vào Thiên Kiếm Phong bọn họ thì không cách nào tiêu diệt Vô Gian Luyện Ngục.

"Hoàn gia gia, chuyện này ta không cách nào nói cho ngươi biết, thậm chí cả gia gia cũng không thể nói."

Hoàn Thuận là một cung phụng của Tô gia, cường giả Thiên Tiên cảnh hậu kỳ.

"Trước đó ta cùng Lâm Trí Nam đã lập hạ lời thề Thiên Đạo không được để lộ chuyện xảy ra bên trong."

Nghĩ đến đây, Hoắc Chính Hành thở phào một hơi, trầm mặt nói:

"Phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành là cái gì?"

Lão giả Tô gia nhìn về phía Tô Mộ U, dò hỏi:

Trong biệt viện người Tô gia ở tạm.

"Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết phần thưởng bên trong chỉ nhằm vào cá nhân thôi, hơn nữa toàn bộ Tuyệt Hồn thành thực tế là một âm mưu to lớn, chuyện khác thì ta không thể nói."

Tuyệt Hồn thành thực tế là một âm mưu to lớn sao?

Hoàn Thuận nghe xong nhíu nhíu mày, sau đó vẫy vẫy tay nói:

"Một khi đã như vậy ta đây cũng không hỏi nữa, ta sẽ đến chỗ gia gia nơi đó ta sẽ đi nói.". . . . . .

Linh Tiên Cung.

Đại trưởng lão Chương Quan cũng hỏi vấn đề này.

Câu trả lời của Lâm Trí Nam tự nhiên không khác gì Tô Mộ U.

Chương Quan tỏ vẻ đã hiểu.

Lời thề Thiên Đạo không cách nào làm trái, một khi lập rồi mà làm trái thì sẽ bị thiên kiếp huỷ diệt!

Lâm Trí Nam gật đầu nói:

"Ta nhớ kỹ, ta sẽ báo việc này cho cung chủ."

Chương Quan ngưng trọng gật gật đầu, nói:

Nhưng mà nếu Lâm Trí Nam đã nói ra tự nhiên phải có lý do.

Chỉ với ba người trẻ tuổi chưa trưởng thành này?

Vậy đại biểu cho có thể làm Linh Tiên Cung càng huy hoàng hơn hiện tại sao?

"Đại trưởng lão, ba người Diệp huynh là ba người chúng ta tuyệt đối không thể trêu chọc, nhất định phải tận lực giao hảo với bọn họ."

"Nếu mà làm tốt thì tương lai Linh Tiên Cung ta sẽ hưng thịnh!"

Chương Quan nghe mà giật mình.

Hắn hiểu rõ tính cách của Lâm Trí Nam.

Tuy rằng ngày thường trông có vẻ hiền lành thân thiện.

Nhưng Lâm Trí Nam không dễ dàng khen ngợi người khác bao giờ.

Tầm mắt của hắn cực kỳ cao, bản thân cũng kiêu ngạo.

Thế mà lần này lại đưa ra đánh giá về ba người khiến trưởng lão như hắn đây phải giật mình!

Có thể bảo đảm Linh Tiên Cung phát triển hưng thịnh sao?

Nghe vậy, Lâm Trí Nam thu hồi nụ cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc, nói:

"Hình như bên Tô gia rất coi trọng ba người này."

Chương Quan mở miệng hỏi:

"Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc kia như thế nào?"

Trừ phi thực lực của ngươi đã có thể khiến Thiên Đạo của Phàm Nhân Giới Thiên Đạo phải kiêng kị.

Hồn phi phách tán!

"Cũng không cần quá mức cố ý, như vậy ngược lại sẽ khiến khoảng cách giữa đôi bên càng lúc càng xa."

Chương Quan nghe vậy cười:

"Tự nhiên rồi, đạo lý này ta đây vẫn hiểu."

"Được rồi, ngươi cứ nghỉ ngơi đi, ngày mai mới là vở kịch lớn.". . . . . .

Thánh Phù tông, chỗ ba vị thái thượng trưởng lão cư trú.

Ba người nhìn về phía Mục Phù Sinh, lại không có dò hỏi phần thưởng cuối cùng bên trong Tuyệt Hồn thành là cái gì.

Bởi vì bọn họ biết.

Đối với loại người như Mục Phù Sinh.

Nếu hắn muốn nói tự nhiên sẽ trực tiếp nói cho ngươi biết.

Nếu như không muốn nói chính là không tiện, không thể.

"Mục Phù Sinh, cảnh giới của ngươi có tiến bộ sao?"

Mục Phù Sinh cười cười, nói:

"Tiến bộ rất lớn."

Ngay sau đó phóng xuất hồn hỏa từ vị trí giữa hai chân mày.

Hồn hỏa không phải hoàn toàn mang màu trắng mà một nửa xanh biếc một nửa màu trắng.

Ngay sau đó nói tiếp:

"Dưỡng Hồn Thuật của ta sắp đột phá đến tầng thứ sáu."

Thấy thế.

Ba vị thái thượng trưởng lão đều vui vẻ, liên tục gật đầu!

Với lịch duyệt của mình, cả ba tên thái thượng trưởng lão đều hiểu rõ Dưỡng Hồn Thuật.

Thậm chí cũng tu luyện đó.

Chẳng qua điều kiện tu luyện quá mức hà khắc nên đều bỏ dở trên đường tu luyện.

Hiện giờ Mục Phù Sinh lại từ tầng thứ năm đột phá đến tình trạng thế này trong ngắn ngủi đã cực kỳ yêu nghiệt!

"Như thế cũng tốt."

"Nói như vậy, ngươi có thể khắc dấu phù triện cấp cao hơn rồi."

"Lúc sau ngươi có thể đến Tàng Phù điện, bên trong có phương pháp khắc dấu tất cả phù triện mà Thánh Phù tông sở hữu từ khi thành lập đến nay."

"Hẳn sẽ có sự trợ giúp không nhỏ đối với ngươi đi."

Tàng Phù điện và Tàng Bảo Các là hai địa phương khác biệt.

Bên trong Tàng Bảo Các bao hàm công pháp, phù triện cùng với thiên tài địa bảo.

Còn Tàng Phù điện thế nào?

Đúng như tên gọi, chỉ cất chứa phù triện thôi.

Điều này không đại biểu Tàng Phù điện không bằng Tàng Bảo Các.

Hoàn toàn ngược lại, Tàng Phù điện chính là địa phương mà các đệ tử, thậm chí là các trưởng lão Thánh Phù tông luôn tha thiết ước mơ tiến vào.

Phù triện được đặt bên trong Tàng Phù điện đều là những phù triện đứng đầu các phương diện mà Thánh Phù tông nghiên cứu, sở hữu!

Tầm quan trọng không hề thua kém Thánh Phù Tổ Địa chút nào.

Mục Phù Sinh cũng mỉm cười chắp tay nói:

"Đa tạ các vị trưởng lão."

Thái thượng trưởng lão râu dài vuốt râu nói:

"Đây là điều ngươi nên được, dù sao ba cái lão gia hỏa chúng ta cũng không dạy ngươi được nhiều thứ trên phương diện phù triện nữa rồi."

Trình độ khắc dấu phù triện của Mục Phù Sinh thậm chí đã vượt qua bọn họ ở một số điểm. . . . . .

"Được rồi, tạm thời đừng đi Tàng Phù điện, chuẩn bị chuyện ngày mai trước."

Mục Phù Sinh cũng biết ngày mai muốn làm cái gì.

Sắc mặt trở nên ưu sầu nói:

"Ngày mai sẽ không thái bình nha. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận