Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1141 - Bệnh trạng và bình thường

. . . .

Gió thổi qua, một ít đá vụn nhỏ trên con đường lát đá xanh lăn lăn.

Khí tức mạnh mẽ phủ xuống trong không gian này càng làm cho người ta cảm giác được khí thế lẫm liệt trong lời nói của Ninh Trần Tâm.

Lời nói không mang bất kỳ khí tức nào, cách nói cực kỳ bình thản, không lớn tiếng gào thét gì cả.

Nhưng mà giọng điệu bình thản nói ra những lời này lại khiến người ta cảm thấy thật sựu có khí phách!

Đến Giám Sát Thánh Điện một lần?

Hứa Đồng Nguyên kinh ngạc, thậm chí còn xoa xoa lỗ tai hoài nghi có phải lỗ tai mình nghe lầm hay không?

Dù những cường giả đứng đầu thế lực cấp Thần Chủ, hoặc là những nhân vật đỉnh cao ở giới vực vĩ độ cao cũng không dám nói ra lời cuồng vọng thế này.

Có ai mà dám nói sẽ đến Giám Sát Thánh Điện một lần chứ?

Ninh Trần Tâm nghiêm túc gật gật đầu, nghiêm túc nhìn Hứa Đồng Nguyên nói:

Hầu như không có thế lực nào dám vi phạm quy củ này.

"Ngươi biết mình đang nói gì không?

Giám Sát Thánh Điện, giám sát các tông môn thế lực khác.

"Nhưng hôm nay xem ra mục đích thật sự của Giám Sát Thánh Điện là không muốn để cho các thế lực khác phát hiện huyền cơ ở vô tận hải vực."

Giám Sát Thánh Điện là thế lực như thế nào?

"Ta nghe nói qua Giám Sát Thánh Điện, giám sát không cho những tông môn thế lực ở giới vực vĩ độ cao hạ giới."

Thánh Điện lập ra quy củ cường giả giới vực vĩ độ cao không thể tự tiện hạ giới, không thể cướp đoạt, chém giết ở giới vực vĩ độ thấp hơn.

Tuy rằng từ trước tới nay vẫn bảo trì trung lập ở Phàm nhân giới nhưng lại không có bất kỳ một phương thế lực nào dám can đảm coi thường, Thánh Điện ẩn giấu cực sâu, gần như không có bất kỳ động tác nào!

Hứa Đồng Nguyên kinh ngạc hỏi:

"Nếu dã tâm này hoàn toàn hiển lộ, hẳn là kiếp nạn của Phàm nhân giới đã đến."

Cho dù là thế lực cấp Thần Chủ.

Hứa Đồng Nguyên cau mày nói:

"Lúc ấy ta cho rằng Giám Sát Thánh Điện là một thế lực vì lợi ích thương sinh, rất có hảo cảm."

"Đủ loại dấu hiệu cho thấy dã tâm của các ngươi, một loại dã tâm đang cấp tốc bành trướng.

"Ở trong mắt thế nhân, đa số người cảm thấy cái gọi là chính nghĩa mà thiểu số người kiên trì là một trò cười."

Hứa Đồng Nguyên cũng sửng sốt.

"Khi nào trò cười trong mắt người khác trở nên bình thường, thế giới này mới có thể chuyển từ bệnh trạng sang trạng thái bình thường."

"Từ khi nào mà chính nghĩa biến thành bên xấu rồi?"

Đây mới quy luật vận động của giới tu đạo! Ngươi chỉ là một kẻ đáng thương sống trong thế giới của mình mà thôi."

"Xem ra ngươi không chỉ cuồng vọng, ngươi còn là một tên điên có ý đồ trở thành phe chính nghĩa."

Nhìn thấy Hứa Đồng Nguyên cười nhạo, Mộc Uyển Nhi phẫn nộ quát:

Hứa Đồng Nguyên không biết khi Ninh Trần Tâm nói xong lời kia, khí tức cổ xưa trên bầu trời Hám Thiên viện lại hơi dao động.

"Huống hồ ngươi có thể cam đoan bản thân không vì tài nguyên mà sát sinh cướp bóc?"

Ninh Trần Tâm thở dài nói.

Hứa Đồng Nguyên cười to nói:

"Quả nhiên là chuyện cười!

Cường giả chế định quy tắc, kẻ yếu thích ứng quy tắc.

"Khi giết chóc cướp bóc trở thành tiêu chuẩn, khi kẻ mạnh được tôn trọng trở thành thói quen, hai từ công lý cũng trở thành trò cười cho mọi người."

Hắn chậm rãi nói:

Khí tức viễn cổ trong Hám Thiên viện xông về phía chân trời muốn lay động cả vòm trời.

Ninh Trần Tâm nhìn lên bầu trời.

"Ninh sư huynh tự nhiên làm gương tốt mới dám nói ra mấy lời này!"

Mấy năm nay nàng đi theo Hồng Anh và Ninh Trần Tâm.

Tuy rằng Hồng Anh chinh chiến tứ phương nhưng dưới sự giám thị của Ninh Trần Tâm, Hồng Anh dẫn dắt Vân Hoàng đế quốc không hề tùy ý lạm sát người vô tội.

Khi đối mặt với thế lực tà ác, Hồng Anh sẽ vận dụng quân đội Vân Hoàng đế quốc nhánh chóng tiêu diệt đối phương.

Nhưng đối mặt vớ những đế quốc có thiện niệm, Ninh Trần Tâm sẽ khuyên Hồng Anh không nên xuất động quân đội.

Sẽ chủ động đi vào lãnh thổ của địch nhân nói chuyện.

Hai bên chỉ tiến hành quyết đấu nhằm vào cường giả cảnh giới cao, đồng thời hứa hẹn chỗ tốt khi đối phương bị thua.

Sau khi một phương giới vực bị Vân Hoàng đế quốc thống trị.

Ninh Trần Tâm sẽ dẫn người Thư Trai đi tới những nơi nghèo khổ của đế quốc tiến hành truyền giáo.

Ngôn xuất phát tùy, một hư ảnh thần tướng khổng lồ mặc áo giáp tắm thần quang, tay cầm Kim Lân thần thương xuất hiện nghênh đón Hứa Đồng Nguyên!

Cửu Tự Chân Ngôn đồng loạt xuất hiện!

Lâm binh đấu giả, đều xếp hàng ở phía trước!

Quyển sách trong tay không gió tự lật!

Ninh Trần Tâm nhíu mày đưa tay kéo Mộc Uyển Nhi về phía sau.

Dứt lời, Hứa Đồng Nguyên liền hóa thành một bóng trắng quỷ dị, dùng một tốc độ mà mắt thường khó có thể bắt kịp vọt về phía Ninh Trần Tâm!

Cho nên khi Hứa Đồng Nguyên nói ra những lời này Mộc Uyển Nhi mới cảm thấy phẫn nộ.

Bọn họ không biết Ninh sư huynh vì lý tưởng nghe có vẻ buồn cười này đã phải nỗ lực bao nhiêu!

Ninh Trần ngăn cản Mộc Uyển Nhi phát tác.

Hắn lấy quyển sách đặt trong sọt sách ra, nhàn nhạt nhìn Hứa Đồng Nguyên nói:

"Lý niệm bất đồng, ta cũng không có thời gian khiến ngươi đổi suy nghĩ."

"Cho nên hi vọng ngươi nói cho ta biết mục đích của Giám Sát Thánh Điện, như vậy sẽ tốt cho cả hai bên."

Hứa Đồng Nguyên nghe vậy cười mỉa mai, nói:

"Ngươi cảm thấy ăn chắc ta rồi?

Một tên thư sinh nho nhỏ tu luyện Nho đạo đã đoạn tuyệt truyền thừa, làm sao có thể làm gì được ta?"

Ninh Trần Tâm không chỉ nói suông, bản thân hắn cũng làm được.

Nếu như không có Ninh Trần Tâm ở bên cạnh hiệp trợ, đế vương ý của Hồng Anh sẽ không cường đại giống như bây giờ.

Từ phương diện khác mà nói, đế vương ý cũng cần lòng dân gia trì.

Không cách nào đạt được dân tâm, có lại thích một vị quân chủ tàn nhẫn thích giết chóc làm quân chủ của bọn họ?

Đồng thời cũng sẽ tạo ra oán khí cực lớn.

Có thể nói, nếu như không có Ninh Trần Tâm, trên con đường chinh chiến của Vân Hoàng đế quốc, trên đế vương chi lộ của Hồng Anh sẽ có thi cốt chồng chất, máu chảy thành sông.

Giờ khắc này, thiên địa như bị thần quang bao phủ.

Đám mây dày đặc phủ kín trên bầu trời cũng bắt đầu tan ra để cho thần quang hoàn toàn đáp xuống trên mặt đất!

Một cỗ khí tức khiến người ta hoảng sợ bùng nổ.

Cả Hồng Anh và Mục Phù Sinh đang ở Hoàng Thiên viện cũng cảm nhận được.

Xem ra Ninh sư đệ động thủ rồi.

Mục Phù Sinh thì có chút kinh ngạc, nói:

"Không nghĩ tới Ninh sư huynh mạnh lên nhiều như vậy?"

Hồng Anh khẽ cười nói:

"Thực lực của Ninh sư huynh ngươi tăng trưởng cực kỳ khủng bố, nếu trong lòng hắn có chiến ý, chỉ sợ ta cũng không chắc có thể chiến thắng hắn."

Ninh Trần Tâm hiếm khi ra tay.

Hắn chỉ sinh ra chiến ý khi cảm thấy cần thiết.

Hiện giờ Hứa Đồng Nguyên lại khơi gợi chiến ý của Ninh Trần Tâm.

Sắp thừa nhận công kích toàn lực của Ninh Trần Tâm...

Uy thế mà thần tướng phát ra khiến cho Hứa Đồng Nguyên kinh hãi không thôi.

Hắn vốn cho rằng năng lực thực chiến của người tu Nho đạo rất yếu.

Nhưng sau khi gọi ra thần tướng.

Hắn mới biết được... Mình hoàn toàn sai rồi!

Uy thế làm cho Hứa Đồng Nguyên có cảm giác không thể chống lại!

Nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn.

Hứa Đồng Nguyên cắn răng quát một tiếng, tung một quyền đánh vào Kim Lân thần thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận