Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 452 - Thần hoàng chi uy!

. . . . . . . . . . . . . . .

Quỷ tộc, vốn đã là huyết mạch thượng vị giả.

Rất ít chủng tộc có thể áp chế huyết mạch Quỷ tộc!

Hiện giờ tại giới vực vĩ độ thấp này, một địa phương tràn ngập con kiến.

Tà Nam lại cảm nhận được điều này lần thứ hai!

Hơi thở nóng rực bao trùm toàn bộ Vô biên giới vực.

Trong Lâm Giới sơn, cây cối đều bỗng dưng tự bốc cháy.

Lâm Giới sơn bị ánh lửa ngập trời bao phủ.

Tới loại cảnh giới này rồi tự nhiên chướng mắt tài nguyên vĩ độ thấp.

Những người khác cũng như hắn.

Hà Vô Úy nhanh chóng bài trừ ý tưởng này.

Hà Vô Úy không thể nghĩ thông.

Vì sao cường giả bực này lại xuất hiện ở nơi có văn minh tu đạo cằn cỗi như thế này?

Hơi thở này dù trên người vị tiền bối kia hắn cũng chưa từng cảm nhận được.

Thiên địa giống như hóa thành biển lửa, Hà Vô Úy kinh hãi nhìn về phía không trung, chắp tay nói: "Không biết tiền bối phương nào, có thể ra mặt hay không?"

Chỉ có sắc mặt Trữ Quy Đạo trở nên kỳ quái.

Đến vì tài nguyên nơi đây sao?

Cảm giác áp bách thế này dù trên người tông chủ hắn cũng chưa từng trải nghiệm qua.

Rốt cuộc là vì sao?

Chẳng lẽ lại có thế lực khác tới nơi đây?

Người có thực lực cường đại như thế há có thể nhìn trúng tài nguyên nơi này?

Chỉ có sắc mặt Mục Chính Đình kinh nghi bất định.

Chẳng lẽ đây là chuẩn bị phía sau của Diệp Thu Bạch sao?

Sắc mặt của người Vô Biên giới vực tràn ngập sợ hãi.

"Đúng là có chút quen thuộc. . . . . ."

"Cỗ hơi thở này hình như có chút quen thuộc."

Tính chơi bài ngoại đúng không?

Chẳng lẽ. . . . . .

Lúc này có một đôi cánh đỏ ngập lửa bao phủ khắp không trung!

Hắn nhìn về phía đám người Diệp Thu Bạch.

Đám người Hồng Anh cũng choáng váng.

Diệp Thu Bạch khó tin nói: "Đây không phải là. . . . . . Chim nhỏ chứ?"

Một đầu Phượng hoàng tràng ngập niết bàn chi hỏa giương cánh gáy to bay hướng về bên này!

Diệp Thu Bạch nhìn không trung cảm thấy khó hiểu nói:

Trong lúc nhất thời, Mục Phù Sinh ủy khuất chép chép miệng.

Còn không phải là ỷ vào ta nhập môn trễ sao. . . . . .

Có gì đặc biệt hơn người.

Hồng Anh cũng gật gật đầu:

Sao các ngươi đều cảm thấy quen thuộc?

Chỉ có Mục Phù Sinh cảm thấy khó hiểu.

Tiểu Hắc gật gật đầu xác định,"Tuyệt đối từng gặp qua."

Ngay cả Tiểu Hắc cũng hơi sửng sốt.

Chim nhỏ. . . . . . Là thần thú Phượng hoàng trong truyền thuyết?

Tuy rằng sớm đã đoán được chim nhỏ tuyệt đối không đơn giản.

Nhưng bọn họ không ngờ tới chim nhỏ lại ngưu bức như vậy?

Mấy người Mục Chính Đình cũng cảm thấy kinh hãi.

Đây là loại thần thú chỉ được nhìn trong sách cổ, Phượng hoàng.

Thế mà thật sự tồn tại?

Hơn nữa còn xuất hiện ở trước mắt bọn họ?

Hà Vô Úy cùng cường giả bảy thế lực cũng kinh sợ!

"Nhưng vì sao thần thú thượng cổ lại xuất hiện ở chỗ này chứ?"

Nhưng bọn họ nào có biết rằng Chu Tước trước mắt cũng không phải Chu Tước, nghiêm khắc mà nói thì nó đã thành tựu Thần hoàng!

E là ngại sống lâu!

Muốn thu phục sao?

Huống hồ đây còn là vương giả Phượng hoàng tộc, Chu Tước!

Tồn tại đỉnh tiêm trên kim tự tháp tháp!

Đến bây giờ còn không có hoàn toàn được chữa trị!

Hơi thở khủng bố từ long phượng nhị tộc vẫn còn tàn lưu.

Nhưng mà cũng bởi vì trận chiến ấy cho nên long phượng nhị tộc hoàn toàn diệt sạch, biến mất trong tầm mắt mọi người.

Nhưng hiện giờ lại xuất hiện một con Phượng hoàng!

Hơn nữa Phượng hoàng này còn mang huyết mạch vương giả Phượng hoàng tộc, Chu Tước!

Trong giới vực vĩ độ thấp vẫn còn Chu Tước tồn tại?

Nếu có thể thu phục. . . . . .

Nhưng còn chưa có suy nghĩ xong thì Hà Vô Úy đã gạt đi ý tưởng nguy hiểm này.

Phượng hoàng tộc chính là một trong các chủng tộc đứng đầu ở giới vực vĩ độ cao, là thần thú thượng cổ.

Không gian sụp đổ.

Trong trận chiến ấy có vô số giới vực vỡ nát.

Thời kỳ thượng cổ trình diễn một trận long phượng chi chiến khiến tất cả cường giả phải ghé mắt nhìn!

Long phượng nhị tộc thế như nước với lửa.

Phượng hoàng tộc cùng với Long tộc đã sớm biến mất từ thời thượng cổ, không còn thấy bóng dáng.

Tất nhiên bọn họ hiểu biết Phượng hoàng tộc nhiều hơn mấy người ở vĩ độ thấp như Mục Chính Đình.

"Chắc chắn tồn tại trong truyền thuyết này chướng mắt tài nguyên giới vực vĩ độ thấp."

"Chẳng lẽ nơi này có người nó muốn tìm sao?"

Trong lúc nhất thời, tất cả đều nghị luận sôi nổi.

Bảy thế lực cũng thu hồi thế công, kính sợ nhìn Chu Tước.

"Vãn bối Thiên Mệnh Tông Hà Vô Úy, không biết tiền bối tới đây có chuyện gì?"

Chim nhỏ chẳng thèm để ý đến Hà Vô Úy.

Trực tiếp dừng mắt ở phía trước.

Mọi người nhìn theo ánh mắt của nó thì phát hiện nó đang nhìn mấy người Thảo Đường.

Đổng Tiểu Cầm và Lâm Giới sửng sốt.

Cả hai nhìn sang mấy người Diệp Thu Bạch, chỉ thấy sắc mặt mấy người hoàn toàn thả lỏng.

Chẳng lẽ. . . . . . Thần thú thượng cổ này tới tìm mấy người Diệp Thu Bạch sao?

Sao có thể. . . . . .

Chuyện này cũng quá mức vớ vẩn. . . . . .

Trữ Quy Đạo thì lại cười khổ.

Xem ra mình đoán đúng rồi.

Diệp Thu Bạch thực sự có chuẩn bị ở sau.

Nhưng mà chuẩn bị ở sau cũng quá. . . . . . Ngưu bức đi?

Thế mà trực tiếp dọn ra thần thú thượng cổ trong truyền thuyết. . . . . .

Không biết vị tiền bối kia mà biết được sẽ nghĩ như thế nào. . . . . .

Ở bên ngoài Vô biên giới vực có một nam tử trung niên lưng đeo trường kiếm, nhìn thấy cảnh này mà nhíu nhíu mày. . . . . . Diệp Thu Bạch có bối cảnh lớn như vậy?

Hình như có chút khó đào người rồi nha. . . . . .

Hắn còn muốn ra tay vào thời khắc mấu chốt để cho Diệp Thu Bạch trải qua tình cảnh tuyệt vọng.

Thuận tiện khảo nghiệm tâm tính.

Nhưng mà hiện giờ. . . . . .

Còn khảo nghiệm cái rắm?

Bối cảnh của người ta còn mạnh hơn cả mình.

Ngay sau đó nam tử nhìn về phía lão giả, nói:

"Trước đó ngươi có biết hay không?"

Lão giả cười khổ: "Chủ thượng, ta thật không biết nha. . . . . ."

Nam tử thở dài, nói: "Đi về trước đi, hạt giống tốt thế này ta thật sự không muốn từ bỏ."

Nói xong liền cùng lão giả biến mất khỏi nơi đây.

Lúc này chim nhỏ nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói:

"Kẻ nào khi dễ các ngươi?"

Nghe được lời này.

Diệp Thu Bạch sửng sốt, chỉ về phía mấy người Hà Vô Úy, nói:

"Chính là bọn họ, tiền bối kiếm tu kia là người một nhà."

Chim nhỏ gật gật đầu.

Ánh mắt chuyển sang mấy người Hà Vô Úy.

Hơi thở Thần hoàng trấn áp đám người Hà Vô Úy.

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt khiến mọi người kinh hãi không thôi.

Là tới chi viện mấy người Diệp Thu Bạch sao?

Sao bọn họ có thể có giao tình với thần thú thượng cổ trong trong truyền thuyết chứ?

Mục Chính Đình cũng âm thầm cười khổ.

Xem ra vẫn còn xem thường vị tiền bối kia.

Thế mà cả thần thú thượng cổ cũng có giao tình. . . . . .

Sắc mặt đám người Hà Vô Úy trở nên tái nhợt, bị cỗ hơi thở này khóa chặt, trấn áp.

Hai đầu gối hung hăng cong xuống!

Nhưng hiện giờ bọn họ đâu còn tâm tư nào mà quan tâm tới tôn nghiêm gì đó?

Lập tức ôm quyền nói:

"Tiền bối, chúng ta không biết nơi này có tiền bối, vô tình mạo phạm!"

"Chúng ta liền rời đi, còn xin tiền bối thả chúng ta một đường!"

Chim nhỏ giống như không có nghe gì cả, đôi cánh đỏ lửa nhẹ nhàng vung lên.

Nháy mắt!

Thần hoàng chi hỏa thổi quét qua sáu người!

Đám người Hà Vô Úy kinh hãi, muốn ra tay chống đỡ!

Nhưng mới vừa phóng xuất ra hộ thuẫn phòng ngự đã bị hơi thở huyết mạch khủng bố chấn nát.

Thần hoàng chi hỏa trực tiếp thiêu rụi sáu người!

Thần hồn cũng tan biến.

Làm xong này hết thảy, thân thể của thần thú lại thu nhỏ.

Biến trở về bộ dáng chim nhỏ lẳng lặng đậu trên vai Diệp Thu Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận