Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1197 - Ma Vương vực không có nhiệt huyết

. . . .

Thân ngoại hóa thân là thủ đoạn mà ngay cả Mục Phù Sinh cũng không ngờ tới.

Dù sao cảnh giới của Ma Kỷ còn chưa đạt tới một bước kia.

Hiện giờ chân thân của Ma Kỷ vẫn ở trong Ma Vương Thành, đồng thời cũng nhìn thấy một bộ phận thực lực của bọn họ, có lẽ đã Ma Kỷ đã liên hệ với âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông.

E rằng người của hai thế lực cấp Thần Chủ đã đợi sẵn ở Ma Vương Vực.

Chờ bọn họ tự chui đầu vào lưới.

"Xem ra, nhất định phải cứng đối cứng rồi."

Khí tức hóa thân của Ma Kỷ đã dung nhập vào trong Phù Sinh Đồ, trừ phi vứt bỏ Phù Sinh Đồ, bằng không chỉ cần bọn họ mang theo Phù Sinh Đồ sẽ lập tức bị đối phương phát hiện.

"Với thực lực của Hồng Anh còn không cách nào hoàn toàn khống chế Phù Sinh Đồ, năm đó ta theo mấy vị nhân tổ chinh chiến, vốn đã chịu trọng thương, trong lúc đó lại dùng lực lượng còn sót lại duy trì Phù Sinh Đồ vận hành bình thường, tới nay vẫn chưa khôi phục, cũng không cách nào làm được."

Lúc này trong đan điền của Thạch Sinh, hư ảnh một nam tử áo trắng hiện lên.

"Trừ phi nhị sư tỷ có thể hoàn toàn khống chế Phù Sinh Đồ ma diệt hết khí tức.

"Có lẽ bản tọa có một ít biện pháp."

Mục Phù Sinh cùng Phương Khung đều lắc đầu.

Tốc độ dòng thời gian bên trong Phù Sinh Đồ cũng cực kỳ chậm chạp, ở trong Phù Sinh Đồ vài năm, thực lực của Thạch Sinh không chỉ tịnh tiến mà tinh thần nội hạch thứ mười cũng đã hoàn toàn khôi phục.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh và Phương Khung, nói:

Là Tinh Thần Thần Đế!

"Phù Sinh Đồ là Tổ khí, có thể nói không gian bên trong vô hạn, nhưng muốn ngăn cách khí tức thì với thực lực hai người chúng ta còn xa mới đủ."

"Có cách nào ngăn cách khí tức của thân ngoại hóa thân không?"

Tổ khí vô chủ, muốn một mực bảo trì Phù Sinh Đồ vận chuyển tự nhiên cần khí linh thôi động.

"Xem ra ý tưởng của ngươi đã thành công, có lẽ sẽ có khả năng trọng tố thân thể."

Giờ phút này, trưởng thôn Phúc Miếu thôn... cũng chính là khí linh Phù Sinh Đồ cũng tới nơi đây, nghe được mấy người đối thoại, lắc đầu nói:

Tinh Thần Thần Đế cười cười, hướng thôn trưởng khom người nói: "Tiền bối."

Các loại đạo tắc chi lực trong Phù Sinh Đồ cực kỳ dư thừa, trong đó bao gồm tinh thần đạo tắc.

Thôn trưởng nhìn Tinh Thần Thần Đế cười nói:

Tinh Thần Thần Đế gật đầu, phất phất tay.

Thạch Sinh gật đầu.

"Tốt lắm, các ngươi có thể đi làm chuyện các ngươi muốn làm."

Tinh Thần Thần Đế mỉm cười nhìn về phía mọi người, nói:

Rất đơn giản, địch ở ngoài sáng chúng ta ở trong tối, có thể đánh du kích với bọn họ.

Khí linh Phù Sinh Đồ đi theo Nhân Tổ nhiều năm, luận bối phận quả thật cao hơn các Thần Đế.

Lúc nói tới đây, Mục Phù Sinh nghiêm túc lên:

"Chỉ là trong quá trình này còn phải phòng ngừa đối phương phong tỏa không gian."

Nếu đánh không lại có thể tiến vào Phù Sinh Đồ, dùng phương thức này để không ngừng tiêu hao lực lượng bên đối phương.

"Công hiệu chủ yếu của tinh thần chi lực chính là trấn áp và phong ấn, trong Phù Sinh Đồ này, bổn đế có thể liên tục hấp thu tinh thần chi lực, chỉ cần bổn đế không ngừng trấn áp phong ấn khí tức thân ngoại hóa thân là được... Chỉ là trong khoảng thời gian bổn đế ra tay, Thạch Sinh ngươi không cách nào nhận được trợ giúp của ta."

Mục Phù Sinh cười cười: "Nếu đã như vậy, chuyện kế tiếp liền dễ làm."

Tiểu Hắc nhìn về phía Mục Phù Sinh.

"Nói thế nào?"

"Đã như vậy, kính xin tiền bối xuất thủ."

Thấy thế, mọi người cũng thán phục thực lực của Tinh Thần Thần Đế, chỉ là một tàn hồn mà còn có thể làm tới bước này.

Từng luồng tinh quang rơi xuống chiếu rọi mảnh thế giới này.

Nhất thời, thế giới trong đồ vốn đang là ban ngày sáng trưng bỗng nhiên chuyển thành đêm tối, có tinh không bao phủ!

"Ra vào Phù Sinh Đồ chung quy vẫn phải dựa vào không gian chi lực, hiện giờ nhị sư tỷ chưa thể hoàn toàn khống chế Phù Sinh Đồ, đây là một điểm cần chú ý."

"Cho nên..."

Mục Phù Sinh nhìn về phía Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Thạch Sinh và Phương Khung.

"Nhìn chúng ta làm gì?"

Bốn người Diệp Thu Bạch đồng thời lên tiếng hỏi.

Mục Phù Sinh bất đắc dĩ buông tay nói:

"Đến lúc đó các vị sư huynh sư đệ khống chế tâm tình của mình một chút."

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc liếc nhau, trăm miệng một lời:

"Cảm xúc của chúng ta còn chưa đủ ổn định?"

Ma Kỷ thầm hận.

"Mấy lối ra vào Ma Vương vực đã bị người của chúng ta phong tỏa, chắc chắn đối phương cũng sẽ không dễ dàng rời đi như vậy."

Khổng Thu Nguyệt nói:

"Người Bát Hoang Thần Tông buông ra thần thức tìm kiếm, một khi phát hiện tung tích của đối phương lập tức báo cáo!"

Lập tức phất tay nói:

"Quả nhiên là phế vật!"

Đại trưởng lão âm Dương Thần Tông là một nữ nhân, dáng người cũng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng lúc nói chuyện, giọng the thé như vịt đực.

"Bớt nói nhảm đi, người đâu?"

Ma Kỷ thầm hận, bất quá vì dựa vào hai thế lực cấp Thần Chủ nên hắn đành phải nén giận.

"Ta đã tập trung vị trí của đối phương, chỉ cần..."

Lời còn chưa dứt.

Ma Kỷ liền ngẩn ra.

Đại trưởng lão Khổng Thu Nguyệt của âm Dương Thần Tông cười nhạo một tiếng:

"Không thể truy tung sao?"

Đại trưởng lão Lỗ Bình của Bát Hoang Thần Tông có gương mặt nghiêm túc, râu ria xồm xoàm trông cực kỳ táo bạo, trực tiếp hừ một tiếng:

"Hai vị tiền bối."

Ma Kỷ tự mình nghênh đón, nhìn hai người cầm đầu, chính là Đại trưởng lão của âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông, chắp tay nói:

Trong lúc nhất thời, trên không Ma Vương vực có linh khí bạo động!

Người của âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông đồng thời hàng lâm Ma Vương Vực!

Cùng lúc đó, ở bên ngoài.

Lần này không chỉ có Mục Phù Sinh, mà ngay cả Mộ Tử Tình cũng yên lặng. ...

Ma vương vực bị người của các ngươi phong tỏa? Vậy ta còn có quyền gì?

Sắc mặt của cao tầng Ma Vương Vực đều không dễ coi.

Nhạc Tuần, Thư Minh và Ma Đằng đều nghẹn một hơi.

Nếu như vị kia còn, sao bọn họ phải nhẫn nhịn chứ?

Ma Kỷ nói:

"Các vị, bây giời thực lực của hắn đã trưởng thành đến nửa bước Thần Chủ cảnh, nếu như không thể bắt sống liền trực tiếp giết đi, không thể cho hắn bất cứ cơ hội nào..."

"Câm miệng!"

Ma Kỷ còn chưa nói xong đã bị Khổng Thu Nguyệt cắt ngang:

"Chỉ có thể bắt sống, hắn còn có tác dụng lớn."

Nghe vậy, sắc mặt Ma Kỷ cực kỳ âm trầm.

Người có chiến lực của Ma vương vực đều tập trung ở chỗ này!

Một câu khiến hắn câm miệng?

Lửa giận trong lòng Ma Kỷ giống như muốn bùng lên, hắn nhìn chằm chằm Khổng Thu Nguyệt.

Khổng Thu Nguyệt tỏ vẻ khinh thường nói:

"Sao? Muốn giết ta? Không nói tới thực lực của ngươi có thể giết ta hay không, ngươi dám động thủ với ta sao?"

Hai tay Ma Kỷ nắm chặt, móng tay ghim vào thịt!

Hắn chặt răng nghĩ tới Khổng Thu Nguyệt là đại trưởng lão âm Dương Thần Tông, đành phải nhịn xuống cơn tức này, nghiến răng nghiến lợi nói:

"... Không dám!"

Mọi người thấy bộ dạng này của Ma Kỷ, trong lòng cũng chỉ thầm thở dài một hơi.

Tuy rằng bọn họ đều là người của Ma Kỷ, nhưng ai lại muốn chủ tử của mình là loại hèn nhát chứ?

Bất quá, bọn họ thật sự không cách nào chống lại thế lực của đối phương.

Cách làm của Ma Kỷ cũng không sai.

Đây là tất cả những gì bọn họ có thể nghĩ.

Cũng là nguyên nhân vì sao hiện giờ Ma Vương Vực đã không còn nhiệt huyết.

Giống như bị nô dịch...

Chỉ có thể nghe theo thế lực bên ngoài điều khiển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận