Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 506 - âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật

Thời gian trôi nhanh như mây.

Đôi mắt vừa nhắm chính là hai tháng trôi qua.

Trong hai tháng này, Hãn Hải tông vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Mộ Tử Tình cùng với Diệp Thu Bạch.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới chính là hai người Diệp Thu Bạch đã sớm đã dùng tên giả và dịch dung gia nhập Lạc Nhạn tông.

Thực lực của Mộ Tử Tình gia tăng cực kỳ nhanh trong hai tháng này, đạt tới Hợp Đạo cảnh hậu kỳ!

Nổi danh ở Lạc Nhạn tông, thậm chí là khắp Hãn Hải tinh vực.

Ngược lại Diệp Thu Bạch gia nhập Hận Thiên phong xong vẫn không có tin tức gì truyền ra.

Thậm chí còn có vài đệ tử tông môn đang tiếc hận.

Nữ tử chính là đệ tử thân truyền của phong chủ Dao Quang phong, cũng sư tỷ hiện tại của Mộ Tử Tình, Hứa Thi.

Nghe vậy, Mộ Tử Tình mở mắt cười nói:

Một nữ tử nói với Mộ Tử Tình đang tu luyện:

Trong nhóm đệ tử Lạc Nhạn tông thì nàng cũng được xếp vàng hàng đầu.

"Đánh cuộc vào một tháng sau, e là Diệp Thu sợ này phải thua, lại còn có liên lụy Lạc Nhạn tông chúng ta, thật sự chẳng phân biệt đại cục gì hết!"

Tuy rằng nói như vậy nhưng trong mắt Hứa Thi tràn ngập sự hoài nghi. . . . . . .

"Ai, thiên phú tốt như vậy lại chạy tới gia nhập Hận Thiên phong sao?"

"Hắn cũng không phải người tình nguyện tịch mịch đâu."

Ở Dao Quang phong.

"Không có tài nguyên, không có điều kiện tu luyện thì thiên phú có tốt thế nào?"

Thực lực đã đạt tới Hợp Đạo cảnh đỉnh.

Không hề nghỉ ngơi, cũng không có rời khỏi Lôi Trì nửa bước!

"Mộ Bạch, e là Diệp Thu gia nhập cùng ngươi đã bị ngươi ném xa vạn dặm."

Điều này khiến Thôi lão, cũng chính là phong chủ Hận Thiên phong cảm thấy kinh ngạc.

"Có lẽ vậy đi."

Hai tháng qua Diệp Thu Bạch vẫn luôn tu luyện tu luyện trong âm Dương Lôi Trì.

"Chiêm Chỉ, trước kia ngươi ở trong đó mấy ngày?"

Dù là thiên tài cũng chỉ có thể chịu được bảy tám ngày.

Xem ra người này là người có hy vọng nhận được Thiên Linh Thuật nhất . . . . .

"Diệp sư đệ còn không chưa ra sao? Đã hai tháng rồi!"

Chỉ là lượng linh khí dự trữ trong cơ thể còn chưa đạt tới Địa Tiên mà thôi.

Chiêm Chỉ đang quét tước bên cạnh bĩu môi nói:

Chỉ là. . . . . . Thế này còn chưa đủ.

Hiện giờ, dù đối mặt với cường giả Hợp Đạo cảnh sơ kỳ, Diệp Thu Bạch có tự tin chiến một trận.

Cảnh giới đồng dạng đột phá đến Phân Thần cảnh trung kỳ.

Âm Dương Lôi Trì, một âm một dương, hai loại thần lôi đồng thời tôi thể.

Giờ phút này.

Bên trong âm Dương Lôi Trì.

Gần như trọc khí trong cơ thể Diệp Thu Bạch đã bị thanh trừ sạch.

Thôi lão hỏi:

Thôi lão gật gật đầu, trong tay vẫn cầm hồ lô uống rượu.

"Cái gì mà mấy ngày! Ta cũng chịu được hai mươi ngày đi!"

Chiêm Chỉ giận dỗi quét lá, nói:

Dưới sự rèn luyện của âm dương lôi đình chi lực, linh khí của Diệp Thu Bạch cũng dần dần bị ăn mòn.

Trong đó, đồng dạng sinh ra âm dương hai loại lôi đình chi lực.

Chỉ là, làm Diệp Thu Bạch cảm thấy kinh ngạc chính là.

Hai loại âm dương lôi đình này có quỹ đạo lưu động khá huyền diệu.

Hình như . . . . . Là ẩn chứa công pháp nào đó?

Vừa tôi thể vừa cảm nhận quỹ đạo lưu động của lôi đình chi lực.

Trong đầu Diệp Thu Bạch dần dần xuất hiện một quyển công pháp.

Âm dương lôi đình tương khắc nhau sinh ra lực lượng hủy diệt thật lớn?

Nếu vận dụng nó vào bên trong kiếm vực thì sẽ sinh ra hiệu quả thế nào?

Diệp Thu Bạch cười cười, ngay sau đó thò tay ra.

"Diệp sư đệ, ngươi ngộ ra cái gì đó?"

Chiêm Chỉ lập tức tiến lên, gấp rút hỏi:

Nhìn thấy Diệp Thu Bạch ra tới.

Bên ngoài sơn động, Thôi lão và Chiêm Chỉ đã sớm chờ sẵn.

Hơi thở huyền diệu tiêu tán, rốt cuộc Diệp Thu Bạch cũng bước ra khỏi lôi trì.

"Thiên nhân chi cảnh?"

Chiêm Chỉ cũng dừng quét, kinh ngạc nói:

"Không công bằng nha! Ta quét lá rụng lâu như vậy vì sao chưa bao giời tiến vào thiên nhân chi cảnh chứ?

Thiên nhân chi cảnh không chỉ yêu cầu cơ duyên, thiên phú, đồng thời cũng yêu cầu tâm linh thanh tĩnh trầm ổn.

Vì sao Thôi lão kêu Chiêm Chỉ và Diệp Thu Bạch không dùng linh khí mà quét dọn lá rụng?

Vì để cho lòng bọn họ vững vàng.

Trải qua một thời gian dài sẽ thành thói quen.

Nhưng. . . . . . Nếu để cho bọn họ biết Diệp Thu Bạch đã tiến vào thiên nhân chi cảnh vài lần, vậy thì bọn họ sẽ không suy nghĩ thế này nữa. . . . . .

Lại bảy ngày trôi qua.

Trở nên vô cùng thanh minh!

Cảm giác say tiêu tán trong nháy mắt.

Ánh mắt vẩn đục mơ màng như sắp ngủ của Thôi lão bỗng nhiên mở to!

Giờ phút này, cảm nhận được nó.

Dần dần, một cỗ hơi thở huyền diệu từ cơ thể Diệp Thu Bạch phát tán ra.

Nghĩ tới đây, Diệp Thu Bạch càng rõ ràng hơn!

Nháy mắt!

Kiếm ý thiên nhân chi cảnh bùng nổ trong khoảnh khắc rồi thổi quét qua không gian!

Kiếm vực triển khai.

Cùng lúc đó có hai luồng lôi đình, một trắng một đen điên cuồng tràn ra từ bàn tay Diệp Thu Bạch.

Bên trong kiếm vực cũng tràn ngập hai loại lôi đình chi lực!

Chúng dung hợp với kiếm ý một cách hoàn mỹ.

Nếu nói kiếm vực trước kia chỉ có Diệp Thu Bạch ra tay mới có thể bộc phát uy năng.

Như vậy hiện tại có thêm âm dương thần lôi gia trì, trở nên giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào.

Khi hai loại lôi đình bạo động sẽ bộc phát ra lực lượng mang tính hủy diệt.

Thấy một màn như vậy, Thôi lão gật gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự hài lòng.

"Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật, rốt cuộc Thiên Linh Thuật của lão tông chủ đã có người kế thừa."

Đây là một đạo Thiên Linh Thuật?

Diệp Thu Bạch hơi kinh ngạc.

Chiêm Chỉ chu mỏ nói: "Ta đã tiến vào nhiều lần như vậy mà vẫn không lĩnh ngộ được."

Diệp Thu Bạch cười cười:

"Vừa khéo mà thôi."

Lúc này Thôi lão nói:

"Một khi đã như vậy thì ngày mai năm phong thi đấu, ngươi và Chiêm Chỉ đại biểu Hận Thiên phong tham chiến đi."

Năm phong Lạc Nhạn tông thi đấu cũng là vì kiểm nghiệm thành quả tu luyện của đệ tử năm phong trong năm qua.

Đồng dạng cũng tiến hành xếp hạng năm phong.

Hiện giờ, Lăng Tiêu phong xếp hạng đệ nhất, Hỗn Nguyên phong đệ nhị, Dao Quang phong, Lôi Vân phong phía sau, còn Hận Thiên phong xếp cuối cùng.

Xếp hạng càng cao thì tài nguyên được phân phối càng nhiều.

Đã mấy trăm năm Hận Thiên phong xếp cuối cùng.

Không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện cả.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao không có ai nguyện ý gia nhập Hận Thiên phong.

Nghe Thôi lão nói.

Diệp Thu Bạch cũng hưng phấn gật gật đầu.

Đúng dịp kiểm nghiệm âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật vừa lĩnh ngộ.

Huống hồ muốn đứng vững gót chân ở Lạc Nhạn tông, có được quyền lên tiếng thì Diệp Thu Bạch cần phải đánh ra danh khí!

Chiêm Chỉ cảm thấy khó hiểu nói:

"Sư tôn, mấy năm nay Hận Thiên phong chúng ta chưa từng tham chiến, vì sao lần này lại tham gia?"

Thôi lão uống một ngụm rượu, ánh mắt trở nên sắc bén.

"Tiểu tử Diệp Thu đã ngộ âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật, tự nhiên phải tham gia rồi."

"Đã đến thời điểm Hận Thiên phong chúng ta khiến đám lão già đó giật mình."

Chiêm Chỉ khó hiểu nói:

"Nhưng mà chỉ dựa vào Diệp sư đệ cũng không được nha, Thánh tử các phong đều có tu vi Hợp Đạo cảnh, Thánh tử Lăng Tiêu phong còn đạt tới nửa bước Biến Huyết cảnh, cảnh giới chênh lệch quá. . . . . ."

Thôi lão cười mà không nói.

Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật ở Lạc Nhạn tông đại biểu cho điều gì?

Xem ra đám tiểu bối đã quên mất. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận