Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1362 - Cửu Bạch Lộ ra tay, lực lượng nhân quả

Ở Cửu Long Thần Triều cũng ít người biết được thực lực của Cửu Bạch Lộ.

Dù sao Cửu Bạch Lộ thường ẩn cư, không bao giờ tham gia tranh giành quyền lực, càng không tham gia vào bất kỳ bí cảnh hay cướp đoạt tài nguyên nào.

Tất nhiên rất hiếm ra tay.

Có lẽ trong số những người ở đây, chỉ có Thái tử mới biết được sức mạnh và thiên phú của hoàng tỷ này khủng khiếp đến mức nào.

Ngay cả Huyền Minh Thánh Tử, kiếm cẩu trung thành của Cửu Bạch Lộ cũng chỉ biết rằng Cửu Bạch Lộ có tư chất siêu phàm thoát tục, nhưng cụ thể đến mức nào thì hắn cũng không biết.

Theo kim quang từ đáy mắt Cửu Bạch Lộ lóe lên, một cỗ khí tức huyền diệu tràn đầy áp lực bao phủ tất cả những người có mặt.

Áp lực này không phải do sức mạnh mang lại, mà là một cảm giác áp bức không thể nói rõ.

Chỉ có Cửu Bạch Lộ mới biết đây là nhân quả áp bức...

Mặc dù cảm thấy điều này không có khả năng, nhưng trong tiềm thức đã quyết định phải tránh xa Mục sư đệ.

Nhưng ngay sau đó, trong mắt hắn lại có sự tham lam, nóng bỏng, tư chất mạnh mẽ như vậy khiến hắn quyết tâm phải có được Cửu Bạch Lộ.

"Chẳng lẽ hắn thực sự không có cảm giác gì với nữ nhân sao?"

Huyền Minh Thánh Tử cảm nhận được thực lực của Cửu Bạch Lộ mà cảm thấy kinh ngạc.

Tiểu Hắc và Diệp Thu Bạch cũng giật mình, không khỏi suy nghĩ.

Hoang Quân cười toe toét, nói: "Hay ngươi làm áp trại phu nhân của ta, ta sẽ không quấy nhiễu, thậm chí còn giúp các ngươi đi qua đám tượng binh mã chết tiệt này đến cánh cửa kia. Coi như là sính lễ, thế nào?"

Cũng chính là một trong những thiên phú gần như vô địch của Cửu Bạch Lộ, người khác không thể tiếp xúc với những thứ ở cấp độ nhân quả, nhưng Cửu Bạch Lộ lại có thể quan sát ở một mức độ nhất định, mặc dù không thể ảnh hưởng nhưng cũng có thể gây áp lực.

Sắc mặt của Hoang Quân và những người khác lập tức trở nên ngưng trọng.

"Sở hữu thể chất và thực lực mạnh mẽ cùng với dung mạo siêu phàm thoát tục. Mục sư đệ thật sự không biết trân trọng..."

Thiên phú thể chất đặc biệt này... ngàn vạn người không có một.

Nếu để Mục Phù Sinh biết được suy nghĩ của hai vị sư huynh này, có lẽ hắn sẽ phun ra một ngụm máu...

Lúc này Cửu Bạch Lộ nhẹ nhàng giơ cánh tay trắng nõn lên, ngón tay ngọc nhẹ nhàng chỉ về phía Hoang Quân.

Đột nhiên Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc run lên.

Kim quang ngưng tụ thành một tia sáng bắn thẳng về phía Hoang Quân!

"Không ngờ đệ nhất mỹ nhân của Hỗn Độn Giới cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy."

Cửu Bạch Lộ không trả lời, kim quang trong mắt bắt đầu lan tràn, bao bọc quanh thân, như phủ lên người nàng một lớp vàng kim, trông càng thêm thánh khiết!

Tia sáng vàng vốn phải xuyên qua tim Hoang Quân lúc này đâm xuyên qua vai trái.

Nhưng điều khiến Hoang Quân và những người khác kinh hãi là tia sáng màu vàng này không gặp trở ngại, nó xuyên thẳng qua bức tường cát!

Hơn nữa, nếu không phải theo bản năng chiến đấu lâu năm mà nghiêng người sang một bên thì có lẽ tim hắn đã bị xuyên thủng...

Nhìn thấy tia sáng bắn tới, hắn lập tức giơ hai tay ngưng tụ một bức tường từ cát vàng!

Nhìn ánh mắt lạnh lùng hờ hững của nàng, trong lòng Hoang Quân đột nhiên xuất hiện một sự sợ hãi chưa từng có!

Tuy Hoang Quân nói ra mấy lời nhẹ nhàng nhưng cơ thể trong trạng thái căng cứng, sẵn sàng ứng phó công kích của Cửu Bạch Lộ bất kỳ lúc nào!

Là thiên kiêu của Hoang Binh Đoàn, Hoang Binh Đoàn coi trọng bí cảnh này như vậy, sao có thể không chuẩn bị đầy đủ cho Hoang Quân, chuẩn bị đủ mọi loại át chủ bài?

"Ta thừa nhận thực lực của ngươi không tầm thường, nếu ta thực sự liều mạng thì cả hai bên đều không thể bình yên đến được cánh cửa đó, ngươi có tin hay không?"

Nhận ra điều này, hắn liền tức giận!

Tia sáng như xuyên qua thời gian trực tiếp rơi vào trên tường cát!

E là chỉ có Cửu Bạch Lộ mới biết, một chiêu ngưng tụ lực lượng nhân quả này không phải là chiêu thức mà những thủ đoạn bình thường có thể chống đỡ.

Muốn chống đỡ được, trừ khi cảnh giới và đạo tắc lĩnh ngộ hoàn toàn áp đảo Cửu Bạch Lộ, nếu không thì sẽ giống như Hoang Quân, không hề có sức hoàn thủ!

Cửu Bạch Lộ đứng giữa đội hình, toàn thân tỏa ra kim quang tiên nữ, lạnh nhạt nhìn Hoang Quân, nói: "Ngươi còn muốn thử nữa không? Lần tiếp theo ta tuyệt đối không bắn lệch."

Hoang Quân kinh ngạc không kịp phản ứng, theo bản năng lách mình né tránh.

Lá chắn phòng thủ mà hắn dùng hết toàn lực triển khai lại bị Cửu Bạch Lộ vượt qua một cách dễ dàng như vậy?

Đồng tử không ngừng co lại cũng cho thấy sự chấn động tột độ trong lòng hắn.

Hoang Quân hơi nhíu mày vì đau, cúi đầu nhìn vào lỗ thủng trên vai, sắc mặt vô cùng khó coi.

Nhưng Cửu Bạch Lộ lại không hề nao núng, vẫn nhàn nhạt nói:

"Ta không tin, nếu ngươi cho rằng mình có thực lực thì cứ ra tay thử."

"Đến lúc đó, chúng ta vẫn là người đến cánh cửa nhanh nhất, đồng thời các ngươi cũng sẽ hoàn toàn ở lại đây. Còn ta chỉ phải trả một chút giá, nhưng có thể chấp nhận."

Thái tử đứng bên cạnh nghe vậy nhíu mày, muốn nói lại thôi.

Cửu Bạch Lộ không hề lùi bước.

Sắc mặt Hoang Quân thay đổi liên tục, nàng kiên định như vậy e rằng không nói dối.

Yên lặng một chút, Hoang Quân đột nhiên ngửa đầu cười lớn:

"Tốt cho một Nhị hoàng nữ Cửu Long Thần Triều! Không ngờ lại có thực lực như vậy, xem ra không phải chỉ là một bình hoa."

Nói đến đây, Hoang Quân nhìn chằm chằm Cửu Bạch Lộ, gằn từng chữ một:

"Nếu đã như vậy, để xem ai sẽ đến cánh cửa kia trước."

Nói xong, khí tức cuồn cuộn trên người Hoang Quân lắng xuống.

Hắn tiếp tục tiến về phía trước cùng với nhóm người của mình.

Thấy vậy, kim quang quanh người Cửu Bạch Lộ cũng bắt đầu tan biến rút vào trong cơ thể.

Đôi mắt vàng kim cũng trở lại bình thường.

Thái tử vội vàng hỏi: "Hoàng tỷ, không sao chứ?"

Cửu Bạch Lộ phất tay, cười nhẹ:

"Không sao, tiếp tục tiến lên đi. Huống hồ... người có thể giải trừ phong ấn thể chất của ta đã xuất hiện..."

Tất nhiên, không ai nghe thấy nửa câu sau, chỉ có Cửu Bạch Lộ tự biết.

Ba nhóm người vẫn tiếp tục tiến về phía trước.

Trong một một thất khác, Thạch Sinh, Phương Cung cùng hàng chục người đang chen chúc trong một lối đi hẹp dài.

Không biết đã đi bao lâu, Thạch Sinh đột nhiên nói: "Các ngươi không cảm thấy chúng ta đang đi vòng quanh một chỗ sao?"

Mọi người không khỏi dừng lại.

Quan sát kỹ xung quanh, mặc dù mộ đạo giống hệt nhau, nhưng nếu quan sát và cảm nhận kỹ thì đúng là có cảm giác như đang đi vòng quanh một chỗ.

Phương Khung cũng nghiêm nghị nói: "Hơn nữa, mộ đạo này liên tục hấp thu tiên khí trong cơ thể chúng ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận