Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 237 - Vòng thứ nhất: Dưới chân Cầu Đạo sơn

Ngày hôm sau.

Thư viện giao lưu khai mạc.

Học viên thư viện bốn vực cùng với học viên Tổng Viện đều hội tụ ở quảng trường.

Các học viên đều đang quan sát lẫn nhau.

"Lần này người của Tổng Viện cũng tham gia phải không?"

"Ừ, ta nghe nói là như thế."

"Vậy còn thi đấu gì nữa... Học viên Tổng Viện trước không nói tới thiên phú và thực lực, tài nguyên mà bọn họ được hưởng đều nhiều hơn chúng ta!"

"Chắc chắn rồi, dù sao Tổng Viện cũng ở Trung Vực, hơn nữa còn là một trong những thế lực hàng đầu Trung Vực."

So sánh với đám quái vật kia thì e là học viên thiên kiêu của Tổng Viện cũng không đủ nhìn đi...

"Ai, lần này chúng ta chỉ có thể trở thành người xem mà thôi."

Người bọn họ phải chú ý cũng không phải học viên Tổng Viện.

"Vốn dĩ chính là người cùng thế hệ mà chênh lệch lại lớn như vậy, chúng ta còn đang tiến hành giao lưu, thì bọn họ đã có thể chém giết cường giả Hư Thần cảnh thành danh đã lâu!"

Tức khắc các học viên bên cạnh đều yên lặng.

Trong lúc các học viên nói chuyện với nhau thì trên bầu trời đột nhiên có vài hơi thở cường đại buông xuống!

"Nhưng các ngươi đừng quên, lần này không phải chúng ta nên chú ý tới Tổng Viện..."

"Ta không cảm thấy vậy, lần này không chỉ có có thể nhìn thấy được giữa Thảo Đường và Tổng Viện chênh lệch lớn đến mức nào, nói không chừng còn có thể kết bạn kết bạn đây!"

Đúng vậy.

Có người nói ra lời này.

"Thật sự không biết đám người Thảo Đường kia tu luyện như thế nào..."

Phía sau hắn là viện trưởng của Tàng Đạo thư viện bốn vực.

Bởi vì lần này không phải học viên Tổng Viện mạnh nhất.

Lúc sau còn có cường giả từ các thế lực khác lần lượt tiến đến.

"Ngươi sao? Ngươi cũng xứng?"...

Ngồi ở vị trí thủ tọa trên đài cao chính là viện trưởng Tổng Viện Tàng Đạo thư viện, Ngôn viện trưởng, cường giả Hư Thần cảnh!

Trong lúc nhất thời, các học viên cũng ngây ngẩn.

"Đan Tông?!"

Lâm Hòa Phong cười nói: "Lão ngôn, ngươi cố ý mời chúng ta tới đây để khoe ra sao?"

"Đó là gia chủ Mộc gia, Mộc Hòa Trạch!"

"Ha ha ha, nếu có thể đào thì ta tự nhiên sẽ không từ chối rồi."

"Tông chủ Ẩn Kiếm tông Lâm Hòa Phong!"

Ngôn viện trưởng và mấy người Lâm Hòa Phong đều nhìn về phía thiếu nữ yêu kiều phía sau Mộc Hòa Trạch.

Vừa nghe lời này.

Gia chủ Ly gia lạnh lùng nhìn Mộc Hòa Trạch, nói: "Không phải Mộc Uyển Nhi nhà các ngươi đã dựa vào Thảo Đường rồi sao?"

"Còn có gia chủ Ly gia!"

Mọi người đều biết khoe ra trong lời Lâm Hòa Phong là khoe cái gì.

Ngôn viện trưởng cũng không có phản bác, vui vẻ nói: "Đương nhiên, thế lực nhà mình xuất hiện mấy nhân vật yêu nghiệt như vậy sao có thể không lôi ra đi dạo."

Mộc Hòa Trạch cũng khẽ cười nói: "Đến lúc đó, nhưng đừng đào thiên kiêu của thế lực chúng ta đến Tàng Đạo thư viện các ngươi là được."

"Sao lại thế này, thư viện thi đấu lần này thế mà có nhiều thế lực lớn tiến đến quan khán?"

Huống hồ đều là thế lực cùng cấp với Tàng Đạo thư viện.

Sao lại thế lực người từ thế lực khác tiến đến quan khán?

Dù sao thi đấu giao lưu giữa các thư viện chỉ là nội bộ dùng để khích lệ và kiểm tra đo lường thực lực của học viên, đệ tử từ thư viện các vực.

Hình như thiếu nữ cũng không cảm nhận được ánh mắt của mấy đại lão, nàng đang dòm ngó xung quanh, đang tìm kiếm gì đó.

Thấy cảnh này.

Mộc Hòa Trạch bất đắc dĩ gõ đầu thiếu nữ, nói: "Uyển Nhi, chú ý lễ nghĩa!"

Lúc này Mộc Uyển Nhi mới phản ứng lại, hai tay che đầu, nhăn mặt, chu cái miệng nhỏ lên nói: "Đừng gõ đầu ta, sẽ ngốc đó!"

Nói xong mới bất đắc dĩ nhận ra ánh mắt của mấy người Ngôn viện trưởng.

Lập tức quy quy củ củ hành lễ.

"Uyển Nhi gặp qua các vị thúc thúc."

Lâm Hòa Phong cười nói: "Tiểu nha đầu tốt."

Nói tới đây liền lấy ra một vật nhỏ đưa cho Mộc Uyển Nhi.

"Còn có Tiểu Hắc ca, Trần Tâm ca!"

Mộc Uyển Nhi đỏ mặt, nhìn hắn cười hắc hắc: "Làm sao có thể chứ, ta cũng nhớ Thu Bạch ca ca."

Diệp Thu Bạch ở bên cạnh cười nói: "Ngươi chỉ nhớ Hồng Anh tỷ thôi sao?"

"Xử lý xong rồi! Vốn dĩ cũng không có chuyện to lớn gì."

Mộc Uyển Nhi ôm Hồng Anh, khuôn mặt nhỏ cọ cọ vào ngực Hồng Anh một cái mới thỏa mãn đáp.

Nàng không khỏi nở nụ cười, dang tay đón lấy Mộc Uyển Nhi rồi nói: "Xử lý xong mọi chuyện rồi chứ?"

Mộc Hòa Trạch nói tiếp: "Uyển Nhi à, ngươi..."

Nhưng mà hắn còn chưa có nói xong thì đã thấy Mộc Uyển Nhi đột nhiên mừng rỡ, sau đó nhanh chóng chạy mất.

"Ai... Nha đầu này..."

Mộc Hòa Trạch bất đắc dĩ lắc đầu.

Ngôn viện trưởng trêu ghẹo: "Xem ra uy tín của người làm phụ thân như ngươi còn chưa đủ nha."

Mộc Hòa Trạch nghe mà cười khổ: "Ai, từ nhỏ nha đầu này đã được mẫu thân nàng chiều hư, để các vị chê cười, chê cười rồi."...

Chỗ mấy người Thảo Đường.

"Hồng Anh tỷ!"

Hồng Anh nghe tiếng gọi liền quay đầu nhìn về phía Mộc Uyển Nhi đang nhào tới.

Gia chủ Ly gia hừ lạnh một tiếng, cũng không có tức giận.

Mọi người cười to.

Ngôn viện trưởng nhìn về phía gia chủ Ly gia, cười nói: "Ngươi gọi chúng ta thúc thúc, vậy người này ngươi có thể gọi là lão gia gia đi?"

Ngay sau đó.

Mộc Uyển Nhi làm theo.

Mộc Hòa Trạch cười nói: "Còn không cảm tạ Lâm tông chủ?"

Nhưng khi Mộc Uyển Nhi nhìn thấy Thạch Sinh thì chu mỏ nói: "Sư đệ."

Diệp Thu Bạch và Hồng Anh nghe xong không nhịn được mà bật cười.

Nha đầu này.

Vẫn còn tức giận vì sư tôn Lục Trường Sinh thu Thạch Sinh mà lại không thu nàng.

Rõ ràng là nàng đến trước nhưng giờ chỉ có thể trở thành Lục sư muội!

Ở bên ngoài, Mộc Uyển Nhi sẽ cố ý gọi Thạch Sinh là sư đệ.

Thạch Sinh cũng không có để ý.

Chỉ mỉm cười gật gật đầu,"Uyển Nhi tỷ."

Nghe hắn xưng hô.

Mộc Uyển Nhi liền nở một nụ cười.

Lúc này.

Trên đài cao.

Tiếng Ngôn viện trưởng truyền khắp toàn bộ thư viện.

Vang vọng bên tai mọi người.

"Lần giao lưu này cử hành ở Tổng Viện, cũng chính là nơi này."

"Quy tắc sẽ có chút thay đổi so với trước kia."

"Lần này, vòng thứ nhất sẽ thiết lập dưới chân Cầu Đạo sơn."

Vừa dứt lời.

Tức khắc tất cả học viên đều phát ra tiếng kinh hô.

Ngay cả Lâm Hòa Phong cũng chậc lưỡi nói: "Lão ngôn, thủ bút này của ngươi rất lớn nha."

Mọi người đều biết.

Cầu Đạo sơn, chính là bí cảnh của Tàng Đạo thư viện.

Nghe đồn đã lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ.

Trong đó có đông đảo truyền thừa ý cảnh!

Ngôn viện trưởng lại không để ý chút nào.

Tần Thiên Nam cùng cá viện trưởng khác cũng hiểu dụng ý của Ngôn viện trưởng.

Đại tranh chi thế đã mở ra.

Tàng Đạo thư viện muốn tồn tại trong đại tranh chi thế thì liền phải nhanh chóng tăng cường lực lượng!

Bước đầu tiên là mở ra Tàng Đạo sơn, chỉ là bước đầu tiên mà thôi.

Ngôn viện trưởng tiếp tục nói: "Quy tắc như sau."

"Học viên tham dự có thể đến dưới chân Cầu Đạo sơn, ở dưới chân núi câu thông ý cảnh bên trên Cầu Đạo sơn!"

"Chỉ cần có thể câu thông một loại ý cảnh thì được tính là thành công."

"Cũng có thể thuận lợi tiến vào vòng thứ hai."

"Địa điểm tổ chức vòng thứ hai chính là sườn Cầu Đạo sơn."

Nghe được lời này.

Đám học viên càng cuồng nhiệt hơn!

Cầu Đạo sơn, càng lên cao thì cấp bậc ý cảnh cũng càng cao!

Học viên Tổng Viện cũng cực kỳ tâm động.

Phải biết rằng dù bọn họ là người Tổng Viện cũng không có bao nhiêu cơ hội tiến lên sườn Cầu Đạo sơn tu luyện nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận