Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 373 - Sư tôn, ngài có nhận lại đồ không?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Thời gian tu luyện luôn trôi qua rất nhanh.

Nhắm mắt mở mắt chính là một tháng qua đi.

Trong khoảng thời gian này, phù ấn chi đạo của Mục Phù Sinh càng thêm tịnh tiến!

Khắc ấn thiên lôi độn phù cũng càng thêm thuần thục.

Trong một tháng mà đã khắc ra năm sáu mươi tấm lôi phù.

Nhìn thiên lôi độn phù phủ kín mặt bàn, Mục Phù Sinh hài lòng gật gật đầu.

Có số này hẳn là đủ cho mấy người đại sư huynh sử dụng rồi.

Mục Phù Sinh không khỏi che bụm trán đầu.

Nếu không, không chỉ có sư tôn sẽ không sống yên, hắn làm sư đệ của Diệp Thu Bạch cũng sẽ đã bị liên lụy!

Mới tới Vô biên giới vực được bao lâu đây?

Vậy nên làm độ đệ của Lục Trường Sinh, Mục Phù Sinh cảm thấy chính mình có nghĩa vụ và trách nhiệm giúp sư tôn giải quyết vấn đề này!

Nếu có thể, Mục Phù Sinh vẫn hy vọng không cần dùng tới thiên lôi độn phù.

Nhìn Mục Phù Sinh bước nhanh về phía mình, Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt, nói:

Nhưng mà chỉ dựa vào thiên lôi độn phù thôi thì cũng không quá ổn.

Nghĩ đến đây, Mục Phù Sinh liền không có do dự mà bay thẳng đến chỗ Diệp Thu Bạch bế quan.

Nhưng mà với năng lực gây chuyện của đại sư huynh Diệp Thu Bạch. . . . . .

Dù sao có chuyện mới phải dùng tới chứ.

Vì sao nhân vật khôn khéo như sư tôn không có dạy mấy người đại sư huynh nhất định phải ít gây chuyện đây?

Chỉ thấy Mục Phù Sinh nghiêm túc nhìn hắn, ánh mặt tràn đầy sự nghiêm trọng!

Vậy mà đã trêu chọc nhiều thế lực như vậy rồi.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch cũng không khỏi nghiêm túc theo, hỏi:

Khi tới chỗ Diệp Thu Bạch bế quan thì cũng đúng lúc Diệp Thu Bạch xuất quan.

"Làm sao vậy, có gì mà gấp quá vậy?"

Rốt cuộc là chuyện gì mà lại liên lụy đến sư tôn cái loại này siêu cấp cường giả?

Diệp Thu Bạch nghe xong sắc mặt liền thay đổi!

Mục Phù Sinh gật đầu nói: "Chuyện này liên quan đến đại sư huynh ngươi."

"Đại sự."

"Đừng úp úp mở mở, mau nói."

"Có chuyện gì?"

Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt.

Cái gì?

Mục Phù Sinh gật đầu nói: "Đại sư huynh, về sau ngươi nhất định phải hành sự điệu thấp, thật là điệu thấp!"

"Nếu không giải quyết, e là sẽ có ảnh hưởng tới chúng ta và cả sư tôn."

"Liên quan đến ta?"

Diệp Thu Bạch thở ra một hơi, bình tĩnh nói: "Ta có thể làm gì?"

"Chuyện này chỉ có đại sư huynh mới có thể làm."

Sư tôn cũng sẽ liên lụy?

Vĩnh viễn không ước lượng được thực lực!

Dù tồn tại cường đại nhất mà bọn họ từng gặp đều bị sư tôn hạ gục trong nháy mắt!

Trong cảm nhận của hắn thì sư tôn chính là tồn tại không gì không làm được!

Ta trêu chọc đến tồn tại có thể uy hiếp sư tôn?

Diệp Thu Bạch cẩn thận nghĩ lại sau đó có chút buồn bực.

Cũng không có nha!

"Ý của ta là. . . ." Mục Phù Sinh giải thích: "Đại sư huynh quá biết gây chuyện! Cứ tiếp tục như vậy nhất định là không được!". . . . . . . . . . . . . . . . . .

Mặt Diệp Thu Bạch lập tức đen thui.

Mẫu thân ngươi!

Còn tưởng là chuyện gì ghê gớm lắm!

Kết quả là kêu hắn đừng gây chuyện!

Hình như Mục Phù Sinh biết Diệp Thu Bạch suy nghĩ gì:

"Ta không phải nói tới chuyện nàng không thích ngươi, ta nói chuyện Mộ gia sẽ quấy nhiễu."

"Nhưng muốn bắt lấy nàng hơi khó khăn."

"Ta cũng nhận biết Mộ Tứ Sinh nha." Mục Phù Sinh cười nói:

Diệp Thu Bạch ngẩn người: "Làm sao ngươi biết?"

"Sư huynh, nghe nói ngươi và vị tiểu thư Mộ gia kia có dính dấp với nhau?"

Mục Phù Sinh ghi chép xong trông như không có việc gì, nói tiếp:

Mục Phù Sinh nói:

"Đúng rồi sư huynh, ngươi còn trêu chọc người nào nữa? Nói cho ta biết trước để ta còn chuẩn bị kỹ lưỡng."

"Chuẩn bị gì?"

"Đương nhiên là đề phòng rồi, thiên phú của ngươi mạnh như vậy, hơn nữa Thạch Sinh sư huynh còn lấy được thần vật dưới đáy Côn Luân Thiên Trì, chắc chắn kẻ thù đang âm thầm ra tay!"

Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn bầu trời.

A. . . . . .

Có thể để sư tôn thu đồ lại không!

Thu tên yêu nghiệt này đi đi!

Nhưng Diệp Thu Bạch vẫn nói ra mấy thế lực mà hắn kết thù.

Đều cẩn thận như nhau!

Mục Phù Sinh quả thực chính là người đúc ra từ cùng một khuôn mẫu với sư tôn.

Nói thật, hắn cạn lời rồi.

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ che mặt.

"Lỡ như ngươi một không cẩn thận mà trêu chọc phải đây?"

"Đại sư huynh à, ngươi đừng cảm thấy đây là việc nhỏ, phải biết rằng trên thế giới này có biết bao cường giả lánh đời? Chúng ta cũng không biết!"

Diệp Thu Bạch ngồi xuống hỏi:

"Xin chỉ giáo cho."

Mục Phù Sinh là hoàng tử Vô Biên hoàng triều, tự nhiên biết nhiều tin tức hơn.

"Mộ gia chính là một trong ba đại gia tộc ở Vô biên giới vực, ba đại gia tộc còn mạnh hơn thế lực nhất lưu vài phần."

"Có thể nói, ngoại trừ Vô Biên hoàng triều và Tinh Vẫn Kiếm Tông thì địa vị của ba đại gia tộc chưa từng rung chuyển, truyền thừa từ xa xưa đến nay, nội tình cực kỳ thâm hậu!"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Hắn đã sớm đoán được.

"Nói cách khác, Mộ gia sẽ chướng mắt ta?"

Mục Phù Sinh lắc lắc đầu nói:

"Ngươi có sư tôn làm bối cảnh, lại có thân phận Tinh Vẫn Kiếm Tông cùng với sư đệ ta, phương diện thân phận thiên phú tuyệt đối không thành vấn đề."

Diệp Thu Bạch buồn bực nói: "Vì sao bọn họ lại chướng mắt ta?"

"Hẳn ngươi cũng biết tới vấn đề thể chất của vị tiểu thư Mộ gia, Mộ Tử Tình đi."

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Đương nhiên biết rồi, vấn đề thể chất của Mộ Tử Tình chính là hắn nhờ sư tôn giải quyết.

Mục Phù Sinh tiếp tục nói: "Tuy rằng vấn đề thể chất của nàng được giải quyết nhưng cũng bởi vì được giải quyết nên nàng liền trở thành binh khí của Mộ gia. . . . . ."

"Thể chất hoàn toàn phóng thích, thiên phú tăng đến vô hạn, hình như thể chất của nàng có liên hệ nào đó với lão tổ Mộ gia thời kỳ thượng cổ, cho nên vì bảo đảm huyết mạch của Mộ Tử Tình tinh khiết, ngươi hiểu ý ta chứ?"

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Hắn hiểu rõ rồi.

Vì bảo đảm huyết mạch tinh khiết cho nên Mộ gia chắc chắn không chấp thuận cho Mộ Tử Tình thông hôn!

Diệp Thu Bạch sẽ bị Mộ gia quấy nhiễu!

Mục Phù Sinh lẳng lặng nhìn Diệp Thu Bạch hỏi: "Sau khi biết chuyện này ngươi có tính toán gì không?"

Diệp Thu Bạch nghe hỏi, đứng lên cười nói:

"Tính toán? Rất đơn giản."

"Không phải Tử Tình trở thành binh khí của Mộ gia sao? Có nghĩa là Mộ gia chỉ cần lực lượng của Tử Tình mà thôi."

"Cho nên thế nào?"

"Cho nên chỉ cần ta tăng cường thực lực, thực lực vượt qua cỗ lực lượng mà Tử Tình có được, không phải Mộ gia sẽ cần suy xét lại sao?"

Mục Phù Sinh cười, lắc lắc đầu nói:

"Thật đúng là phong cách của ngươi, nhưng mà ta cũng đoán được ngươi sẽ nói thế này."

"Như thế nào, muốn khuyên ta không nên đi trêu chọc Mộ gia?"

Mục Phù Sinh cũng đứng dậy, lắc đầu nói:

"Nếu là thế lực không liên quan gì thì ta tự nhiên sẽ khuyên ngươi không nên trêu chọc, nhưng mà. . . . . ."

"Đây chính là chung thân đại sự của sư huynh ngươi, ta mạo điểm hiểm chút cũng không có gì."

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ nói:

"Ngươi mạo hiểm gì, cũng không phải là ngươi đến Mộ gia."

Mục Phù Sinh buông tay nói:

"Ta là sư đệ của ngươi, nếu ngươi trêu chọc Mộ gia, tự nhiên sẽ liên lụy ta, chẳng lẽ không phải sao?"

Diệp Thu Bạch:. . . . . .

Sư tôn, ngài có nhận lại đồ không?. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận