Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 258 - Nếu không thì…… Tiên hạ thủ vi cường?

Bọn họ suy nghĩ quá đơn giản.

Hoặc có thể nói là bọn họ nghĩ Lục Trường Sinh quá mức đơn giản!

Nhưng hiện giờ xem ra, bọn họ khinh địch rồi.

Sắc mặt Khổng Giang Hàn trở nên nghiêm trọng.

Vây trận liên tiếp nhau khiến cho bọn họ căn bản không cách nào phá trận!

Phải biết rằng tám người bọn họ đều là cường giả Đế cảnh.

Hơn nữa lần này là chân thân buông xuống, không hề nương tay.

Người quân liên minh thấy một màn như vậy càng kinh hãi hơn!

Nhưng mà khi quan sát ba trận pháp này.

Trận pháp mà Thiên Trận môn dùng so với trận pháp của Lục Trường Sinh thì giống như tiểu hài tử chơi trò chơi vậy...

Môn chủ Thiên Trận môn cũng thu hồi sự khinh miệt.

Có thể nói.

Đây là thực lực cấp độ nào?

Phong tỏa!

Rõ ràng ba trận pháp đã gây ra không ít phiền toái cho đối phương.

Lúc này.

Cấp bậc trận pháp lại cao đến mức nào?

Một người chống đỡ hai tên cường giả Đế cảnh?

Môn chủ Thiên Trận môn tự nhận rằng mình không cách nào bố trí ra.

Linh khí trong kinh mạch bắt đầu vận chuyển cực kỳ chậm chạp, trong lúc nhất thời, cả hai không cách nào ứng phó.

Thiên Trận môn chính là thánh địa mà Trận pháp sư trên đại lục luôn hướng tới.

Nhưng chính là đôi khi trì trệ trong thời gian ngắn như vậy cũng có thể trở thành sơi hở trí mạng.

Thân thể nam tử râu quai nón cùng với nữ nhân che mặt đều bị không gian chung quanh chèn ép!

Cùng lúc đó linh khí trong không gian cũng bị ngăn cách khỏi bọn họ.

Còn chưa đến thời cơ.

Bị vây bên trong không cách nào thoát khỏi.

Lúc này.

Lại có từng nhánh Kiến mộc to lớn bắt đầu bao vây, trói buôc hai người.

Bọn họ không có nhiều thời gian.

Kiến Mộc Khốn Long trận cũng không có bởi vì năng lượng hồng phấn kia mà hoàn toàn tan rã.

Bước vào trong thiên lộ!

Nói xong, tông chủ Thiên Linh tông, Khổng Giang Hàn cầm đầu sáu người đồng thời tiến thêm một bước!

Kế hoạch cần phải hoàn thành nhanh chóng.

Ba tầng vây trận khiến hai tên cường giả Đế cảnh chịu nhiều đau khổ!

Khổng Giang Hàn nhìn về phía năm tên cường giả Đế cảnh còn lại, lên tiếng:

"Ra tay đi, không thể kéo dài nữa."

Năm người còn lại cũng lần lượt gật đầu.

Lục Trường Sinh cũng không có thi triển trận pháp sát phạt liền.

Như vậy mới có thể chém giết càng nhiều người.

Chờ càng nhiều người tiến vào thiên lộ hơn.

Hắn còn đang chờ đợi.

Khi bọn họ bước vào thiên lộ thì ba vây trận liền triển khai với bọn họ!

Tám người Khổng Giang Hàn không hề giữ lại gì.

Hơi thở Đế cảnh hoàn toàn bùng nổ trong khoảnh khắc này!

Chỉ là hơi thở bùng nổ mà đã khiến cho không gian trong thiên lộ bắt đầu nứt vỡ, xuất hiện nhiều khe không gian.

Không gian loạn lưu không ngừng tràn ra.

Toàn bộ thiên lộ đều đang run rẩy!

Người trên đại lục có thể cảm nhận được có từng luồng hơi thở khổng lồ quanh quẩn trên không.

Trời... Muốn sụp xuống sao?

Sắc mặt người quân liên minh cũng trở nên nặng nề.

Liếm cẩu số một của Lục Trường Sinh, Vân Cảnh nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Xem ra Lục tiền bối đã sớm chuẩn bị."

Trông cũng không có áp lực.

Hiện giờ, trên mặt Lục Trường Sinh không có chút sợ hãi.

Ánh mắt mọi người đều hướng về Lục Trường Sinh.

Như vậy thì thực lực của sư tôn bệ hạ đủ để chống lại tám tên cường giả Đế cảnh này sao?

Quốc sư và mấy người Cửu Thiên Bộ nghe xong đều sửng sốt.

Đội hình quá khủng bố!

Dù sao bên phe mình không có một tên cường giả Đế cảnh nào!

Chiến lực mạnh nhất đó là cường giả Bán Đế cảnh, quốc sư Vân Hoàng đế quốc.

Đội hình như vậy, dù Lục Trường Sinh giữ chân bọn họ được một thời gian.

Sau đó bọn họ đột phá trận pháp thì cũng không có cách nào giải quyết...

Hiện giờ, chỉ có thể dựa vào Lục Trường Sinh.

Những người không lo lắng duy nhất chính là đệ tử Thảo Đường.

Diệp Thu Bạch cười cười, nhẹ nhàng nói: "Nếu sư tôn lựa chọn đứng ra tự nhiên là đã nắm chắc phần thắng rồi."

Hồng Anh gật gật đầu,"Dù sao một người thận trọng như sư tôn chưa bao giờ đánh trận mà không nắm chắc cả."

Tám cường giả Đế cảnh.

Tuy đám người Ngôn viện trưởng không thể hiện ra ngoài mặt nhiều nhưng trong mắt tràn đầy lo lắng, bọn họ cũng không có lòng tin.

Tâm cảnh bắt đầu dao động...

Bọn họ có thể chống lại đội hình thế này sao?

Hiện giờ tám tên cường giả Đế cảnh đều xuất hiện, thanh thế to lớn không cách nào tưởng tượng?

Một tên cường giả Đế cảnh đã không cách nào giải quyết rồi.

Lục Trường Sinh nghe được lời hắn nói, thầm mắng trong lòng.

Chuẩn bị cái búa!

Còn không phải bị đám các ngươi ép sao?

Cũng không biết mấy trận pháp này có thể giải quyết kẻ địch hay không.

Không được thì cũng chỉ có thể dựa vào Cửu U Hoàng Tuyền đại trận thôi.

Hiện tại.

Ngoài mặt thì trông Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.

Còn trong lòng thì hoảng lắm rồi.

Bên kia.

Trong lòng mấy người Khổng Giang Hàn cũng nổi sóng lớn!

Bởi vì bọn họ phát hiện dù mình dùng toàn lực cũng không cách nào phá vỡ ba vây trận này!

Đây là cái quỷ gì chứ!

Ngoài có Kiến Mộc Khốn Long.

Bên trong có trận pháp phong tỏa không gian phong tỏa và ngăn cách linh khí.

Bọn họ không cách nào phá trận trong thời gian ngắn!

Sắc mặt Khổng Giang Hàn trở nên nghiêm trọng nói: "Các vị, chúng ta không thể kéo dài thêm nữa."

Khổng Giang Hàn nhanh chóng rút một thanh kiếm ra khỏi vỏ!

Kiếm này lại là một kiện Linh Bảo!

Quanh thân kiếm có từng đạo kiếm ý bắn ra.

Lâm Hòa Phong nhìn thấy mà sắc mặt thay đổi.

"Người này không chỉ là cường giả Đế cảnh mà còn là một tên Kiếm Thánh!"

Có thể nói kiếm tu là một trong những loại tu sĩ có thủ đoạn sát phạt cường đại nhất.

Bảy người còn lại thấy thế cũng sôi nổi lấy vũ khí của mình ra.

Trong tay tám người đều có Linh Bảo!

Trong lúc nhất thời, uy áp từ thiên lộ bắt đầu lan tràn ra xung quanh!

Quan liên minh cách xa mà vẫn có thể cảm nhận được uy áp tựa như núi lớn đè ép!

Ngay sau đó.

Khổng Giang Hàn chém ra một kiếm!

Công kích của bảy người còn lại theo sát phía sau.

Kiếm khí ngang dọc!

Linh khí sôi trào!

Không gian không ngừng vỡ ra giống như một mặt kích bị tổn hại, không ngừng xuất hiện vết rách.

Không gian ở Man hoang giới vực thật sự quá yếu ớt.

Căn bản không cách nào thừa nhận công kích toàn lực của cường giả Đế cảnh.

Nhưng dù như thế thì không gian chung quanh vẫn bị phong tỏa, không có khôi phục như thường.

Tám đạo công kích điên cuồng oanh kích vào bức tường do Kiến mộc dày đặc đen xen.

Trong lúc nhất thời, khói bụi mù mịt.

Khi khói bụi tiêu tán thì trên vách tường Kiến mộc chỉ xuất hiện vài dấu vết màu trắng thôi.

Căn bản không cách nào phá vỡ!

Trước đó bọn họ có thể phá hủy Kiến mộc dễ dàng như vậy là vì Lục Trường Sinh không có vận chuyển quá nhiều linh khí.

Hiện giờ tám người toàn lực ra tay dọa Lục Trường Sinh nhảy dựng nên hắn không ngừng rót linh khí vào trận pháp.

Dẫn đến cường độ của Kiến Mộc Khốn Long trận tăng mạnh.

Một màn này làm tất cả mọi ngườ trợn tròn mắt.

Tình... Tình huống như thế nào?

Là mắt ta mù sao?

Hay ta đang nằm mơ?

Tám tên cường giả Đế cảnh đồng thời công kích thế mà không thể phá vỡ trận pháp?

Tám người Khổng Giang Hàn bị nhốt trong vây trận cảm thấy vô cùng kinh hãi!

Không thể phá sao?

Rốt cuộc là trận pháp cấp bậc gì!

Nam tử bố trí mấy trận pháp này đang đứng trước mặt bọn hắn, trong ánh mắt có chút cảnh giác, lại có một chút khẩn trương.

Rốt cuộc người này là thần thánh phương nào?

Nói thật.

Nếu nói người này xuất thân từ Man hoang giới vực.

Có bị đánh chết thì mấy người Khổng Giang Hàn cũng không tin!

Lục Trường Sinh nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng an ổn.

Xem ra ba vây trận vẫn có tác dụng.

Nhưng vì tránh cho đêm dài lắm mộng hay đối phương thi triển tuyệt chiêu gì đó, không bằng đánh phủ đầu trước!

Nghĩ đến đây.

Có bốn hơi thở sát phạt bắt đầu chậm rãi dâng lên trong thiên lộ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận