Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 612 - Chuyên gia đánh giá nguy hiểm, Mục Phù Sinh

. . . . . . . . .

Giờ phút này ở địa giới Thiên Kiếm Phong.

Kiếm khí mãnh liệt, tiếng kiếm ngân vang không dứt!

Vô số kiếm ý hóa thành từng thanh cự kiếm không ngừng phiêu đãng.

Mọi người ngẩng đầu nhìn một màn này.

Sắc mặt đều tràn ngập sự kinh hãi.

Trang Tử Đống là đệ tử thiên kiêu của Thiên Kiếm Phong, chỉ đứng sau đệ tử thân truyền của tông chủ.

Thực lực đạt tới nửa bước Trọc Tiên, kiếm ý còn đạt tới Vô thượng chi cảnh!

Không hổ là người có thể chất tương tự như tổ sư.

Không, không chỉ là ở giới vực trung vĩ độ này!

Kiếm pháp truyền thừa mà tổ sư lưu lại thật sự cường tới mức này sao?

Chung quy sẽ trở thành kiếm tu đệ nhất giới vực trung vĩ độ.

Huống hồ tu vi chỉ có Hợp Đạo cảnh đỉnh lại vượt qua một đại cảnh giới trực tiếp đánh nát một kích toàn lực của Trang Tử Đống!

Ở Tàng Kiếm Các.

Còn Diệp Thu Bạch thì thế nào đây?

Hành trình của Diệp Thu Bạch tuyệt đối sẽ không ngừng ở giới vực trung vĩ độ!

Rốt cuộc hắn làm như thế nào chứ?

Tuy rằng tu vi chỉ Hợp Đạo cảnh đỉnh nhưng mà kiếm ý đã đạt tới Siêu phàm cảnh!

Chỉ cần Diệp Thu Bạch không chết non trên đường thì tiền đồ sẽ không thể hạn lượng!

Cảm nhận được kiếm ý xung đột ở xa xa, gật gật đầu.

Hoắc Chính Hành nhìn thấy cũng cười gật gật đầu.

"Thiên Kiếm Phong xuất hiện một nhân vật khó lường. . . . . ."

Hoắc Chính Hành như thế nghĩ.

Hai tên thái thượng trưởng lão lần lượt mở mắt.

Cho nên một tên kiếm tu sẽ có rất nhiều kẻ thù trên con đường tu đạo.

Kiếm tu có tính cách thẳng thắn, nói không dễ nghe chính là quật cường, chuyện đã nhận định rồi thì sẽ không dễ dàng thay đổi!

Sắc mặt Trang Tử Đống trở nên ngưng trọng, hơi trắng ra.

"Hiện giờ đến thượng giới rồi, cũng không biết sẽ như thế nào."

Diệp Thu Bạch nghe vậy, cười chắp tay:

"Hỗn Nguyên Kiếm Thể chính là thể chất giúp tổ sư tung hoành không một địch thủ ở giới vực trung vĩ độ khi đó!"

"Nhất định."

"Có cơ hội lại luận bàn lần nữa."

"Đa tạ."

"Không đề cập tới tổ sư, chúng ta nhất định phải bảo đảm Diệp Thu Bạch này an toàn trưởng thành."

Ngay sau đó cười khổ thở dài, khom người với Diệp Thu Bạch, đôi tay cầm kiếm ôm quyền.

"Diệp huynh, ta thua."

Giọng điệu bình tĩnh, không hề có chút không phục nào!

Với loại tính cách này rất dễ trêu chọc nhiều phiền phức.

Bên kia.

Nói xong, hai tên thái thượng trưởng lão đều biến mất tại chỗ!. . . . . .

"Vậy hai lão đông tây chúng ta tới làm người hộ đạo cho hắn đi. . . . . ."

Sau đó Hoắc Chính Hành tuyên bố Diệp Thu Bạch là Kiếm tử của Thiên Kiếm Phong.

Cũng không có người nào ý kiến.

Bởi vì Diệp Thu Bạch chính là người nhận được truyền thừa của tổ sư.

Hơn nữa thiên phú cường đại như thế.

Kiếm đạo Siêu phàm cảnh, dùng tu vi Hợp Đạo cảnh chiến thắng cường giả nửa bước Trọc Tiên.

Thiên phú yêu nghiệt đến mức không giống người làm cho đám kiếm tu tâm phục khẩu phục. . . . . . .

Sự tình qua đi.

Diệp Thu Bạch theo Hoắc Chính Hành đi tới đại điện phong chủ.

Hoắc Chính Hành lấy ra một quyển trục da dê cùng với một khối ngọc bội đặt lên trên bàn, đẩy đến trước mặt Diệp Thu Bạch.

"Tổ sư hạ lệnh, nếu không có người nhận được truyền thừa mà hắn lưu lại thì không được trương dương thế lực ra bên ngoài."

Hoắc Chính Hành gật gật đầu, nói:

"Không sai."

"Theo lời Hoắc tiền bối thì những lần Vạn vực thi đấu trước đây Thiên Kiếm Phong đều chưa từng tham dự?"

Diệp Thu Bạch nghe xong gật gật đầu.

"Đương nhiên, trừ phi có tông môn khác bành trướng muốn tới khiêu chiến chúng ta, chúng ta đây cần phải ra tay một chút."

Diệp Thu Bạch kinh ngạc.

Giới vực trung vĩ độ rông lớn thế nào?

Tất cả giới vực đều có thể tham dự, có phải quy mô hơi lớn rồi không?

Hoắc Chính Hành lại giải thích:

"Thật ra cũng không phức tạp như ngươi tưởng tượng."

"Giai đoạn đầu của Vạn vực thi đấu chính là tiến hành so đấu bên trong giới vực của mình trước, sau đó tông môn đoạt được khôi thủ liền đại biểu giới vực đi tham gia Vạn vực thi đấu."

"Hẳn là ngươi cũng biết rồi, thật ra các giới vực thông thường đều đã định ra xếp hạng từ lâu."

"Giống như Thiên Kiếm Phong chúng ta, không có gì để tranh cãi, là thế lực mạnh nhất mảnh giới vực này đi?"

"Chúng ta đây không cần tiến hành tranh đấu, chỉ cần chờ đợi vòng tiếp theo của Vực thi đấu bắt đầu."

Tất cả các giới vực?

"Chính là chiến đấu xếp hạng giữa tất cả giới vực ở giới vực trung vĩ độ."

"Vạn vực thi đấu, trăm năm tổ chức một lần."

Hoắc Chính Hành giải thích nói:

"Vạn vực thi đấu sao?"

Diệp Thu Bạch vừa thấy liền sửng sốt hỏi.

"Cho nên những năm qua chúng ta vẫn luôn điệu thấp hành sự."

Điệu thấp hành sự còn có thể lăn lộn đến thế lực nhị lưu hàng đầu.

Diệp Thu Bạch không khỏi lắc đầu bật cười, quả nhiên nội tình vốn có của Thiên Kiếm Phong đã mười phần cường đại rồi.

"Nhưng mà hiện tại. . . ."

Hoắc Chính Hành chuyển giọng, sắc mặt nghiêm nghị nhìn Diệp Thu Bạch, nói:

"Hiện tại đã có người nhận được truyền thừa, như vậy cũng đến thời điểm Thiên Kiếm Phong chúng ta cao điệu một trận."

"Nói một câu thật lòng, thời gian dài nghẹn khuất khiến ta sắp chịu không nổi nữa rồi."

"Cho nên . . . . ."

Hoắc Chính Hành vỗ bả vai Diệp Thu Bạch một cái thật mạnh, cười nói:

"Nỗ điểm chút, giúp uy danh của Thiên Kiếm Phong ta vang dội khắp các giới vực trong lần thi đấu này!"

Diệp Thu Bạch cũng mỉm cười bảo đảm:

"Chuyện tất nhiên rồi.". . . . . .

Bên Thánh Phù tông.

Ba tên thái thượng trưởng lão gọi Mục Phù Sinh vào.

"Tiểu tử thúi, có một chuyện muốn giao cho ngươi đi làm."

Mục Phù Sinh vừa nghe liền vội vàng nói:

"Chuyện gì, ta đang nghiên cứu phù triện đến thời khắc mấu chốt, không thể thoát thân, ba vị trưởng lão tìm người khác đi nha!"

Thấy Mục Phù Sinh chạy mất, tiếng bước chân không ngừng đi xa.

Toàn thân trưởng lão râu dài run rẩy. . . . . .

Hắn vươn tay ra, một cỗ lực lượng vô hình kéo Mục Phù Sinh trở lại.

"Tiểu tử ngươi đừng ở chỗ này dùng mánh lới!"

"Lần Vạn vực thi đấu này khen thưởng danh ngạch tiến vào Tuyệt Hồn thành!"

Tuyệt Hồn thành!

Mục Phù Sinh lập tức ngừng giãy giụa, cũng ngừng giảo biện.

"Ta nghĩ với tính cách của ngươi thì cũng biết tới chuyện Tuyệt Hồn thành đi?"

Đương nhiên rồi!

Với tính cách cẩn thận của Mục Phù Sinh, ở địa phương nào hắn cũng sẽ nghe ngóng tất cả mọi chuyện có thể nghe ngóng được một cách rõ ràng!

Tuy rằng Tuyệt Hồn thành nơi bí ẩn nhất nhưng bởi vì danh khí quá lớn nên vẫn để lộ ra một ít tiếng gió.

Giống như Tuyệt Hồn thành cầm tù thần hồn của vô số đại năng!

Thiên địa quỷ thần, yêu ma quỷ quái, không chỗ không có!

Truyền thừa khắp nơi, thiên tài địa bảo đếm không hết.

Càng quan trọng hơn là tiến vào bên trong sẽ cực kỳ có ích cho tu luyện thần hồn!

Mục Phù Sinh cần tìm biện pháp tăng cường thần hồn của bản thân.

"Nhưng mà. . . . . . Hình như Tuyệt Hồn thành có chút nguy hiểm?"

Ba tên thái thượng trưởng lão nhìn nhau.

"Nguy hiểm sao? Như vậy đi, chúng ta đi cùng với ngươi, bảo đảm ngươi không gặp nguy hiểm!"

"Các ngươi lừa quỷ hả!"

Mục Phù Sinh trợn trắng mắt nói:

"Thực lực của các ngươi vượt qua giới hạn Tuyệt Hồn thành cho phép!"

"Địa phương kia chỉ cho phép tu vi dưới Trọc Tiên cảnh tiến vào!"

Mục Phù Sinh suy nghĩ chút sau đó nói:

"Để ta suy xét đã."

Dụ hoặc quá lớn, nguy hiểm cũng không nhỏ.

Mục Phù Sinh phải cẩn thận đánh giá nguy hiểm bên trong. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận