Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 169 - Ngăn chặn

Khi Diệp Thu Bạch triển khai kiếm vực.

Trong trận doanh có mấy hơi thở cường đại phóng lên cao!

Cùng lúc đó, đạo kiếm mang màu đen cũng chém đến bờ Đại Liệt cốc đối diện.

Trong lúc nhất thời.

Có từng tiếng kêu thảm thiết vang lên!

Bên trái Đại Liệt cốc xuất hiện một chỗ hổng.

Đội quân Lạc Nhật vương triều thấy cảnh này vội vàng xông về phía Diệp Thu Bạch.

Cùng lúc đó, mấy luồng hơi thở phóng lên cao cũng nhắm thẳng tới Diệp Thu Bạch, càng lúc càng đến gần!

Tiến vào khu vực phía sau đội quân Lạc Nhật vương triều.

Dù sao cũng là nơi đội quân Lạc Nhật vương triều đóng quân.

Với tốc độ của Diệp Thu Bạch, cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ cũng rất khó đuổi theo.

Khoác áo choàng ẩn nấp trên người, không có một chút hơi thở nào tiết ra ngoài.

Còn bản thân thì phóng về phía Thiên Khiển cốc đằng sau.

Hiển nhiên, đó là nơi thi khôi ở!

Tốc độ cực kỳ cực nhanh!

Chỉ là Hồng Anh cảm nhận được có hơn mười hơi thở Càn Nguyên cảnh hậu kỳ đang rà quét.

Một kích liền lui!

Diệp Thu Bạch thấy thế cũng không có dừng lại, khống chế dòng sông kiếm ý quét về phía mấy hơi thở kia!

Dọc theo đường đi, tốc độ di chuyển của Hồng Anh và Ninh Trần Tâm cũng không tính là quá nhanh.

Cũng không cách nào dò xét được các tin tức có ích.

Hồng Anh và Ninh Trần Tâm đã lẻn tới bên kia Đại Liệt cốc.

Ninh Trần Tâm vừa di chuyển vừa quan sát, bắt đầu ghi nhớ nơi địch quân tĩnh dưỡng, nơi cường giả trú đóng và nơi có thi khôi.

Đồng thời còn có ba nguồn thi khí nồng đậm.

Một khi bị phát hiện, tuy sẽ không đến mức bị lưu lại nhưng kế hoạch sẽ thất bại.

Hai người liền tới khu vực phía sau nơi đóng quân của Lạc Nhật vương triều.

Phái đối phương cũng không có ai phát hiện hành tung của hai người Hồng Anh.

Đối phương cũng canh gác nghiêm ngặt khu vực này.

Đây đều là tình báo hữu dụng đối với liên minh Bắc Vực.

Thấy sư tỷ muốn gây chuyện.

Còn ghi nhớ đội quân đối phương có bao nhiêu cường giả Càn Nguyên cảnh cùng với những người cảnh giới khác.

Trên thế gian này, người có thể tín nhiệm nhất.

Đối với hắn mà nói.

Ninh Trần Tâm cười cười gật đầu, không có từ chối.

Hai người di chuyển không nhanh không chậm.

Muốn phá hủy nơi đây, e là không phải chuyện đơn giản.

Ninh Trần Tâm nhìn về phía Hồng Anh nói: "Sư tỷ, biết rõ vị trí thì đã đủ tình báo rồi, chúng ta về trước sao?"

Hồng Anh lại cười nói: "Tới cũng tới rồi."

Sau một lúc.

Vị trí này rất gần với một thi khôi.

Hiển nhiên, trong lều trại phía trước là nơi luyện đan cho đội quân Lạc Nhật vương triều.

Nơi này có đan hương không ngừng truyền ra.

Ngoại trừ sư tôn Lục Trường Sinh thì đó là sư huynh đệ đồng môn.

Phụ mẫu của hắn đều là phàm nhân, đã chết từ khi hắn còn nhỏ.

Có thể nói, hiện giờ Ninh Trần Tâm đã xem Thảo Đường như nhà mình.

Người nhà mà còn không thể tín nhiệm thì quá đáng buồn.

Giờ phút này Hồng Anh đã lấy Luân Hồi thương ra, nói với Ninh Trần Tâm: "Chúng ta đồng loạt ra tay, phá hủy nơi luyện đan."

"Sau đó ta sẽ giữ chân thi khôi bên đối phương, ngươi rời khỏi nơi đây trước."

Ninh Trần Tâm sửng sốt nói: "Cùng nhau đi."

Hồng Anh lắc đầu nói: "Ta cần điều tra một chút chuyện về thi khôi."

"Để ngươi đi trước cũng là vì cần ngươi giữ chân đám người bên Đại Liệt cốc, chuẩn bị một con đường."

Thi khí phóng lên cao!

Một nam tử mặc giáp vừa kinh ngạc vừa tức giận, vỗ quan tài bay ra.

Hơn mười tên cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ kinh hãi, đồng thời vọt về phía bên này!

Công kích của hai người nhanh chóng khiến quân địch chú ý!

Không hổ là sư tôn...

Xem ra, thực lực của vị tam sự đệ không có cảnh giới này không bình thường nha!

Trong khoảnh khắc này.

Hồng Anh bỗng nhiên đứng dậy, Luân Hồi thương đâm thẳng tới nơi luyện đan.

Một đạo luân hồi thương ý hóa thành một xoắn ốc thật to giữa không trung rồi xoắn về phía nơi luyện đan.

Ninh Trần Tâm cũng không có chậm.

Hắn nhìn chằm chằm Hồng Anh, ngay lúc nàng ra tay thì hắn cũng lấy Đạo kinh ra.

Thầm quát: "Lâm, binh, đấu, giả, toàn!"

Một ảo ảnh thiên tướng mặc giáp, tay cầm trường thương mang theo hơi thở khổng lồ phóng nhanh đến nơi luyện đan.

Hơi thở không thu kém công kích của Hồng Anh bao nhiêu!

Cảnh này làm cho Hồng Anh cũng có chút hơi kinh ngạc.

Có thể nói, dù là thi khôi ra tay thì cũng không thể giữ chân Hồng Anh.

Tu vi của Hồng Anh đã đạt tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ!

Hồng Anh đã áp súc linh khí trong cơ thể tới mức cực hạn!

Qua thêm một nén nhang.

Ninh Trần Tâm nghe xong liền gật đầu.

"Khi đó ta mới thuận tiện thoát thân."

Thi khôi bên trong giống như mãnh thú Hồng Hoang thoát khốn, lập tức vọt ra.

Nhưng mà hết thảy đều đã muộn.

Ngay cả đám Luyện đan sư trong lều cũng là không kịp phản ứng.

Xoắn ốc luân hồi thương ý mang cùng với thần tướng mặc giáp đã tới nơi luyện đan.

Không lưu tình chút nào.

Trực tiếp nện xuống!

Ầm!

Cùng với từng tiếng gầm rú vang dội.

Trong lúc nhất thời, nơi luyện đan có linh khí nổ mạnh!

Bụi đất bay mù mịt.

Linh khí bạo động tán loạn trong không gian.

Lều trại có luyện đan sư bên trong bị phá hủy hoàn toàn.

Đám Luyện đan sư nhóm cũng không có tên nào may mắn thoát khỏi!

Sau khi đã xong chuyện.

Cường giả của quân địch cũng buông xuống.

Hơn mười tên cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ vây quanh hai người!

Nam tử mặc giáp theo sau.

Thi khôi mang theo thí khí ngập trời cũng buông xuống nơi đây.

Ninh Trần Tâm cười nói: "E là ta cũng tạm thời không có biện pháp thoát khỏi rồi."

Hồng Anh cười cười, không có chút lo lắng, trên gương mặt tuyệt mỹ là sự bình thản.

"Không có việc gì, ngươi bám lấy đám cường giả Càn Nguyên cảnh này, còn thi khôi thì để ta giải quyết."

Nghe hai người nói chuyện.

Nam tử mặc giáp giận quá hóa cười.

"Ngươi cảm thấy hai người các ngươi hai có thể giải quyết hết chúng ta sao?"

"Các ngươi cũng đã nghe qua thực lực của thi khôi đi?"

"Tồn tại nửa bước Hư Thần là tồn tại mà ngươi nói giải quyết liền giải quyết được sao?"

Hồng Anh cũng không có nói nhiều.

Tay cầm chặt Luân Hồi thương, chân dậm mạnh trên không, nơi không gian bị nàng dậm vào xuất hiện từng gợn sóng.

Nàng vọt nhanh tới thi khôi!

Nam tử mặc giáp thấy cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi.

Hắn phất phất tay ra lệnh cho đám cường giả Càn Nguyên cảnh xuất kích, cùng với thi khôi nhanh chóng chém giết Hồng Anh.

Hắn không tính một chọi một gì đó.

Đây là quyết định chỉ có kẻ ngu xuẩn mới có thể làm ra.

Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực.

Phải giải quyết nhanh chóng, không lưu lại hậu hoạn.

Thời điểm đám cường giả Càn Nguyên cảnh xuất động thì bọn họ thấy một thư sinh xuất hiện ngẳn cản, mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nói: "Sư tỷ phân phó, muốn tiểu sinh giữ chân các ngươi."

"Cho nên các ngươi không thể quấy rầy nàng."

Một cường giả Càn Nguyên cảnh trong đó phẫn nộ quát: "Ngươi tính là thứ gì?"

Nói xong liền tung một chưởng.

Một đạo chưởng ấn đánh về phía Ninh Trần Tâm!

Ninh Trần Tâm cũng không hoảng loạn.

Miệng phun một chữ.

"Trấn!"

Một phù ấn chữ trấn trấn trực tiếp trấn áp chưởng ấn.

Mọi người sửng sốt.

Thư sinh trẻ tuổi có thực lực mạnh thế này?

Rõ ràng không tản ra bất kỳ hơi thở gì mà.

Ninh Trần Tâm cười nói: "Đường này không thông, các vị nên nghỉ ngơi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận