Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 573 - Đến Ám Vực!

. . . . . . . . .

Ám Vực là tổ chức thần bí ở giới vực vĩ độ cao.

Có chỗ độc đáo trên phương diện tình báo.

Ám Bảng do Ám Vực sáng chế.

Âm thầm đánh dấu xếp hạng cường giả ở giới vực vĩ độ cao.

Dù là cường giả lánh đời thì Ám Vực cũng có thể tìm ra, sau đó cho lên bảng.

Rất nhiều thế lực đều tò mò về Ám Bảng.

Rốt cuộc Ám Vực làm như thế nào mà tìm được những cường giả lánh đời đó?

Lục Trường Sinh đi tới, nở một nụ cười "hiền lành" vỗ vỗ vai Liễu Tự Như, nói:

Nghe lời này, trong đầu Liễu Tự Như tràn ngập cảnh tượng bị Lục Trường Sinh hung hăng thao luyện. . . . .

Liễu Tự Như nhận thấy tầm mắt của Lục Trường Sinh, không khỏi sửng sốt.

"Đối với ta thế nào?"

Từ đó Ám Bảng cũng được các cường giả ở giới vực vĩ độ cao tán thành.

"Ạch. . . . . A, Lục tiền bối đối đãi ta rất tốt!"

Trước kia có một vị cường giả trên Ám Bảng đột nhiên bị một cường giả lánh đời đẩy thứ hạng xuống, hắn không phục, sau đó tìm được nơi thanh tu của cường giả lánh đời kia.

Ngẩng đầu nhìn về phía vẻ mặt "hiền lành" của Lục Trường Sinh, hắn không nhịn được mà run rẩy.

Điều này cũng có thể đại biểu năng lực thu thập tình báo của Ám Vực như thông thiên vậy.

Và bị đánh thảm. . . . . .

"Tự Như à, mấy ngày nay ta đối với ngươi thế nào?"

"Được nha, ta cũng biết, ngươi cũng là một người biết cảm ơn báo ân có đúng không?"

"Nhìn ta làm gì?"

". . . . . ."

Kéo kéo khóe miệng, không tình nguyện nói:

Lục Trường Sinh tiếp tục cười nói:

Không phải ta không trả lời nha!

Liễu Tự Như không ngừng run rẩy, biểu tình có chút dữ tợn.

"A, sư huynh dạy ngươi nấu cơm được không?"

". . . . . ."

Có thể nói ở Trường Sinh giới, ở trong Thảo Đường.

"Ta có chuyện gì cần, hẳn là ngươi cũng sẽ không từ chối đi?"

Liễu Tự Như cười khổ nói:

"Lục tiền bối, ta thật sự muốn đáp ứng ngươi, nhưng đồ vật như Tinh thần tinh phách này ngay cả chấp sự Ngũ tinh ta đây cũng chưa từng nghe qua!"

Địa vị của Liễu Tự Như còn không bằng cẩu tử canh cửa kia. . . . . . A không đúng, là lão hổ!

"Không trả lời coi như ngươi đồng ý nha?"

Không thể cho Tiểu Thạch Đầu thấy cảnh này.

Nếu không sẽ làm hỏng hình tương sư tôn vĩ ngạn trong cảm nhận của Tiểu Thạch Đầu.

Không nghĩ tới chính là Tiểu Thạch Đầu đã sớm nhìn chán cảnh này.

Xoay đầu nhìn về phía bả vai đang bị Lục Trường Sinh nắm.

Thạch Sinh bên cạnh thì che mắt Tiểu Thạch Đầu rồi nói:

Ta đau đến không thể mở miệng.

Ngươi đã bóp muốn nát vai ta!

"Có lẽ do cấp bậc của Tinh thần tinh phách quá thấp, không đáng để Ám Vực chú ý, hoặc là cấp bậc quá cao, cả ta cũng không có tư cách tiếp xúc!"

Nhưng mà đồ vật do cây liễu nói ra sao có thể là vật bình thường?

"Muốn biết được tin tức về Tinh thần tinh phách chỉ có thể đi tìm tồn tại cao hơn, có khả năng cần tiền bối cùng ta đến Ám Vực một chuyến. . . . . ."

Lục Trường Sinh nhíu mày.

Hình như sợ Lục Trường Sinh không đáp ứng, Liễu Tự Như vội vàng bổ sung:

"Tiền bối cũng biết, Ám Vực vẫn luôn nghĩ biện pháp mượn sức ngươi, mấy ngày nay mặt trên để cho ta rất nhiều áp lực nha."

"Loại đồ vật ngay cả ta cũng chưa nghe qua, ta không cầu được cho nên chỉ có thể phiền tiền bối cùng ta đi, hơn nữa có khả năng phải trả giá lớn chút. . . . . ."

Muốn tình báo cần phải trao đổi.

Hơn nữa dựa theo giá trị tình báo mà trao đổi.

Trực tiếp dùng nhân tình để đổi?

Tuy rằng có thể nhưng cũng không quan trọng như Tinh thần tinh phách.

Tăng cường thực lực?

Đan dược?

Phải dùng thứ gì để trao đổi?

Cho nên muốn trao đổi tình báo về Tinh thần tinh phách cần phải trả một cái giá rất lớn.

"Được, chúng ta đây liền xuất phát!"

"Không vội, chờ ta chuẩn bị đã."

Chuẩn bị cái gì?

Liễu Tự Như vừa định đặt câu hỏi thì thấy Lục Trường Sinh đã xoay người vào trong nhà gỗ.

Thạch Sinh thì lôi kéo Tiểu Thạch Đầu vào phòng bếp.

Nói là dạy Tiểu Thạch Đầu nấu ăn, kết quả đồ ăn còn chưa dọn lên đã bị Tiểu Thạch Đầu ăn vụng hơn phân nửa. . . . . .

Bên trong nhà gỗ, Lục Trường Sinh ngồi bên mép giường suy nghĩ.

Tinh thần tinh phách có giá trị tuyệt đối không thấp.

Nếu không thì với địa vị của Liễu Tự Như ở Ám vực không có khả năng không biết.

Liễu Tự Như vui vẻ nói:

"Vậy được, ta theo ngươi một chuyến."

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói:

Huống hồ, trước mắt muốn tăng cường thiên phú của Thạch Sinh cũng chỉ có phương pháp này.

Suy xét thấy món đồ sau mà cây liễu nói nguy hiểm lớn hơn chuyện này.

Tự nhiên Lục Trường Sinh biết quy tắc này.

Ý tưởng này vừa lóe lên trong đầu Lục Trường Sinh liền bị hắn gạt bỏ.

Nhân tình là thứ khó trả nhất.

Ám Vực là thế lực tình báo, cần nhất là cái gì?

Đó chính là năng lực bắt được tình báo cùng với tay đấm.

Tay đấm thì không có khả năng rồi nên chỉ có thể suy xét gia tăng năng lực bắt lấy tình báo.

Đơn giản chính là các công pháp đặc thù cùng với trận pháp phụ trợ.

Công pháp đặc thù thì Lục Trường Sinh không có, cũng hoàn toàn không am hiểu.

Vậy chỉ có thể bắt đầu từ trận pháp.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh liền bắt đầu bố trí. . . . . .

Chừng bảy ngày sau Lục Trường Sinh mới đi ra khỏi nhà gỗ.

Liễu Tự Như đi tới hỏi:

"Tiền bối đang chuẩn bị cái gì?"

Lục Trường Sinh cười cười:

"Đến lúc đó ngươi sẽ biết."

Cái trận pháp này tốn hết bảy ngày của hắn từ khi suy nghĩ đến khi bố trí xong.

Nói vậy hẳn là vấn đề không lớn.

"Được rồi, xuất phát đi."

Liễu Tự Như cười gật gật đầu, gọi Hư không cự thú ra, hai người nhảy lên thân nó trực tiếp xuyên qua không gian.

Hư không cự thú có tốc độ nhanh hơn thuyền không gian rất nhiều, đồng thời cũng an toàn hơn.

Dù sao Hư không cự thú có năng lực sinh tồn trong không gian.

Gió lốc không gian cùng không gian loạn lưu đối với Hư không cự thú mà nói không hề có sức uy hiếp!

Không có hai thứ này cản trở thì tốc độ tự nhiên cũng tăng.

Trên lưng cự thú, Liễu Tự Như nói:

"Lục tiền bối, ta đã câu thông với cao tầng Ám Vực."

"Chuyện Tinh thần tinh phách bọn họ có biết một chút, nhưng mà thuộc về cơ mật cấp S, cần ngươi tự mình trao đổi với mấy người bên trên."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Nếu biết thì được, chỉ sợ ngay cả Ám Vực cũng không biết.

"Nhưng mà cái giá phải trả có khả năng tương đối cao, cơ mật cấp S đã không phải dùng vật thường mà đổi được."

Nói tới đây, Liễu Tự Như yên lặng một lúc.

Ngay sau đó mở miệng nói:

"Nhưng nếu Lục tiền bối nguyện ý gia nhập Ám Vực, có lẽ có thể miễn phí biết cơ mật. . . . . ."

Lục Trường Sinh cười cười:

"Ngươi cũng biết, ta sẽ không gia nhập Ám Vực."

Nghe vậy, Mục Phù Sinh cười khổ:

"Vậy có lẽ có chút khó khăn. . . . . . Hoặc là gần như không có khả năng."

"Dù sao tình báo cấp S đều là Ám Vực dùng đồ vật mình muốn để đổi."

"Mục tiêu của Ám vực cho tới bây giờ đó là ngươi. . . . . ."

Lục Trường Sinh nhún vai.

Nếu trận pháp không được vậy chỉ có thể đến Vạn Phật giới một chuyến.

Tuy rằng nguy hiểm và sẽ có nhân quả quấn thân.

Nhưng cũng không phải gia nhập một cái thế lực, chịu người khác khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận