Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 708 - Tháp tu luyện

. . . . .

"Xong xuôi rồi sao?"

Nhìn thấy Mục Phù Sinh trở về, Diệp Thu Bạch hỏi thăm.

Mục Phù Sinh cười gật gật đầu:

"Yên tâm đi, giúp sự tình kết thúc là chuyện mà ta am hiểu nhất, bảo đảm không lưu lại một chút dấu vết nào."

Tiểu Hắc ở bên cạnh gật đầu nói:

"Đúng rồi đại sư huynh, e là vị trí đại sư huynh của ngươi sẽ nhanh chóng bị sư tôn chuyển cho Mục sư huynh đó."

Mục Phù Sinh vội vàng xua tay nói:

Nhạc Chính Trì thấy thế, liền giải thích:

"Đương nhiên cũng có tính nguy hiểm, đầu tiên, tiến vào trong đó thì tu vi sẽ bị trấn áp, bên trong chỉ có thể sử dụng ý cảnh cùng với lực lượng thân thể, hết thảy công pháp yêu cầu linh khí hoặc sử dụng lực lượng thần hồn đều không cách nào thi triển."

"Được rồi, chuyện sau đó chúng ta đã thương lượng tốt."

"Bên trong có một lượng tài nguyên tu luyện cùng với thiên tài địa bảo, bên trong có một chỗ tu luyện đặc thù, thiên tài địa bảo cùng với tài nguyên tu luyện có thể trực tiếp chuyển hóa thành tu vi chứa đựng bên trong một tấm lệnh bài."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch không ngừng run rẩy.

"Trước đó chúng ta đã vào, chỉ là tiến vào tầng thứ nhất liền có người trọng thương, dù là ta và Thần Huy cũng chỉ mới tới được tầng thứ hai."

"Ta khó mà làm được, đại sư huynh vẫn nên để Diệp sư huynh tới làm."

Bên trong Tuyệt Hồn thành, lực lượng trấn áp chủ yếu chỉ trấn áp thần hồn mà thôi.

Làm sao bây giờ, phải cho tiểu tử này đi quét núi. . . . . .

"Dù sao trong tình huống bình thường, đại sự của sư môn nếu sư tôn không tiện ra tay chắc chắn là sẽ đẩy cho đại sư huynh tới làm."

"Chỗ trấn áp ở trung tâm Tinh Vân thành có thể tiến vào."

"Vì sao các ngươi lại gấp rút tới đây thương lượng chuyện liên minh, có một khối bảo địa tu luyện như vậy, chờ cảnh giới cao hơn một chút rồi đến không càng tốt hơn sao?"

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Nhạc Chính Trì.

Nghe vậy, Nhạc Chính Trì lắc đầu nói:

"Đồng thời mỗi một thiên tài địa bảo đều bị ma thú mang theo bên mình, muốn lấy được cần phải đánh chết ma thú."

Mục Phù Sinh cảm thấy khó hiểu nói:

"Chúng ta đây hiện tại đi qua sao?"

Mục Phù Sinh gật đầu.

"Quy tắc cũng không có nói thành trì thất thủ sẽ trực tiếp bị loại trừ, cho nên dù thành trì thất thủ thì hẳn là vẫn có thể hành động ở trung tâm Tuyệt Hồn thành."

"Cho nên chúng ta lựa chọn tới tìm các ngươi liên minh trước, đồng thời xác định vị trí của Luyện Ngục thành cùng với tình huống trước mắt như thế nào."

Hơn nữa bên Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện còn có trận pháp kiên cố không phá vỡ nổi.

"Trong tình huống không biết gì hết, nếu chiến lực suy giảm, đối phương mà tấn công nữa thì sẽ là sự đả kích trí mạng."

"Được rồi, nếu đã quyết định thì toàn bộ tiến đến Tinh Vân thành thôi."

Cho nên không bằng buông tay đánh cược đến Tinh Vân thành gia tăng thực lực.

Tất cả mọi người có ở đây đóng giữ cũng không có tác dụng lớn, vẫn sẽ thất thủ.

Đây cũng là nguyên nhân chính thúc đẩy đám người Nhạc Chính Trì tìm đến Ma Vương thành tiến hành liên minh.

"Đến lúc đó lỡ như thất thủ thì chời thực lực tăng lên rồi giành trở về là được."

"Huống hồ dù hiện tại có phái người trấn thủ ở đây cũng chỉ là chịu chết mà thôi."

Bốn người Vô Gian Luyện Ngục có thể lấy bí pháp tăng lên tới Địa Tiên cảnh.

Lời giải thích này coi như hợp lý.

Lâm Trí Nam lắc đầu nói:

"Nhưng mà ai sẽ đóng giữ Ma Vương thành bây giờ?"

Tô Mộ U hỏi:

Mọi người gật đầu. . . . . . .

Tinh Vân thành ở một đỉnh núi.

Chung quanh có vách đá, chỉ có thể tiến vào thông qua một đường núi.

Đồng thời, bởi vì ngọn núi quá cao, quá mức cần ngân hà lộng lẫy trên không.

Lực lượng trấn áp từ ngân hà không cách nào để cho người tu đạo tiến hành ngự không trong thời gian dài.

Dẫn tới Tinh Vân thành chính là một pháo đài thiên nhiên, dễ thủ khó công!

Mấy người Diệp Thu Bạch đi bộ trên đường núi.

Một đường hướng về phía trước, chậm rãi đi tiến vào trong tầng mây.

Mục Phù Sinh nhìn chung quanh, cảm nhận được cỗ lực lượng trấn áp trong lòng thầm nghĩ.

Mọi người cũng có chút hâm mộ.

"Xem ra nơi này là sân nhà của ngươi."

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tiểu Hắc, cười nói:

Nghe vậy.

"Ma thú bên trong cũng không có tu vi, nhưng lực lượng thân thể lại cường đại."

"Từ đại môn này tiến vào, sau khi tiến vào trong tháp thì cảnh giới sẽ bị áp chế, dù cảnh giới của ngươi cao thế nào, vào bên trong đó sẽ hoàn toàn biến mất, biến thành một người bình thường."

Mọi người bước vào bên trong, cấu tạo không kém Ma Vương thành nhiều, chỉ là chung quanh tường thành cùng phủ đệ đều do mấy bó củi cấu thành.

Độ cứng rắn của mấy bó củi thậm chí còn cứng hơn vật liệu cấu tạo kiến trúc Ma Vương thành cùng với Luyện Ngục thành.

Nếu không cũng không cách nào bảo tồn hoàn hảo bên dưới lực trấn áp cường đại như thế.

Khi mọi người đến trung tâm thành trì.

Nơi này cũng có ba cây cột đá thông thiên quán địa.

Ở giữa còn có thêm một tòa tháp cao.

Từ dưới lên trên bao gồm chín tầng tháp.

Càng lên cao thân tháp sẽ càng nhỏ lại.

Nhạc Chính Trì chỉ về phía trước nói:

Ở trên đỉnh núi có một tòa thành trì cổ xưa uy nghiêm đứng lặng.

Mọi người nhìn về phía trên.

"Tới rồi."

Lúc này, Nhạc Chính Trì nói:

Như vậy phối hợp với phù triện của hắn hẳn là có thể chống đỡ Luyện Ngục thành tiến công.

Nếu Ma Vương thành bọn họ cũng có địa thế thế này.

Bọn họ cũng đều biết Tiểu Hắc có lực lượng thân thể cực kỳ cường đại cùng với ba người Tiên Viên thôn cũng chủ tu thân thể.

"Được rồi, thời gian khẩn cấp, chúng ta trực tiếp vào thôi."

Dứt lời, Nhạc Chính Trì, Thần Huy cùng với Miêu Bang dẫn đầu bước vào bên trong.

Thấy thế.

Mấy người Diệp Thu Bạch theo sát sau đó.

Khoảnh khắc mọi người tiến vào trong thân tháp.

Cổ tay mọi người có thêm một tia sáng lập loè.

Ngay sau đó là một tấm lệnh bài gỗ cột vào cổ tay.

Hiển nhiên đây là thứ dùng để chứa đựng linh khí.

Cùng lúc đó.

Một cỗ lực lượng trấn áp cực kỳ cường đại liền dừng ở trên người bọn họ.

Vô luận là tu vi hay thần hồn đều không thể thuyên chuyển!

Tô Mộ U vươn tay, khẽ nhíu mày nói:

"Thật sự là có chút không quá quen."

Lâm Trí Nam cũng cười khổ:

"Không có tu vi, tự nhiên cũng không có cảm giác an toàn."

Nhìn một vòng chung quanh.

Tầng thứ nhất là khu có tường đồng vách sắt, chung quanh cũng không được trang trí hoa hòe lòe loẹt, chỉ có từng cây thiết trụ chống đỡ thân tháp.

Nơi đây cũng không hề có sự tồn tại của linh khí.

Khi mọi người nhìn về phía trước, ánh mắt chợt run lên.

Phía trước có một thang xoắn.

Hiển nhiên là cầu thang đi thông lên tầng thứ hai, trước cửa vào có một đám ma thú như lang, hai tròng mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm đoàn người Diệp Thu Bạch, miệng rộng há to, hai cái răng nanh dựng đứng, diện mạo cực kỳ hung ác.

Trên trán đám ma thú này đều có một cọng linh thảo tràn ngập linh khí vô cùng tinh thuần.

Nhạc Chính Trì nói:

"Đánh chết bọn chúng thì linh khí trong linh thảo liền bị lệnh bài gỗ hấp thu."

"Càng lên cao thì linh khí trong linh thảo sẽ càng thêm nồng đậm, đương nhiên thực lực của ma thú cũng sẽ càng cường đại hơn."

Dứt lời, Nhạc Chính Trì, Thần Huy cùng với Miêu Bang liền ngựa quen đường cũ phóng về phía ma thú!

Nhạc Chính Trì ôm đàn cổ, ngón tay chuyển động tấu lên một khúc.

Từng tia kiếm ý chém về phía ma thú!

Đương nhiên cũng không có linh khí kém theo, chỉ là kiếm ý đơn thuần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận