Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 818 - Khô mộc phùng xuân!

. . . .

Trong một canh giờ ngắn ngủi.

Kinh nghiệm thực chiến của Diệp Thu Bạch lại có sự bay vọt về chất!

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Từ lúc bắt đầu chịu đánh chỉ có thể bị động phòng thủ.

Các công kích của Diệp Thu Bạch cũng sẽ bị hình chiếu dễ dàng hóa giải và phản công.

Khi Diệp Thu Bạch đã hiểu chút về lộ tuyến kiếm chiêu của hình chiếu thì có thể đánh có tới có lui.

Đến bây giờ Diệp Thu Bạch biến thủ thành công, bức hình chiếu rơi vào tuyệt cảnh.

Ngày nào đó trong tương lai nhất định sẽ đứng trên đầu tất cả kiếm tu ở giới vực trung vĩ độ.

Một ngọn núi lớn khó có thể vượt qua!

Hiện tại suy nghĩ trong lòng bọn họ đã có sự chuyển biến.

Như vậy hắn sẽ là tóa núi lớn trong cảm nhận của tất cả các kiếm tu ở giới vực trung vĩ độ.

Ở trong lòng bọn họ.

Sắc mặt của hình chiếu thản nhiên, kiếm vực ở chung quanh ngưng tụ thành mấy chục thanh cự kiếm, công kích Diệp Thu Bạch!

Đây là sự tình chỉ phát sinh sau một canh giờ.

Nhưng mà Kiếm Thần cũng không phải chỉ có bấy nhiêu đó.

Trước đó Diệp Thu Bạch chỉ là một kiếm tu trẻ tuổi có thiên phú kiếm đạo cực kỳ cao.

Tằng Quý Nguyên cùng Lại Thanh Vân xem từ đầu tới giờ mà sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Chỉ cần Diệp Thu Bạch còn đó.

Diệp Thu Bạch cũng không có ngừng tay, cũng không có đình chỉ thế vọt tới.

Chỉ cần Diệp Thu Bạch không chết.

Kiếm vực chung quanh hắn cũng sinh ra mười thanh cự kiếm ứng phó.

Khi bị Diệp Thu Bạch phá giải thế công đồng thời đâm một kiếm tới.

Nhận thấy được điểm này.

Cùng thời gian.

Hình chiếu không hề phản ứng chậm chút nào.

Hai tầng Thiên linh thuật va chạm, ầm ầm nổ mạnh!

Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật!

Trưởng lão râu dài cũng phất phất tay, một lá chắn xuất hiện trước mặt mọi người chống đỡ khí lãng.

Đồng thời Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay có một hai đầu lôi long một âm một dương quấn quanh!

Áo xanh trên thân cả hai đều bị hư hại.

Diệp Thu Bạch cùng hình chiếu một trái một phải cùng thời gian lao ra.

Lúc này từ trong khói bụi mù mịt.

Dùng tốc độ càng nhanh chóng hơn mà chém tới hình chiếu.

Từng luồng khí lãng giống như cuồng phong nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh!

Khí lãng tràn ngập lôi đình chi lực vô tận cùng với kiếm ý Kiếm Tiên.

Nham thạch nhô lên chung quanh bị khí lãng càn quét nháy mắt biến thành bột mịn!

Trong tình huống không cách nào né tránh, kiếm trong tay của hắn chắn ngang.

Trong khoảnh khắc giao phong dưới.

Ầm!

Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật hình thành âm dương song long lôi thuẫn.

Chỉ là hơi thở của Diệp Thu Bạch có chút dao động.

Còn hình chiếu thì vẫn như lúc ban đầu.

Khi dùng linh khí làm đại giới để so kè với đối phương.

Rõ ràng Diệp Thu Bạch rõ ràng không cách nào đạt được ưu thế.

Chỉ với kiếm chiêu cùng kinh nghiệm thực chiến tăng lên thì không cách nào dễ dàng lấy được thắng lợi cuối cùng.

Dù sao linh khí đối phương sử dụng là do Kiếm Thần lưu lại.

Ngay cả khi có thể lấy được chút ưu thế trên kinh nghiệm thực chiến cũng không cách nào quyết định được xu hướng của trận chiến.

Hiện tại.

Chỉ có thể có cảnh giới kiếm đạo cũng hoặc cảnh giới tu đạo cảnh đột phá mới có cơ hội thắng trận.

Ba ngày toàn lực tiến công khiến linh khí của Diệp Thu Bạch linh khí cũng đã bắt đầu cạn kiệt.

Đã ba ngày qua đi.

Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục.

Cũng vì điểm này nên dẫn tới chuyện tuy Diệp Thu Bạch là đại sư huynh nhưng lại không phải người có cảnh giới cao nhất trong các sư huynh đệ Thảo Đường, nhưng lại là người có cảnh giới vững chắc nhất.

Chỉ có thời điểm thật sự áp chế không được nữa mới lựa chọn đột phá.

Mỗi một lần Diệp Thu Bạch tu luyện, mỗi một lần đột phá hoặc gặp được kỳ ngộ đều sẽ không ngừng áp chế cảnh giới.

"Muốn trong lúc chiến đấu đột phá Địa Tiên cảnh, cũng không phải chuyện đơn giản. . . . . ."

Tử Y khẽ lắc đầu nói:

"Không chỉ có yêu cầu thiên phú yêu nghiệt mà còn phải có đạo cơ kiên cố."

Nếu xem tu vi là một tòa lầu cao.

Như vậy đạo cơ chính nền móng.

Nền móng không vững chắc, không kiên cố thì không cách nào xây lầu được.

Thạch Sinh cười nói:

"Ưu thế của đại sư huynh ở chỗ này nha."

"Trong mấy người chúng ta, đạo cơ của sư huynh là vững chắc nhất."

Người ngoài cuộc tỉnh táo tự nhiên có thể hiểu rõ tình huống hiện tại.

Diệp Thu Bạch không hề giữ lại chút nào, Hỗn Nguyên Kiếm Pháp như rồng bay chém ra!

Nghĩ là làm!

Muốn đột phá cần phải áp bức chính mình, hoàn toàn bộc phát tiềm năng.

Như vậy chỉ có thể đột phá trên cảnh giới tu đạo.

Cảnh giới kiếm đạo trong khoảng thời gian ngắn không cách nào đột phá.

Còn hình chiếu, tuy rằng không có gì tăng trưởng nhưng cũng hề suy giảm chút nào.

Linh khí vẫn tràn đầy như cũ.

Ưu thế mỏng manh trên phương diện kiếm chiêu cũng đã không còn là ưu thế nữa.

Dẫn tới thân hình Diệp Thu Bạch không ngừng bại lui.

Kiếm vực vốn giằng co không phân cao thấp trong khoảng khắc này có một bên bị áp chế, cũng chính là bên Diệp Thu Bạch.

Nhìn thấy một màn này.

Lại Thanh Vân tỏ vẻ đáng tiếc, lắc đầu nói:

"Diệp tiểu hữu không được rồi, linh khí đã sắp khô kiệt."

Tử Y cũng thổn thức.

Xem ra thiên phú của Diệp Thu Bạch vẫn không đủ để đánh đồng với những yêu nghiệt đó.

Giữa các yêu nghiệt cũng có sự chênh lệch.

Tử Y nói:

"Các ngươi có thủ đoạn gì giúp Diệp Thu Bạch thoát khỏi khảo nghiệm sao?"

Trước đó thanh kiếm hư ảo đã từng qua.

Khi khảo nghiệm bắt đầu, trừ phi một phương chết đi, nếu không sẽ không thể nào dừng lại.

Nếu như không có thủ đoạn giúp Diệp Thu Bạch mạnh mẽ thoát ly khỏi khảo nghiệm.

E là tính mạng của Diệp Thu Bạch không được đảm bảo.

Tiểu Hắc lại lắc đầu nói:

"Thủ đoạn tự nhiên có, nhưng không dùng được."

Bất kể là Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh hay Mộc Uyển Nhi đều không hề có chút lo lắng.

Không phải là bọn họ vô tâm vô phế mà là bọn họ tin tưởng đại sư huynh một cách tuyệt đối.

Đã biết quy tắc mà Diệp Thu Bạch vẫn lựa chọn ứng chiến, tham gia khảo nghiệm tự nhiên đã nắm chắc.

Trưởng lão râu dài nghe xong cũng khuyên nhủ:

"Chỉ có sống sót mới có tương lai, không nhất định một hai phải rối rắm ở truyền thừa này."

"Ở Vô tận hải vực không chỉ có một chỗ truyền thừa này thôi."

Nhưng mà mấy người Hồng Anh vẫn không có ý định vận dụng thủ đoạn giúp Diệp Thu Bạch thoát ly.

Thấy thế, Tử Y khe khẽ thở dài.

Ngón tay ngọc đã đặt lên trên nạp giới.

Trưởng lão râu dài cũng chuẩn bị vận dụng phù triện Thiên Tiên bất kỳ lúc nào.

Mạnh mẽ cắt ngang khảo nghiệm.

Chỉ cần Diệp Thu Bạch gặp nguy hiểm tới tính mạng bọn họ liền ra tay.

Đưa than trong ngày tuyết vẫn tốt hơn dệt hoa trên gấm nhiều.

Lại một ngày trôi qua.

Trông Diệp Thu Bạch giống như đã tới giới hạn.

Bỗng nhiên hắn đứng yên tại chỗ.

Trưởng lão râu dài cùng với Tử Y nhíu mày.

Đã không thể tiếp tục được nữa sao?

Khoảnh khắc bọn họ vừa định ra tay thì thấy có biến hóa.

Lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm, có linh khí cuồn cuộn sôi trào.

Giống như gió lốc nổi lên!

Hình chiếu đang công kích cũng bị cỗ linh khí cường đại này chấn lui trở về.

Mọi người kinh sợ nhìn một màn này!

Đây là. . . . . .

Muốn đột phá!

Trong tình huống linh khí trong cơ thể đã khô kiệt.

Diệp Thu Bạch giống như mãnh thú dùng thế nuốt chửng, cắn nuốt tất cả linh khí chung quanh!

Thái Sơ Kiếm Kinh điên cuồng vận chuyển.

Linh khí lưu động trong kinh mạch, kinh mạch như cây khô gặp mùa xuân sống lại.

Đột phá trong chiến đấu, Diệp Thu Bạch thật sự làm được?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận