Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 929 - Giới vực vĩ độ thấp dị động

. . . .

Sau khi đường núi xuất hiện.

Người thủ sơn lại khoanh chân ngồi xuống lần nữa, tóc dài rối tung che khuất gương mặt, không có động tĩnh.

Nhưng hiện tại không còn ai quan tâm tới người thủ sơn môn.

Tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Phương Khung.

Hải Lâm cùng với Lý Hiểu càng khiếp sợ.

Thời điểm đo đạc thiên phú Phương Khung bọn họ cũng có mặt, sau đó còn làm giám khảo trong một ít khảo nghiệm lúc sau.

Cho nên bọn họ biết rõ thiên phú và thực lực của Phương Khung ở trình độ nào.

Loại công pháp yêu nghiệt thế này là một người có thiên phú bình thường có thể tu luyện?

Lúc này Khâu Tĩnh lại lắc đầu nói:

Người luyện thể, còn tiện tay thi triển trận pháp.

"Tiên Cung thật sự đánh mất một thiên tài nha, nếu đến tông môn của chúng ta, e là đệ tử thế này sẽ bị các đại trưởng lão tranh nhau thu nhận."

Ngay cả Khâu Tĩnh cũng ngưng trọng nói:

Cũng chỉ giải thích như thế này mới thông.

Nhưng hôm nay.

"Tiên Cung không có nhận lấy hắn, vậy đại biểu hai bên không có duyên.

"Các ngươi chắc chắn thiên phú của hắn không tốt sao?"

Thực lực và thiên phú mà Phương Khung biểu hiện ra hoàn toàn không giống với kết quả khảo nghiệm mà Tiên Cung đưa ra.

Ngay cả Hàn Lộ cũng mỉm cười trêu đùa:

Ngay cả phương thức tu luyện đặc biệt thế này cũng có thể tìm được?

Hút lực lượng từ trận pháp vào bên trong thân thể.

Hơn nữa lúc giao thủ với người thủ sơn.

Huống hồ khảo nghiệm của Tiên Cung sẽ không có sai lầm, khả năng duy nhất chính là sau khi Phương Khung bái sư, sư tôn Phương Khung tìm được phương pháp thích hợp cho hắn tu luyện mà thôi."

Bất quá, nếu đúng như thế này, vậy rốt cuộc vị sư tôn phía sau bọn họ là đại năng phương nào?

Sau khi Phương Khung đi tới hội họp cùng mấy người Diệp Thu Bạch.

Hoặc có thể nói là hắn đã không còn để ý chuyện trước đó Tiên Cung không có thu nhận hắn.

"Hai trạm giai đoạn trước đó là khảo nghiệm thiên phú cùng với thực lực của bản thân, như vậy cửa thứ ba này chính là khảo nghiệm tâm."

Với thiên phú của hắn hoàn toàn có thể trực tiếp thông qua. . . . . .

"Càng đi sâu vào, cường độ công kích tâm cảnh sẽ càng tăng."

Người thủ sơn nhìn thấy công pháp của Phương Khung cũng có nói.

Bất quá giờ khắc này đám người Khâu Tĩnh cũng đã tiến vào.

"Ngay cả ta cũng không nắm chắc mười phần có thể thông qua."

Phần Viêm cười khổ một tiếng, nói:

Phương Khung cũng không có để ý tới ánh mắt của mấy người Tiên Cung.

Người tu đạo, tâm cảnh là chuyện quan trọng nhất, bất kể là trong quá trình tu luyện hay là trong chiến đấu.

Nếu như tâm cảnh mà không ổn định sẽ trở thành cửa đột phá.

"Bản thân con đường sương mù này chính là một ảo trận to lớn, cho dù nội tình và thực lực của ngươi có cao thâm tới đâu, chỉ cần bước lên sẽ bị mạnh mẽ kéo vào bên trong ảo cảnh."

So đo chuyện trước kia cũng không có tác dụng gì.

Thời điểm nói tới đây, sắc mặt Phần Viêm có chút ngưng trọng nói:

"Thông qua con đường sương mù này là có thể tới Tiên Duyên Thiên Trì, đương nhiên con đường này là khảo nghiệm hung hiểm nhất."

Phần Viêm cũng bắt đầu giới thiệu cửa thứ ba, cũng chính là một cửa cuối cùng.

Diệp Thu Bạch thấy thế, cười cười nói:

"Mặc kệ như thế nào, đi vào rồi tính, có thể vượt qua hay không hiện tại cũng còn chưa biết, không phải sao?"

"Cũng đúng."

Phần Viêm gật đầu.

Ngay sau đó mọi người cũng đi vào. . . . . . .

Giờ phút này.

Phàm Nhân Giới.

Ở giới vực vĩ độ thấp có một khe không gian xuất hiện.

Bốn bóng người bước ra từ trong khe không gian.

Mặt đất có máu tươi nhuộm thấm.

Không trung là một màu đen.

Trước mắt Tiểu Hắc là cảnh tượng xuất hiện bên trong mảnh vỡ ký ức.

Nếu như không cách nào cởi bỏ ảo cảnh liền sẽ đi trở về điểm xuất phát. . . . . .

Đi bộ trong ảo cảnh này thì bản thân cũng sẽ đi bộ tiến về phía trước trong đường núi.

Ảo cảnh khiến cảnh tượng chung quanh hoàn toàn thay đổi.

Nói xong, một tên lấy ra một khối lệnh bài.

Trong lệnh bài có mấy chục ấn ký linh hồn.

"Xem ra không phải nơi hoang dã này không dùng được, cũng có không ít kẻ có thể thông qua khảo nghiệm mà Hồn Chủ thiết lập."

"Tập kết bọn họ, sau đó nhanh chóng triển khai hành động đi, tiết kiệm thời gian, địa phương này có nồng độ linh khí quá thấp, ta không muốn ở thêm một khắc nào.". . . . . .

Giờ phút này.

Tiên giới, Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Mọi người đã bước vào con đường sương mù trong núi.

Khoảnh khắc bước vào, tất cả đều bị kéo vào trong một ảo cảnh.

Loại ảo cảnh này rất khác so với ảo cảnh bình thường.

Như vậy mới có thể đoạt được tiên cơ trong trận tranh đoạt ở Vô tận hải vực sắp tới."

"Cũng đúng, chân muỗi có nhỏ cũng là thịt, trước tiên thống trị nơi hoang dã này, làm cho đám khôi lỗi kia gia tốc trưởng thành.

Vậy nên dùng giới vực vĩ độ thấp khai đao trước đi."

"Ừ, huống chi Hồn Chủ đã sớm bố trí Tuyệt Hồn thành từ trước, trước mặt không thể đụng tới giới vực trung vĩ độ vì Giám Sát Thánh Điện đang quản lý rất chặt, dù là thế lực cấp Thần Chủ cũng không dám rình rập Vô tận hải vực.

"Đây là mệnh lệnh của Hồn Chủ, chúng ta cứ nghe theo là được."

"Nơi hoang dã này thật sự cần thiết phải thống trị sao?"

Khắp nơi tràn ngập linh khí cuồng bạo điên cuồng thổi quét qua một thành trì với màu đen là chủ đạo.

Bên trong thành trì, người người bao gồm cả Tiểu Hắc đều đang tiến hành chiến đấu. . . . . . .

Trước mắt Thạch Sinh là cảnh hắn đã đặt chân lên tới đỉnh cao nhất nhưng vẫn bất lực, không thể làm gì với thọ mệnh của phụ mẫu.

Bên trong ảo cảnh đều là cảnh tượng và nhân vật giấu ở chỗ sâu nhất trong đáy lòng mỗi người, điều mà người đó kiêng kị nhất, sợ hãi nhất.

Sâu trong đáy lòng mỗi người đều có thứ gì đó đang đè nặng, không cách nào tránh cho.

Ảo cảnh này phóng đại thứ chôn nơi đáy lòng, từ đó khiến tâm cảnh dao động.

Mà giờ phút này.

Ở trước mắt Phương Khung chính là cảnh tượng gia tộc bị tàn sát.

Bản thân hắn chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn.

Hắn bất lực.

Phương Khung nhìn một màn này mà không cách nào áp chế lửa giận trong lòng mình.

Lửa giận vô tận tựa như muốn đốt sạch toàn bộ lý trí của hắn!

Đối với Phương Khung mà nói, cảnh tượng này được tua đi tua lại trong đầu hắn vô số lần.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương, tiếng rống giận tràn đầy bi thống, bức tường nhuộm máu đỏ. . .

Tất cả đều không thể khiến hắn cảm thấy sợ hãi.

Cảm xúc duy nhất của hắn khi chứng kiến chính là phẫn nộ, phẫn nộ cùng cực.

Nhưng mà để phẫn nộ hoàn toàn cọ rửa tâm cảnh là một chuyện cực kỳ đáng sợ.

Đúng lúc này.

Thân thể Phương Khung bắt đầu có ngân quang lập loè.

Hơi thở từ trận pháp chung quanh lại bắt đầu bất giác tràn về phía thân thể Phương Khung.

Nhận ra một màn này.

Phương Khung hơi sửng sốt, ngay sau đó nhớ tới lời sư tôn từng nói với chính mình.

Thể chất và công pháp mà mình tu luyện có hấp thu hơi thở từ trận pháp.

Chẳng lẽ bây giờ cũng có thể hấp thu?

Nghĩ đến đây.

Phương Khung liền thử nạp hơi thở trận pháp chung quanh vào trong cơ thể.

Giờ khắc này!

Ngân quang trên thân thể Phương Khung bắt đầu lóng lánh hơn!

Ngân quang lóng lánh, thân thể Phương Khung bắt đầu hấp thu từng luồng hơi thở trận pháp, hóa thành chất dinh dưỡng giúp Phương Khung tăng cường thực lực.

Tạo Hóa Trận Linh Thể.

Có thể hấp thu trận pháp chi linh để tăng cường bản thân.

Đây là năng lực chỉ thuộc về một mình Phương Khung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận