Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1098 - Kiếm đạo đệ nhất nhân thời kỳ thượng cổ

. . . .

"Tiểu hữu, bổn đế tên Kình Thiên, ta thấy kiếm đạo của ngươi phi thường thích hợp với y bát của bổn đế! Nếu ngươi nguyện ý tiếp nhận, bổn đế sẽ dưa toàn bộ vật mình lưu lại cho ngươi!"

Lúc này hồn hỏa thứ ba mươi mốt bên trái hiện ra, nhìn Diệp Thu Bạch dẫn dụ.

"Kình Thiên tiểu tử, cái gì mà tiểu hữu này thích hợp với y bát của ngươi? Rõ ràng lão tiểu tử ngươi tu Thiên Cương kiếm, lấy trọng thủ thắng! Ngươi còn muốn mặt hay không?"

Vừa nghe lời này, Trình Vinh Chỉ sửng sốt, ngơ ngác chỉ chỉ mình, lẩm bẩm nói:

"Hình như ta tu trọng kiếm đi..."

Kình Thiên Kiếm Đế cũng không quay đầu lại nói:

"Nhất định phải muốn bổn đế nói rõ ràng sao?"

Thiên Khải Kiếm Đế lập tức thổi râu trừng mắt.

Nhưng vừa dứt lời thì nam tư pho tượng thứ năm bên phải liền cười lạnh nói:

Bất quá vào thời điểm này ta cũng sẽ không nhượng bộ.

"Chúng ta cũng đừng náo loạn có được hay không?"

Kình Thiên Kiếm Đế lập tức nhìn về phía lão giả, tôn kính nói:

"Ta tên Tam Thiên, hẳn là ngươi có một loại lĩnh vực đi? Đó chính là sở trường của bổn đế."

Trình Vinh Chỉ nhướng mày, cũng không quay đầu lại mà tiến vào huyền thiết cự môn.

"Cái gì? Minh Húc lão già ngươi không muốn cướp người sao? Xem ra cũng không có thành ý gì! Đã như vậy..."

"Thiên Khải tiền bối, tuy rằng ngài là tiền bối.

"... Quá đả thương lòng tự tôn!"

Nam tử trung niên pho tượng thứ mười khẽ cười nói:

"Tam Thiên lão tặc, có phải ngươi muốn đánh nhau không?"

Huống hồ kiếm tu vốn cần lướt qua các loại kiếm đạo khác nhau mới có thể đạt tới đỉnh cao!"

Tam Thiên Kiếm Đế nghe vậy không chịu yếu thế, cười lạnh nói:

Nói tới đây, nam tử pho tượng thứ mười nhìn Diệp Thu Bạch, mỉm cười híp mắt nói:

Minh Húc Kiếm Đế nghe vậy lập tức nổi giận, quát:

Mọi người thấy một màn như vậy cũng cạn lời.

Quả thật vừa nhìn liền biết...

Không chỉ nhận được sự tán thành của năm vị tiền bối mà các tiền bối còn không biết xấu hổ không muốn mặt tranh đoạt..."

Minh Hú Kiếm Đế ở vị trí thứ mười bên phải.

Phương Diễn không ngừng lau mồ hôi lạnh, lắc lắc đầu...

"Đến đi! Ngươi không thấy ngươi được xếp hạng phía sau ta sao?

"Thế nào, thái độ của các ngươi ra sao?"

Tống Kiêu cười híp mắt nói:

"Mụ mụ nó, không được không được... Không được trêu vào không được trêu vào."

Mà Tam Thiên Kiếm Đế thì thứ năm bên phải.

Nhất thời có bốn cỗ uy áp trực tiếp rơi vào trên người Phương Diễn.

Chỉ nghe bốn tên Thần Đế lạnh lùng nói:

"Tiểu tử ngươi nói ai không biết xấu hổ?"

Minh Hú Kiếm Đế tức giận nhưng không cách nào phản bác sự thật này.

Chúng ta có thể được một vị tiền bối tán thành cũng đã đốt hương rồi.

"Người so với người, khiến người ta tức chết mà!"

Phương Diễn bất đắc dĩ:

Bành Thế Vũ nhìn thoáng qua Tống Kiêu, trầm giọng nói:

"Ngươi nhìn ra?"

"Ngươi coi ta là kẻ ngốc?"

Tống Kiêu tùy ý nói:

"Đã biết có ba lối vào nơi đây, từ Giám Sát Thánh Điện và Đỗ Vân là có thể nhìn ra.

Nhưng các ngươi lại trùng hợp xuất hiện đúng lúc chúng ta vừa mới đến đây.

Đây là điểm đáng ngờ thứ nhất...

Đương nhiên điểm đáng ngờ này là ta mới nghĩ đến khi tới Bách Đế Thành thôi, dù sao trước đó không biết có ba lối vào."

Sắc mặt Phương Diễn, Đồng Nhứ và Bành Thế Vũ Đô trầm xuống.

Bành Thế Vũ do dự một chút, nghĩ đến thiên phú của Diệp Thu Bạch, sau đó quyết định thẳng thắn nói:

"Bạch Công Tuấn và Thân Sùng Nguyên đã tìm chúng ta..."

Săc mặt ba người Phương Diễn có chút kinh hãi, sau đó trầm xuống.

"Ta nghĩ bọn họ cũng đã phát hiện ra manh mối, chẳng lẽ các người không phát hiện mỗi một lần hành động trong bọn họ đều có mấy người đề phòng các người sao?"

Tống Kiêu tiếp tục cười nói:

"Như vậy xem ra người của bảy thế lực Thần Chủ đã tập hợp đủ?"

"Mặc dù còn có hai điểm đáng ngờ, bất quá sau khi ta nói ra những lời này các ngươi không cần thiết phải giấu giếm nữa đi?"

Nghe đến đây, Đồng Nhứ cười khẽ một tiếng:

"Nghe nói đệ tử Hạo Thiên Thần Tông đều là mãng phu, chỉ biết dùng ma lực mà không biết động não, thật sự không đúng chút nào."

Phương Diễn cười cười.

"Thương Khung Thần Điện, Phương Diễn."

Bành Thế Vũ thản nhiên nói:

"Thuần Dương Thiên Hỏa Cốc."

Đồng Nhứ nói: "Thiên Thần Tông."

Tống Kiêu nhếch miệng cười:

"Cho nên rõ ràng các ngươi đã sớm dùng phương pháp nào đó thử qua, sau khi xác định không có việc gì mới dám làm như vậy."

Thiên kiêu đều là tiếc mạng.

Ta nghĩ người có thể tiến vào cổ chiến trường không ai mà không có đầu óc tốt đi? Cả đám đều phi thường tiếc mạng đi?"

"Hành động của các ngươi quá mức cố ý, trong tình huống không biết mà cũng dám trực tiếp bước lên bàn cờ kia.

Tống Kiêu nhìn về phía Ninh Trần Tâm, híp mắt nói:

"Tiếp tục điểm thứ hai."

"Bọn họ đưa ra điều kiện khiến chúng ta không thể từ chối, để cho chúng ta giám thị hoặc khi có thể thì ra tay một kích tất sát!"

Mục đích tự nhiên chính là Tiểu Hắc.

Tống Kiêu cười cười.

"Vậy bây giờ thì sao?

Phương Diễn thản nhiên cười, buông tay nói:

"Với thiên phú thế này thì đã có lý do từ chối.

Dù sao so với kết giao loại yêu nghiệt này... Những lợi ích không thể từ chối kia trở nên nhỏ bé không đáng kể."

Bành Thế Vũ và Đồng Nhứ cũng gật đầu, hiển nhiên cũng có thái độ này.

Nghe vậy, Tống Kiêu nhếch miệng cười:

"Thật quyết đoán, nhưng ta vẫn sẽ nói cho bọn họ biết."

"Đó là tự nhiên."

Phương Diễn cũng không trách tội, mà đồng ý nói:

"Dù sao ngay từ đầu ngươi đã đứng bên cạnh bọn họ.

Đương nhiên, ngươi nói cho bọn họ biết ba người chúng ta cũng sẽ tiến hành bồi thường cho bọn họ, sau đó... Về phần Bạch Công Tuấn và Thân Sùng Nguyên, ba người chúng ta sẽ giám thị bọn họ."

Đây là đầu hàng.

Ba người Phương Diễn là thiên chi kiêu tử của thế lực cấp Thần Chủ.

Trong tình huống lập trường không có xung đột gì tự nhiên có thể đưa ra quyết định chính xác nhất.

Rõ ràng giao hảo với đám người Diệp Thu Bạch hoặc là không trở mặt quan trọng hơn hợp tác với Bạch Công Tuấn và Thân Sùng Nguyên.

Yêu nghiệt được năm vị Kiếm Đế tán thành!

Hơn nữa đều là kiếm tu đại danh lừng lẫy trong sách cổ, thanh danh hiển hách hơn Hành Đạo Kiếm Đế nhiều!

Huống hồ... Bọn họ còn vì tranh đoạt Diệp Thu Bạch mà sắp trở mặt rồi...

Bốn vị Kiếm Đế vẫn đang cãi vã.

Thậm chí còn chuẩn bị đánh nhau...

Diệp Thu Bạch bị kẹp ở giữa cũng chỉ có thể cười khổ.

Hoàn toàn không chen miệng được!

Lúc này, pho tượng thứ hai bên phải vẫn chưa từng mở miệng là một lão giả tóc trắng xoá đột nhiên lên tiếng.

"Ngươi, ngươi có nguyện tiếp nhận truyền thừa của lão hủ?"

Lão giả vừa mở miệng, bốn vị Kiếm Đế đều ngừng tranh cãi.

Nếu như là kiếm tu khác thì bốn vị Kiếm Đế này sẽ không phục.

Nhưng nếu là lão giả này... Một vị Kiếm Đế có danh xưng Phá Hồng.

Bọn họ đều sẽ hoàn toàn phục và đồng ý...

Dù sao Phá Hồng Kiếm Đế là kiếm đạo đệ nhất nhân lúc đó, không ai tranh luận...

Đồng thời cũng là một vị kiếm tu tiếp cận Nhân Tổ cảnh nhất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận