Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 313 - Thiên tài và thiên tài?

Quy tắc như sau.

Ba gia tộc và phủ Thành chủ đều có ba danh ngạch tham gia tranh đoạt.

Thi đấu chỉ có một vòng.

Đó chính là đơn giản nhất, lấy một chọi một.

Mỗi một lần đều phải rút thăm quyết định.

Nhóm người thất bại còn có thể tiếp tục khiêu chiến nhóm người thắng để thay thế vị trí.

Cuối cùng tổ người thắng tiến hành một chọi một.

Bốn người còn lại cuối cùng sẽ trở thành đại biểu cho Vân Khởi thành tiến đến Côn Luân Thiên Trì.

Dù sao cũng là thành chủ của một thành.

Huống hồ.

Mọi người nở nụ cười.

Hắn đều hiểu rõ.

Phía trên mấy thẻ tre có ghi tên người tham dự.

"Lý gia Lý Phái đánh với phủ Thành chủ Trịnh Hạo Miểu."

Tuyên bố quy tắc xong.

Với thực lực của phủ Thành chủ thì thật sự không cần làm mấy chuyện tốn công vô ích này.

"Hiện tại do ta tới rút thăm, đương nhiên nếu các vị cảm thấy có điểm này mờ ám thì cũng có thể nói ra."

Thành chủ Vân Khởi thành Trịnh Vĩnh An liền lấy ra một ống thẻ tre.

Có một số việc có thể làm, không thể làm.

Đúng là nhi tử của thành chủ Trịnh Vĩnh An!

Thật sự không cho rằng cường giả như Trịnh Vĩnh An sẽ làm chuyện tổn hại danh dự trước mặt nhiều người như vậy.

Nghe đồn gian hắn được trưởng lão một thế lực nhất lưu bên trong nhìn trúng rồi thu làm đệ tử thân truyền.

Trịnh Vĩnh An thấy không có ai phản đối liền bắt đầu rút thăm.

Trịnh Hạo Miểu!

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, thật ra hắn cũng không có để ý nhiều, hỏi: "Một trong sao? Còn có những người khác?"

"Thực lực mạnh hơn trưởng lão Lý Vận trước đó một đường."

"Cho nên Diệp huynh các ngươi gặp phải nàng cần cẩn thận hơn một ít."

Đương nhiên là cường giả Bán Đế có năng lực trùng kích Đế cảnh rồi.

Diệp Thu Bạch cũng không nói gì thêm.

Hiện giờ thực lực đã đạt tới Bán Đế cảnh!

Không chỉ ba người Diệp Thu Bạch mà những người khác cũng nhìn chằm chằm đài luận võ.

Thật ra bọn họ muốn nhìn xem thực lực Trịnh Hạo Miểu này như thế nào.

Tiếp tục chú ý tới đài luận võ.

Dương Tề cũng lên tiếng nhắc nhở: "Diệp huynh, phỏng chừng Trịnh Hạo Miểu chính là một trong những đối thủ lớn nhất của các ngươi trong lần tranh đoạt này."

"Cần chú ý cũng chỉ có hai người này, hai danh ngạch còn lại với thực lực của mấy người Diệp huynh thì tự nhiên có thể bắt được."

Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh cùng với Tiểu Hắn nhìn nhau cười.

Xem ra Dương Tề cho rằng bọn tình huống họ đối chiến với hai người phủ Thành chủ sẽ không quá lạc quan.

Lý Vận chính là cường giả Bán Đế bị Tiểu Hắc chém giết.

"Nhưng mà thực lực của nàng tuyệt đối không đơn giản!"

"Thực lực cực kỳ thần bí, chưa có ai từng nhìn thấy nàng ra tay, cũng không có ai biết nàng được thế lực nào thu làm đồ đệ."

Nghe vậy, Dương Tề giải thích: "Còn một người khác cũng là người phủ Thành chủ, nàng là nữ nhi của thành chủ Trịnh Vĩnh An, Trịnh Vĩnh Kỳ."

Bọn họ cũng muốn nhìn xem Trịnh Hạo Miểu được thế lực nhất lưu thu làm đệ tử thân truyền rốt cuộc có thực lực mạnh đến mức nào.

Hoặc là thực lực so với người tu đạo ở thành trì biên cảnh như bọn họ cách biệt thế nào.

Trên đài luận võ.

Hai người đã vào chỗ.

Trịnh Hạo Miểu thong thảm thản nhiên, không hề có chút khẩn trương.

Lý Phái đứng đối diện hắn thì lại có vẻ chua xót.

Tuy rằng hắn ở Lý gia, ở Vân Khởi thành có thanh danh hiển hách.

Cũng được gọi là thiên tài.

Hiện giờ đã đạt tới Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Lý Phái lại là chủ động tiến lên!

Tiếng nói vừa dứt.

Trịnh Vĩnh An ở phía trên nói: "Có thể bắt đầu rồi."

Trịnh Hạo Miểu cũng không có biểu tình gì khác, gật gật đầu, nói: "Lá gan không tồi, vậy ngươi cẩn thận."

Nhưng mà . . . Không bao gồm kẻ bật hack như Lục Trường Sinh . . . . .

Dứt khoát về nhà làm ruộng cho xong.

Diệp Thu Bạch ở bên dưới mỉm cười,"Nếu sư tôn mà biết chúng ta ở bên ngoài cũng cuồng như người này, phỏng chừng sẽ bị rủa chết."

Thạch Sinh và Tiểu Hắc nghe xong đều thấy buồn cười.

Đúng thật.

Nói rủa chết cũng không phải nói quá đâu . . . .

Lý Phái ở đối diện hít sâu một hơi, ngưng trọng nói: "Chúng ta là người tu đạo, không thể dễ dàng lui về phía sau, dù ta không phải đối thủ của ngươi cũng muốn thử một lần."

Phía dưới, gia chủ Lý gia Lý Mạn nghe nói như thế liền gật đầu thật mạnh.

Tuy rằng thiên phú của Lý Phái không bằng Trịnh Hạo Miểu.

Nhưng có tâm tính thế này đã khiến Lý Mạn cảm thấy vui vẻ rồi.

Người tu đạo nếu sợ này sợ kia, còn tu đạo gì nữa?

Nhưng mà thiên phú và thực lực của Trịnh Hạo Miểu cùng với thân phận bản thân cho hắn tư cách cuồng!

Đây là ấn tượng đầu tiên mà Trịnh Hạo Miểu mang đến cho mọi người!

Cuồng ngạo!

Chỉ nghe Trịnh Hạo Miểu lạnh nhạt nói: "Tự mình đi xuống đi, ta không muốn lãng phí thời gian."

Tất nhiên hắn không có bất kỳ phần thắng nào.

Nhưng khi đối mặt với đệ tử thần truyền từ thế lực nhất lưu như Trịnh Hạo Miểu, hơn nữa người ta đã đạt tới Bán Đế cảnh.

Một quyền oanh về phía Trịnh Hạo Miểu.

Chủ động ra tay!

Đoạt lấy tiên cơ!

Đây là cơ hội duy nhất của Lý Phái!

Cho nên Lý Phái đã dùng hết toàn bộ lực lượng của mình để tung ra một quyền này!

Trịnh Hạo Miểu thì chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Cho đến khi Lý Phái vọt tới gần thì hắn mới đánh ra một chưởng.

Một chưởng trong nhẹ nhẹ nhàng nhàng nhưng lại bộc phát ra một cỗ linh khí kinh người!

Sắc mặt Lý Phái thay đổi, một quyền nện vào trên chưởng ấn.

Nhưng mà giây tiếp theo lại điên cuồng phun một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài!

Rơi xuống sàn đài luận võ.

Thân chịu trọng thương!

Trịnh Hạo Miểu xem cũng không nhìn thêm một cái liền trực tiếp xoay người đi xuống đài.

Trịnh Vĩnh An cũng tuyên bố Trịnh Hạo Miểu thắng lợi.

Người phía dưới người đều kinh ngạc cảm thán không thôi.

Quả nhiên.

Lý Phái Hư Thần cảnh hậu kỳ cũng không tiếp nổi một chưởng của Trịnh Hạo Miểu.

Có thể nói là hoàn toàn nghiền áp!

Thực lực thật sự khủng bố!

Không hổ là người được thế lực nhất lưu thu làm đệ tử thân truyền.

Diệp Thu Bạch cũng híp mắt lại.

Đúng là người này có thực lực rất mạnh.

Dù so với tên cường giả Bán Đế ở bên ngoài Long Khải thành hay Lý Mạn đều không có chút thua kém!

Thậm chí còn phải mạnh hơn một đường!

Trận đấu tiếp theo đến lượt Thạch Sinh.

Hắn đánh với một tên Hư Thần cảnh hậu kỳ của Khang gia.

Tất cả mọi người đều tò mò nhìn.

Thạch Sinh chính là một vai chính trong chuyện lớn phát sinh ở Vân Khởi thành vừa qua.

Thực lực tương đối bất phàm!

Nhưng cũng có rất nhiều người chỉ nghe nói tới mà không được thấy tận mắt.

Cho nên bọn họ muốn nhìn xem thực lực của Thạch Sinh như thế nào!

Khi trận đấu bắt đầu, Thạch Sinh thi triển tinh thần chi lực liền khiến tất cả mọi người kinh hãi!

Tinh thần chi lực là phương pháp tu đạo đã thất truyền vô số năm rồi!

Hiện giờ thế mà tái hiện thế gian!

Ngay cả thành chủ Trịnh Vĩnh An cũng kinh ngạc nhìn về phía Thạch Sinh.

Hai mắt Trịnh Hạo Miểu sáng quắc.

Tinh thần chi lực này thực sự khiến hắn cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng đáng tiếc cảnh giới còn chỉ là Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Nếu cảnh giới ngang nhau có lẽ kết cục sẽ khác.

Có một nữ tử thanh lãnh bên cạnh lên tiếng hỏi: "Ca, đối chiến với hắn ngươi nắm chắc sao?"

Trịnh Hạo Miểu cười nói: "Tuy rằng tinh thần chi lực thần bí cường đại, nhưng cảnh giới hạn chế ở đó."

Thạch Sinh là Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Còn Trịnh Hạo Miểu hắn hiện giờ đã đạt tới Bán Đế cảnh!

Chênh lệch cảnh giới như thế sao có thể dễ dàng vượt qua chứ?

Huống hồ hắn cũng là một thiên tài.

Giữa thiên tài và thiên tài, còn muốn chiến đấu vượt cảnh giới?

Khó lại càng thêm khó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận