Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 512 - âm dương diệt thế!

. . . . . . . . . . .

Cảm nhận được kiếm ý của Diệp Thu Bạch.

Trưởng lão Hãn Hải tông Hạ Đông Hiểu đã nhìn thấu thân phận của hắn!

Kiếm tu trước đó cướp đi nữ tử trong xe ngựa thượng cống cho đệ tử thân truyền của tông chủ chính là người này!

Nghe Hạ Đông Hiểu nói, sắc mặt bình tĩnh của Tô Minh Thủy nháy mắt trở nên âm trầm!

Trước giờ không ai dám trắng trợn táo bạo cướp mất cống phẩm!

Dù có cũng đãi bị Hãn Hải tông đuổi giết!

Còn Diệp Thu Bạch thế nào?

Nhìn vẻ đẹp kinh diễm như tiên tử trong tranh của Mộ Tử Tình, mọi người đều không khỏi sửng sốt.

"Đây mới là nguyên nhân ngươi không muốn gia nhập Hãn Hải tông đi?"

Giờ phút này, Mộ Tử Tình đi đến bên cạnh Diệp Thu Bạch.

Lúc này, Cung Duệ cũng chỉ mặt Diệp Thu Bạch, nói:

Lăng Tiêu phong chủ cùng với đám Thánh tử đều nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Lăng Tiêu phong chủ thấy thế rùng mình, hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe chắn trước người Cung Duệ.

Là kẻ duy nhất cướp đoạt cống phẩm ngay trước mắt người Hãn Hải tông, hơn nữa còn chạy thoát!

"Nhưng mà ngươi đã là nhân vật bị Hãn Hải tông truy nã, tự nhiên không thể lưu."

Ánh mắt kinh nghi.

Điều này khiến mặt mũi của hắn mất hết!

Trách không được Tô Minh Thủy lại chấp nhất với nữ tử này như thế.

Cung Duệ lạnh giọng nói:

Hai người nhìn nhau cười, cùng khôi phục diện mạo chân thật.

"Người này chính là kẻ mà Hãn Hải tông ta truy nã!"

Nói xong, thân hình Cung Duệ chợt lóe, vọt thẳng về phía Diệp Thu Bạch!

"Lạc Nhạn tông các ngươi muốn khai chiến với Hãn Hải tông sao?"

"Nếu như Lăng Tiêu phong chủ ngươi khăng khăng như thế, hai tông sẽ phát sinh chuyện gì ngươi phỉa rõ ràng!"

Nghe vậy, sắc mặt Cung Duệ trở nên âm trầm nói:

Nếu như hai bên khai chiến thì Hãn Hải tinh vực sẽ đại loạn!

"Thật sự không biết xấu hổ sao?

"Một khi đã như vậy, liền chiến!"

Lăng Tiêu phong chủ cười lạnh nói:

Tô Minh Thủy đạp bộ tiến đến trước mặt Diệp Thu Bạch.

Hạ Đông Hiểu cũng bị một trưởng lão Lạc Nhạn tông ngăn lại.

Vừa dứt lời, Cung Duệ cùng Lăng Tiêu phong chủ đã cuốn lấy nhau.

Tô Minh Thủy có đức hạnh gì, tất cả người Hãn Hải tinh vực đều rõ ràng, vì cướp lấy nữ nhân làm lô đỉnh song tu mà chuyện khiến thiên nộ nhân oán gì cũng làm được."

Lăng Tiêu phong chủ lại trầm giọng nói:

"Khai chiến thì như thế nào? Một tông môn ngay cả đệ tử cũng không thể bảo hộ, còn dám xưng là tông môn sao?"

Cung Duệ trầm mặt nói:

"Mặc kệ như thế nào, hôm nay ta phải mang người này đi."

Hãn Hải tông và Lạc Nhạn tông chính là hai tông môn mạnh nhất Hãn Hải tinh vực mạnh.

Mọi người nhìn hai người giương cung bạt kiếm đều ngừng hô hấp.

Uy hiếp!

Cùng lúc, Kỷ Luyện cũng tới bên cạnh Diệp Thu Bạch, nói:

"Ngươi không phải đối thủ của hắn, để ta đi."

Diệp Thu Bạch cười lắc lắc đầu, nói:

"Đa tạ, nhưng đây là chuyện của bản thân, ta nên tự mình giải quyết."

Nghe vậy, Kỷ Luyện gật gật đầu.

Không hề nhúng tay mà giao thủ với một tên Thánh tử Biến Huyết cảnh khác của Hãn Hải tông!

Tô Minh Thủy nhìn một màn này, cười lạnh nói:

"Xem ra ngươi rất tự tin? Nhưng mà dù là Kỷ Luyện cũng không giữ được ngươi, bởi vì hắn không phải đối thủ của ta."

"Cho nên nếu hiện tại ngươi tự sát, có lẽ sẽ không phải chết thống khổ."

Tô Minh Thủy nhìn thấy cảnh này, mỉm cười nói:

Sắc mặt hơi trắng bệch.

Chỉ trong nháy mắt Diệp Thu Bạch liền nhanh chóng lui ra ngoài.

Vô cùng nặng nề!

Hắn cảm giác thứ nện vào thân kiếm không phải nước mà là vô số ngọn núi lớn.

Giọt nước giống như thiên thạch nện vào thân kiếm khiến sắc mặt Diệp Thu Bạch lập tức biến đổi.

Trong đó có thủy chi ý cảnh vô tận áp súc.

Ngay sau đó hắn giơ một ngón tay điểm tới.

Giọt nước giống như đạn pháo bắn nhanh về phía Diệp Thu Bạch.

Đồng tử Diệp Thu Bạch hơi co lại.

Với tu vi nửa bước Biến Huyết cảnh cảnh, tất nhiên Tô Minh Thủy rất mạnh!

Nhưng Diệp Thu Bạch lại không có lui.

Kiếm ý bên trong kiếm vực hội tụ vào bên trên Tinh Vẫn kiếm.

Trấn áp ý cảnh và Thái Sơ Kiếm Kinh đồng thời bùng nổ!

Theo một tiếng quát, Diệp Thu Bạch chém ra một kiếm!

Giọt nước tuy nhỏ nhưng lại cực kỳ nặng nề!

Nói xong chỉ thấy đầu ngón tay Tô Minh Thủy xuất hiện một giọt nước.

"Một khi đã như vậy. . . . . ."

Tô Minh Thủy gật gật đầu:

Trùng tiêu dựng lên!

Diệp Thu Bạch không có trả lời, kiếm ý tản ra thay cho câu trả lời của hắn.

"A? Chặn, lấy ngươi cảnh giới mà có thể ngăn được một kích này, đủ để kiêu ngạo rồi."

"Nhưng kế tiếp ngươi còn có thể ngăn cản sao?"

Nói xong.

Chỉ thấy Tô Minh Thủy đưa bàn tay ra.

Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện vô số giọt nước.

Mỗi một giọt nước vẫn nặng nề như cũ.

Ngay sau đó hắn tung một chưởng.

Vô số giọt nước giống như mưa phùn liên miên bắn tới Diệp Thu Bạch.

Mọi người bên cạnh nhìn thấy cảnh này mà da đầu không khỏi tê dại.

Sắc mặt Kỷ Luyện đang giao thủ với Tôn Khổng cũng nặng nề dị thường.

Tuy rằng cùng cảnh giới nhưng thật sự giao thủ thì Kỷ Luyện tự biết bản thân không phải là đối thủ của Tô Minh Thủy.

Bởi vì Tô Minh Thủy nắm giữ ý cảnh quá mức thâm hậu!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch ngưng trọng, đứng lơ lửng giữa không trung trung.

Trong thân thể hắn có từng tia lôi điện trắng đen đan xen tiết ra.

Cùng lúc đó, bên trong kiếm vực xuất hiện hai đạo diệt thế thần lôi cuồng bạo.

Tô Minh Thủy hơi kinh ngạc:

"Nắm giữ Thiên Linh Thuật? Nhưng tính sao?"

"Ngươi không cách nào đền bù chênh lệch trên cảnh giới."

"Không nhất định."

Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng cười, ngay sau đó đôi tay tạo thành chữ thập!

Thấy cảnh này, sắc mặt Kỷ Luyện và Hứa Thi đều biến đổi!

Chẳng lẽ hắn lại muốn sử dụng chiêu kia?

Lăng Tiêu phong chủ thấy một màn cũng lập tức quát:

"Đệ tử Lạc Nhạn tông nhanh chóng lui ra sau ngàn dặm!"

Cung Duệ nghe được tiếng hô của Lăng Tiêu phong chủ, không khỏi sửng sốt.

Vì sao phải lui về phía sau?

Một tiểu bối Phân Thần cảnh trung kỳ dù mạnh hơn nữa thì cũng có thể phóng xuất ra công kích có uy lực lớn đến cỡ nào chứ?

Nhưng sau khi nghe được Lăng Tiêu phong chủ quát.

Kỷ Luyện và Hứa Thi cùng các đệ tử đều nhanh chóng thoát ly chiến trường lui về sau.

Lăng Tiêu phong chủ cũng đột nhiên bộc phát toàn lực đẩy lui Cung Duệ.

Phóng thẳng về phía Diệp Thu Bạch!

Kích nổ âm dương thần lôi thì không phân biệt địch ta.

Loại yêu nghiệt có thiên phú như Diệp Thu Bạch cũng không thể chết được.

Tô Minh Thủy nhìn hai loại lôi đình đen trắng dung hợp biến thành lôi cầu mà nhíu mày.

Đáy lòng đột nhiên cảm giác có nguy hiểm.

Hắn theo bản năng đánh ra một chưởng!

Vô số giọt nước nặng nề bắn tới Diệp Thu Bạch với tốc độ nhanh hơn.

Cũng trong khoảnh khắc này, Diệp Thu Bạch quát khẽ:

"Âm dương diệt thế!"

Tức khắc!

Từng luồng hơi thở hủy diệt bắt đầu tràn ra từ lôi cầu.

Lôi đình chi lực khủng bố ầm ầm bùng nổ!

Ầm!

Trong lúc nhất thời.

Khắp không gian bên đều bị ánh sáng lôi đình diệt thế bao phủ!

Bao phủ cả Diệp Thu Bạch, Lăng Tiêu phong chủ, Cung Duệ cùng với Tô Minh Thủy bên trong. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận