Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 241 - Chọn ai không chọn đi chọn Tiểu Hắc?

Kiếm Triều Miện chỉ cảm thấy hứng thú đối với một thứ thôi.

Đó là kiếm trong tay hắn.

Đối với hắn, kiếm đạo chính là lẽ sống, là tất cả.

Từ nhận thức được thế giới, hắn vẫn luôn ôm một thanh kiếm trong ngực.

Vĩnh viễn không để kiếm rời khỏi người.

Đây cũng là nguyên nhân mà cảnh giới kiếm đạo của Kiếm Triều Miện có thể tăng lên nhanh như vậy.

Nếu không phải Diệp Thu Bạch đột ngột xuất thế.

Với thiên phú kiếm đạo của mình, Kiếm Triều Miện đã sớm tỏa sáng rực rỡ trên đại lục này!

Kiếm ý như bị Kiếm Triều Miện chỉ huy hóa thành từng đạo kiếm khí bắn nhanh về phía Diệp Thu Bạch.

Kiếm vực được triển khai!

Chỉ có chiến ý cùng với kiếm ý phóng lên cao!

Kiếm gỗ trong tay chuyển động.

Nhìn về phía trước, nhìn Diệp Thu Bạch có thực lực mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần.

Ngay cả kiếm ý mà hắn phóng xuất ra cũng bị kiếm vực áp chế!

Đáng tiếc, sinh không gặp thời...

Từng đạo kiếm khí ầm ầm tiêu tán trong khoảnh khắc này!

Trong mắt hắn không có chút sợ hãi nào!

Kiếm Triều Miện cũng không vì chuyện này mà cảm thấy uể oải, cũng không có chịu đả kích.

Diệp Thu Bạch mỉm cười nhìn kiếm ý bắn nhanh về phía mình.

Diệp Thu Bạch chính là vương giả kiếm đạo, làm chủ tất cả.

Kiếm Triều Miện cầm kiếm trong tay, chém vào khoảng không.

Đây là lĩnh vực thuộc về hắn!

Kiếm Triều Miện hơi sửng sốt.

Bên trong kiếm vực.

Kiếm ý chậm rãi nâng hắn lên giữa không trung.

Bất chợt.

Diệp Thu Bạch nói xong, kiếm gỗ trong tay chỉ về phía Kiếm Triều Miện.

Bất kỳ kiếm tu nào cũng sẽ bị kiếm đạo của Diệp Thu Bạch áp chế.

Kiếm ý bao bọc thân kiếm, thân kiếm bắt đầu rung động.

Trong lĩnh vực này.

Có thể làm cho kiếm càng thêm sắc bén!

Đây là kiếm kỹ do bản thân Kiếm Triều Miện sáng chế

Phát ra tiếng ong ong!

Kiếm Triều Miện cũng không ngoại lệ.

Dòng sông kiếm ý cũng cuộn trào quét tới Kiếm Triều Miện trong khoảnh khắc này.

Kiếm Triều Miện nhìn dòng sông kiếm ý cuồn cuộn đánh úp tới.

Hai tay cầm chặt kiếm.

Kiếm ý bên trong kiếm vực bắt đầu hội tụ dưới chân Diệp Thu Bạch.

"Hiện giờ, ngươi lại cảm nhận xem, xem có thể thu hoạch được gì nữa."

Diệp Thu Bạch cúi đầu nhìn Kiếm Triều Miện, nhẹ giọng nói: "Trước đó ta dùng phương thức này giúp ngươi lĩnh ngộ kiếm ý."

Dòng sông kiếm ý xuất hiện!

Ngay sau đó hắn giơ kiếm chém về phía dòng sông kiếm ý.

Nhưng mà dòng sông kiếm ý cuộn trào dữ dội, mãnh liệt.

Kiếm ý Kiếm Tông bên trong có thể nghiền áp kiếm ý của Kiếm Triều Miện!

Trường kiếm của Kiếm Triều Miện trảm vào dòng sông kiếm ý liền bị dòng sông nhấn chìm, nuốt sạch.

Nhìn thấy cảnh này.

Mọi người đều lắc đầu.

Kiếm Triều Miện xong rồi.

Quả nhiên, cảnh giới kiếm đạo của Diệp Thu Bạch quá mức cao thâm.

Thực lực có thể chống lại tồn tại Hư Thần cảnh.

Lâm Hòa Phong khẽ gật đầu nói: "Vân Cảnh, nếu không thì để hắn tới Ẩn Kiếm Tông ta đi?"

Như vậy mới có thể nhìn thấy bóng dáng Diệp Thu Bạch!

Hắn cần nỗ lực tu luyện!

Sau đó lui xuống dưới đài luận võ, rời khỏi nơi đây.

Nói xong, lại thi lễ với đám người Vân Cảnh.

Ngay sau đó, Kiếm Triều Miện ôm quyền với Diệp Thu Bạch, nói: "Đa tạ Diệp huynh."

Dòng sông kiếm ý nhanh chóng tiêu tán.

Bóng dáng Kiếm Triều Miện cũng lộ ra.

Giờ phút này hắn cắm trường kiếm xuống võ đài để bản thân không có ngã xuống.

Hắn không cách nào thừa nhận một kích này.

Đây là kết quả mà Diệp Thu Bạch đã nương tay rồi.

Nếu hắn không nương tay, e là Kiếm Triều Miện sẽ tan biến dưới sự càn quét của dòng sông kiếm ý.

Chênh lệch quá lớn...

Kiếm Triều Miện lắc lắc đầu, ánh mắt tràn đầy sự kiên định.

Còn phải nỗ lực rất nhiều.

Ngay lập tức muốn ngất đi.

Khiến hắn không có cách nào phản kháng!

Kiếm ý cấp Kiếm Tông sắc nhọn, dày nặng hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Trong dòng sông kiếm ý, toàn thân Kiếm Triều Miện chịu sự tẩy rửa từ kiếm ý của Diệp Thu Bạch.

Dù là bọn họ cũng không phải đối thủ!

Đối thủ như vậy, đừng nói là Kiếm Triều Miện.

Vân Cảnh cười cười, không nói gì.

Ngôn viện trưởng trừng mắt nói: "Gia hỏa này, ta còn đứng đây mà ngươi dám đào góc tường Tàng Đạo thư viện ta sao?"

Lâm Hòa Phong đối chọi gay gắt nói: "Tiểu tử này là kiếm tu trời sinh, dù xét ở thiên phú hay tính cách."

"Đặt ở Tàng Đạo thư viện các ngươi là lãng phí."

"Còn không bằng để ta mang về Ẩn Kiếm Tông tự mình dạy dỗ!"

"Ngày nào đó, trên đại lục sẽ xuất hiện thêm một tên cường giả kiếm đạo."

Ngôn viện trưởng trợn mắt, nói: "Nói như kiểu Tàng Đạo thư viện ta không có kiếm tu."

"Nhưng nói về tu kiếm thì Tàng Đạo thư viện các ngươi không bằng Ẩn Kiếm Tông ta nha."

Điểm này Ngôn viện trưởng không thể phản bác.

Ẩn Kiếm Tông là thánh địa mà kiếm tu trong thiên hạ luôn hướng tới.

Đây là sự thật không cách nào phủ nhận.

Đối với chuyện này, Ngôn viện trưởng cũng chỉ có thể nói: "Vậy đến lúc đó ngươi tự mình đi hỏi hắn, nếu hắn nguyện ý gia nhập Ẩn Kiếm Tông thì đây cũng sẽ không ngăn cản."

Dù sao Tàng Đạo thư viện cũng là địa phương truyền đạo thụ nghiệp.

Đối với chuyện học viên đệ tử đi hay ở cũng không ngăn trở.

Nếu Kiếm Triều Miện nguyện ý, vậy cũng không có gì.

Huống hồ Kiếm Triều Miện đến Ẩn Kiếm Tông cũng rất có ích đối với sự phát triển trong tương lai.

Lâm Hòa Phong nghe Ngôn viện trưởng đồng ý mới cười nói: "Yên tâm đi, đến lúc đó để tiểu tử kia đến Ẩn Kiếm Tông ta trải nghiệm một chút, có khả năng hắn sẽ không muốn trở lại."

"Tùy ngươi thôi!"

Lúc sau.

Còn lại hai người Tổng Viện.

Một người lựa chọn Thạch Sinh.

Một người khác lại lựa chọn Tiểu Hắc...

Còn vì sao không có ai lựa chọn Hồng Anh?

Nàng chính là nữ đế thượng cổ.

Không bàn tới chuyện thực lực.

Với thân phận của nàng, bọn họ nào dám để nữ đế một thời chỉ giáo nha!

Còn Ninh Trần Tâm đâu?

Bọn hắn cho rằng Ninh Trần Tâm là người yếu nhất trong năm người, nếu chiến Ninh Trần Tâm thì sẽ khiến mọi người cho rằng bọn hắn chỉ biết chọn mềm quả hồng mà bóp.

Như vậy cũng hơi khó coi.

Nhưng mà khi bọn họ bắt đầu khiêu chiến thì liền hối hận...

Người đánh với Thạch Sinh bị hạch Minh Hoàng Huyền phủ ép nằm úp xuống sàn.

Thậm chí Thạch Sinh còn chưa có vận dụng tinh thần chi lực.

Chỉ bằng trọng lượng của Minh Hoàng Huyền phủ mà đã nghiền áp đối thủ.

Người khiêu chiến Tiểu Hắc thì càng thảm hại hơn.

Lúc hắn toàn lực công kích thì Tiểu Hắc liền tung một quyền.

Trận chiến kết thúc...

Nam tử Tổng Viện bị trúng một quyền của Tiểu Hắc bay ra khỏi đài luận võ, trọng thương...

Tiểu Hắc thậm chí còn chất phác gãi gãi đầu, yếu ớt nói: "Ạch... Ta đã khống chế lực độ, nhưng thật sự không nghĩ tới hắn lại yếu như vậy..."

Nam tử Tổng Viện kia vốn đã bị trọng thương, ngã trên mặt đất.

Nghe lời Tiểu Hắc nói mà sửng sốt.

Sau đó ôm ngực hộc máu ngất đi...

Giết người tru tâm nha...

Ngôn viện trưởng cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Gia hỏa này chọn ai không chọn.

Một hai phải chọn Tiểu Hắc...

Đây chính là tên hung tàn nhất trong năm người Thảo Đường.

Trước đó một mình Tiểu Hắc này mạnh mẽ xé nát hai con Cứ xỉ bạch thử Hư Thần cảnh...

Tên này chẳng khác gì một đầu mãnh thú hình người, dù là Ngôn viện trưởng cũng không dám trêu chọc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận