Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1272 - Gặp mặt Ma Thần?

Nghe được lời nói của đại trưởng lão Tà Ma Vực, tất cả mọi người sửng sốt, đám người Đàm Tông Chiếu cũng đưa mắt nhìn về phía Tiểu Hắc.

Dù sao một khi chiến tranh bắt đầu, hai bên trên cơ bản đã tiến vào cục diện không chết không thôi.

Huống hồ Tà Ma Vực và Phàm nhân giới vốn có cừu oán kéo dài mấy chục vạn năm.

Cuộc chiến tranh thời thượng cổ kia khiến truyền thừa của Phàm nhân giới bị đoạn tuyệt, Tà Ma Vực bị trấn áp mấy chục vạn năm.

Mâu thuẫn giữa hai bên đã không thể hòa giải.

Mà đám người Diệp Thu Bạch phát huy tác dụng cực kỳ to lớn trong mấy trận chiến dịch này, có thể nói chỉ cần cường giả Thần Đế cảnh không ra, đám người Diệp Thu Bạch tuyệt đối không thể bị đánh chết.

Hiện nay Tà Ma Vực có khả năng đánh chết đám người Diệp Thu Bạch, lại bởi vì một mình Tiểu Hắc mà buông tha cơ hội tuyệt hảo?

Tầm quan trọng của Tiểu Hắc đối với Tà Ma Vực thật sự lớn như vậy sao?

Dựa theo ý tứ của Tà chủ và đại trưởng lão, bọn hắn muốn mang Tiểu Hắc về, đồng thời đánh chết đám người Diệp Thu Bạch, phòng ngừa hậu hoạn.

Lúc này Diệp Thu Bạch nhìn Tiểu Hắc, nhíu mày nói:

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Tiểu Hắc, cười lạnh nói:

Đại trưởng lão cảm thấy nghẹn khuất, không rõ nội tình bên trong nhưng dù sao cũng là Ma Thần bệ hạ tự mình tuyên bố mệnh lệnh, hắn không thể không tuân theo.

Nói tới đây, đại trưởng lão khẽ phất tay, hơn mười cường giả Thần Đế cảnh của Luyện Ngục cấm quân liền đứng bên cạnh đại trưởng lão.

Vì có sư tôn luôn theo dõi.

Đại trưởng lão tiếp tục nói:

"Còn chưa biết mục đích của đối phương, tuyệt đối không thể đồng ý."

Phía Diệp Thu Bạch chỉ biết có bốn cường giả Thần Đế cảnh, rõ ràng không phải đối thủ.

"Không ai có thể cứu các ngươi, nếu như Thần Đế cảnh bên các ngươi dám ra tay thì Thần Đế cảnh bên chúng ta cũng có thể ra tay, không cần phải nhắc lại sự chênh lệch đi?"

Nhưng ý của Ma Thần thì không thể giết chết người thân cận Tiểu Hắc, nếu không sẽ có ảnh hưởng cực kỳ không tốt đối với việc Tiểu Hắc trở về Ma giới.

Tiểu Hắc nghe vậy gật đầu, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía đại trưởng lão.

"Nếu ngươi muốn ra tay, chúng ta cũng sẽ mạnh mẽ mang ngươi đi, đương nhiên sau khi ra tay các sư huynh đệ của ngươi cũng sẽ không có khả năng sống sót."

Đại trưởng lão nói.

Hồng Anh cũng gật đầu nói: "Cùng lắm thì tử chiến, huống chi ngươi cũng biết rõ chúng ta tuyệt đối sẽ không rơi vào hoàn cảnh đó."

Huống hồ sư tôn để trận chiến này diễn ra là vì muốn bọn họ rèn luyện.

Người truyền âm cũng không có thay đổi giọng nói, là Dược lão.

"Nếu muốn thì đi đi, yên tâm, Ma giới sẽ không thương tổn ngươi, ngược lại còn dốc toàn lực bảo vệ ngươi."

Nghĩ đến đây, cộng thêm muốn biết thân phận và huyết mạch của mình.

Tiểu Hắc vừa định mở miệng lại nghe được tiếng nói trong đầu.

Trong tình huống bình thường thì Tiểu Hắc tuyệt đối sẽ không đáp ứng, dù sao có sư tôn đang âm thầm bảo vệ bọn họ.

"Nghĩ kỹ rồi hãy nói."

Tiểu Hắc gật đầu.

Diệp Thu Bạch tiến lên vỗ vỗ vai Tiểu Hắc nói: "Hết thảy cẩn thận."

Nhưng hôm nay đáp ứng, chỉ có thể nói rõ Tiểu Hắc có ý riêng của mình.

"Ngươi muốn biết rõ thân phận của mình, hoàn toàn kích phát huyết mạch sao?"

Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn đại trưởng lão, gật đầu nói:

"Ta đi theo các ngươi."

Nghe Tiểu Hắc nói, đám người Diệp Thu Bạch biến sắc, sau đó suy nghĩ gì đó rồi bình tĩnh.

"Nghe được lời này, Tiểu Hắc ngẩn người, nhìn trái nhìn phải, lại phát hiện xung quanh cũng không có khí tức ẩn giấu."

Bất quá đối phương không có lý do hãm hại, nếu có lòng muốn hãm hại vì sao phải giúp Phàm nhân giới ngăn cản Tà Ma Vực chứ?

Hắn cũng không có tiếp xúc quá nhiều với Dược lão.

Nhưng mà sao Dược lão biết được thân phận và huyết mạch chi lực của hắn?

Lúc này Đàm Tông Chiếu ở bên cạnh tiến lại đưa ra một tấm lệnh bài, bên mặt trên có khắc hai chữ Hỗn Linh.

"Hắc huynh là bằng hữu của Hỗn Linh học viện chúng ta."

Nói ra những lời này là để Tà Ma Vực kinh sợ.

Mấy người Hỗn Độn Giới bên cạnh thấy Đàm Tông Chiếu làm như vậy đều giật mình.

Không ngờ Đàm Tông Chiếu lại vì một người Phàm nhân mà làm đến mức này.

Dù sao các thế lực ở Hỗn Độn giới đều quy định rõ, không được tham dự chuyện ở các đại giới khác.

Bất quá nếu là lúc trước, có lẽ Đàm Tông Chiếu còn chưa thể làm đến nước này.

Nhưng sau khi thấy được thực lực và thiên phú của các sư huynh đệ Tiểu Hắc, Đàm Tông Chiếu quyết tâm phải xây dựng quan hệ tốt với Tiểu Hắc.

Thậm chí Đàm Tông Chiếu còn đoán được khi nhóm người này tới Hỗn Độn Giới, có khả năng đặt chân lên đỉnh phong!

Đồng tử Tiểu Hắc đột nhiên co rút, thân thể bị ép sụp xuống.

Sàn điện bắt đầu nứt ra.

Toàn bộ đại điện trầm xuống!

Nhất thời một cỗ uy áp kinh khủng hơn trấn áp xuống!

Lúc này Ma Thần nâng một ngón tay lên.

Tiểu Hắc đứng trước mặt hai người cũng không có quỳ, lạnh nhạt nhìn hai người, chỉ là trước cỗ uy áp này, ánh mắt đang có dấu hiệu tan rã, thân thể cũng run rẩy...

Đại trận và Luyện ngục cấm quân cũng như thủy triều rút đi.

Đám người Diệp Thu Bạch thấy vậy lập tức rời khỏi nơi đây, bọn họ muốn truyền tin tức trở về. ...

Ở Thương Khung Vực, trong đại điện Thánh Phù Tông.

Tiểu Hắc đi tới nơi này, trong đại điện trống trải chỉ có hai người ngồi ở phía trước.

Chỉ là liếc mắt một cái Tiểu Hắc liền cảm nhận được uy áp vô tận như thủy triều ập đến!

Giống như thiên băng địa liệt, ngay cả hô hấp cũng cực kỳ khó khăn!

Không cần nghĩ cũng biết, nhân vật có thể mang đến cho Tiểu Hắc cảm giác áp bách thế này chỉ có cường giả Tổ Cảnh.

Mà cường giả Tổ cảnh ở Tà Ma Vực chỉ có Tà Chủ và Ma Thần.

Chỉ thấy Tà Chủ và Ma Thần không nói gì, Tà Chủ hứng thú nhìn Tiểu Hắc, biểu tình của Ma Thần lại cực kỳ lãnh đạm.

Dứt lời hắn liền mang theo Tiểu Hắc rời khỏi nơi đây.

"Về phần ngươi, còn chưa đủ tư cách."

"Mệnh lệnh này do Ma Thần bệ hạ tự mình tuyên bố, nếu Hỗn Linh học viện các ngươi có vấn đề liền phái mấy vị viện trưởng đến đàm phán với chúng ta!"

Sao bọn họ lại tới nơi này?

Hỗn Linh học viện ở Hỗn Độn giới cũng là một thế lực khổng lồ.

Đại trưởng lão nhướng mày.

Dù Tiểu Hắc đã đột phá tới Thần Đế cảnh nhưng thời điểm đối mặt cường giả Tổ Cảnh cũng không hề có chút khả năng hoàn thủ!

Có thể nói, Ma Thần và Tà Chủ muốn giết Tiểu Hắc chỉ là chuyện một ngón tay.

Hai người vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Tiểu Hắc đang quỳ rạp trên mặt đất.

Tiểu Hắc cắn chặt răng, từ trong cổ họng có tiếng gào thét phát ra!

Ma khí bắt đầu từ trong cơ thể Tiểu Hắc phun trào.

Chỉ là khoảnh khắc trào ra lại bị uy áp cường thế kia áp chế, căn bản không thể ngưng tụ thành hình, ma khí quanh quẩn quan thân Tiểu Hắc không thể bùng nổ.

Lúc này, Tà Chủ lắc đầu nói:

"Chỉ vậy thôi sao? Ngươi xác định ngươi không nhận lầm người?"

Ma Thần khẽ nhíu mày.

Đúng lúc hắn muốn hạ ngón tay xuống thì bề mặt thân thể Tiểu Hắc có từng đường huyết tuyến nổi lên!

Đồng thời có thể thấy rõ ràng huyết dịch đang sôi trào lưu động bên trong.

Đông!

Đông!

Tiếng tim đập giống như tiếng sấm vang vọng cả đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận