Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1264 - Đàm Tông Chiếu, cách cục lớn

Trận hỗn chiến này kéo dài trọn vẹn hai ngày.

Cuối cùng lấy Thẩm Kiệt và Kha Đại cầm đầu, bốn người còn lại đều rời đi.

Đàm Tông Chiếu uể oải ngồi phịch xuống đất, nhìn Tiểu Hắc đầy vết thương sâu thấy xương, cười nói:

"Hợp tác vui vẻ?"

Lập tức vươn nắm đấm ra, Tiểu Hắc cũng vươn nắm đấm chạm vào, nói:

"Ngươi rất mạnh."

Đối mặt với sự vây công của mấy thiên kiêu cùng cảnh giới mà Đàm Tông Chiếu lại có thể chống đỡ lâu như vậy.

Đàm Tông Chiếu cười nói:

"Có rất ít người không biết Hỗn Độn Giới, cũng có thể là do truyền thừa đoạn tuyệt nên Phàm nhân giới phong bế quá lâu, thiếu hụt tin tức.

"Cũng bởi vì người các giới hỗn tạp xuất hiện cho nên Hỗn Độn Giới không có tiến hành xếp hạng cùng ngũ giới còn lại, thuộc về trường hợp đặc biệt."

Hỗn Độn Giới?

"Điều này dẫn đến người các giới hỗn tạp ở Hỗn Độn Giới. Dù là mấy vị Nhân tổ của các ngươi, cũng từng lang bạt Hỗn Độn Giới, đánh ra thanh danh hiển hách."

Đột nhiên Tiểu Hắc tò mò hỏi:

Đàm Tông Chiếu cười nhạt một tiếng, nhìn Tiểu Hắc kiêu ngạo nói:

"Ta có dự cảm, ngươi sẽ trở thành trụ cột của Phàm nhân giới, sẽ khởi động thời đại mới."

Tiểu Hắc khẽ gật đầu nói:

"Hỗn Độn Giới là địa phương thế nào?"

Tiểu Hắc cười cười, không phải mình hắn trở thành trụ cột, đến lúc đó các sư huynh đệ Thảo Đường đều sẽ trở thành nhân vật đỉnh phong ở Phàm nhân giới!

"Hỗn Độn giới được gọi là Hỗn Độn giới bởi vì nó tọa lạc ở trung tâm lục giới, tất cả đại giới nếu như không có thủ đoạn đặc thù, nhất định phải thông qua Hỗn Độn giới mới có thể tới một giới khác, bởi vì vượt qua không gian tinh hải giữa các đại giới quá mức bạo loạn, cho dù cường giả Thần Đế cảnh cũng không thể cam đoan có thể bình yên vượt qua."

Tiểu Hắc nghe vậy giật mình.

Đàm Tông Chiếu sửng sốt chút, gật đầu giải thích:

Khó trách thiên kiêu Hỗn Độn Giới đều cường đại như vậy.

"Vậy nếu chỉ xét đại giới, thực lực Hỗn Độn Giới như thế nào?"

"Ai cũng không biết Hỗn Độn giới sâu cạn thế nào, so với Phàm nhân giới huy hoàng lúc trước... chỉ hơn chứ không kém.

Đàm Tông Chiếu cười cười nói:

Tiểu Hắc cảm thấy khó hiểu.

Nếu như các đại giới khác bao gồm cả Phàm nhân đều có quy tắc ngoài sáng, có thể âm thầm không tuân thủ quy tắc.

"Cuối cùng ngươi sẽ đến Hỗn Độn giới lang bạt, khi đó hi vọng ngươi gia nhập Hỗn Linh học viện."

Đàm Tông Chiếu cả kinh:

Đàm Tông Chiếu nằm xuống đất, hai tay mở ra, nhìn bầu trời, sâu kín nói:

Đồng môn?

"Ở luyện thể chi đạo có lẽ ta mạnh hơn các sư huynh đệ kia, nhưng ở các phương diện khác, mỗi một sư huynh đệ tu luyện một đạo, trong mắt ta bọn họ đều là thiên kiêu đỉnh cấp."

"Không chỉ có một mình ngươi? Bây giờ Phàm nhân giới vẫn còn thiên kiêu có thể so với ngươi sao?"

"Vì sao nhất định phải gia nhập một phương thế lực?"

Còn Hỗn Độn Giới mặt sáng hay tối đều không có quy tắc, chuyện gì cũng có thể phát sinh, thuộc khu vực bất quy tắc!

"Muốn tiếp tục tăng cường thực lực thì đến Hỗn Độn Giới, nơi đó mới là sân khấu cho thiên kiêu các giới trổ tài."

Tiểu Hắc gật đầu: "Nhất định sẽ đi, nhưng không chỉ có một mình ta."

"Bởi vì nếu ở Hỗn Độn Giới mà không gia nhập một phương thế lực, cho dù là cường giả Tổ cảnh cũng nửa bước khó đi."

Hỗn Độn Giới rất loạn.

Không có chỗ dựa, một khi thân mang tài nguyên sẽ bị nhớ thương.

"Muốn đi bí cảnh hay truyền thừa chi địa, muốn kiếm tài nguyên, nếu là tán tu mà không có con đường đặc thì chỉ có thể mạo hiểm chờ bị làm thịt, bị giết người cướp của trong chợ hắc thị."

"Với thực lực của Phàm nhân giới hiện tại, sao có thể đồng thời bồi dưỡng ra nhân vật thiên kiêu ở các đạo bất đồng như ngươi chứ?"

Không thể trách Đàm Tông Chiếu nghi ngờ, nếu như Phàm nhân giới thời thượng cổ thì hắn sẽ tin vì có Thanh Tiêu học viện.

Nhưng Phàm nhân giới bây giờ... thật sự đủ tài nguyên sao?

"Đến lúc đó ngươi sẽ biết."

Đàm Tông Chiếu cảm giác nếu đúng như Tiểu Hắc nói, vậy hắn đào được bảo vật rồi, vì thế hưng phấn nói:

"Đến lúc đó nhất định phải tới Hỗn Linh học viện chúng ta!"

Tiểu Hắc cười cười: "Tinh sau đi."

Dù sao nhị sư tỷ và Ninh sư huynh đã tiếp nhận trách nhiệm trùng kiến Thanh Tiêu học viện.

Lúc này âm thanh kia lại vang lên.

Đàm Tông Chiếu cười nói: "Là vì chuyện Tà Ma Vực tấn công phàm nhân giới mà sốt ruột phải không?"

"Coi như ta nợ ngươi một ân tình, giúp ta tiết kiệm không ít thời gian.

Sau khi nghe Đàm Tông Chiếu trả lời, Tiểu Hắc ngẩn người, lập tức gật đầu nói:

Đàm Tông Chiếu sẽ nhớ đến chuyện này...

Rất lâu sau đó... có đồ tử đồ tôn hỏi Đàm Tông Chiếu chuyện sáng suốt nhất mà hắn từng làm trên con đường tu đạo của mình là gì.

Ngay từ đầu Đàm Tông Chiếu đã nghĩ ra đoạn kịch bản này trong đầu.

"Trận này chờ ngươi đến Hỗn Độn Giới rồi đánh."

Tiểu Hắc hơi kinh hãi: "Ngươi có ý gì?"

"Ý là ta nhận thua, người thừa kế Cửu U Minh Phủ sẽ là ngươi."

Đàm Tông Chiếu nghĩ rất rõ ràng, khi hắn nhìn thấy hai trưởng lão Cửu U Minh Phủ tự mình đưa Tiểu Hắc đến nơi này, hắn đã xác định Tiểu Hắc là nhân vật được cao tầng của Cửu U Minh Phủ coi trọng.

Người có thể khiến cho cao tầng Cửu U Minh Phủ coi trọng, thiên phú có thể kém sao?

Hơn nữa qua trận chiến vừa rồi, Đàm Tông Chiếu tận mắt thấy được thiên phú của Tiểu Hắc, hắn dự cảm Tiểu Hắc có thể danh chấn lục giới trong tương lai!

Đã như vậy không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, bán một nhân tình, giao hảo với hắn, đối với Đàm Tông Chiếu mà nói sẽ có lợi hơn.

Huống hồ... nếu Tiểu Hắc là người được Cửu U Minh Phủ coi trọng, hắn bán nhân tình cho Tiểu Hắc cũng có thể nhận được hảo cảm của Cửu U Minh Phủ.

Cho dù cuối cùng hắn thắng cuộc đánh bại nhân vật mà Cửu U Minh Phủ coi trọng, chắc chắn cao tầng Minh Phủ sẽ ghi thù.

Nói tới đây, Đàm Tông Chiếu cười hiên ngang, quay đầu nhìn lên bầu trời nói:

"Huyết mạch của ngươi đặt ở Hỗn Độn giới cũng thuộc hàng thượng thừa, bất quá..."

Đàm Tông Chiếu nhìn Tiểu Hắc đã sắp khôi phục hoàn toàn, những vết thương đã biến mất, giống như trận chiến vừa rồi chưa từng xảy ra, không khỏi thán phục nói:

"Chờ ngươi khôi phục xong chúng ta lại đánh.

Tiểu Hắc quay đầu nhìn về phía Đàm Tông Chiếu, hỏi:

"Cửa thứ năm, hai người các ngươi một đấu một, người thắng trở thành người thừa kế."

"Tuy rằng ta không thể đả động đến sư tôn, Hỗn Linh học viện cũng không thể tham gia vào đại giới chi chiến, quyền lên tiếng của ta cũng không lớn đến mức đó, bất quá ta có thể mang một ít bằng hữu đến giúp các ngươi."

Tiểu Hắc cười nói:

"Vậy thì đa tạ... Nhân tiện hỏi một chút, có bao nhiêu người?"

Đàm Tông Chiếu cười một tiếng, đứng dậy vỗ vỗ vai Tiểu Hắc, nói:

"Yên tâm, ta có rất nhiều bằng hữu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận