Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 917 - Thay phiên, đến Mục Phù Sinh

. . . .

Không trung đều bị lôi quang nở rộ, bao trùm kín.

Lôi hải vô tận giống như mạt thế buông xuống, lôi đình rít gào vang vọng, giống như đang phát tiết sự bất mãn của mình đối với sự vật nào đó, điên cuồng trút xuống bên dưới.

Hơi thở hủy diệt tràn ngập cả Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Đối mặt với lôi hải vô tận trút xuống.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Tiểu Hắc không chỉ không có lùi bước, không lựa chọn cùng những người khác ngạnh khác, ngược lại trực tiếp từ cầu thang nhảy thẳng vào bên trong lôi hải!

"Điên rồi sao?"

"Nếu là ngươi, ngươi sẽ làm như vậy sao?"

Hàn Lộ cũng cười nói:

Không có tính toán giữ lại thực lực thì làm như thế nào để thông qua cửa này?

"Nếu là ta, trong tình huống bị áp chế cảnh giới sẽ không làm hao tổn thực lực, hành động này không tốt cho quãng đường tiếp theo."

Tuy rằng với trình độ lĩnh ngộ đạo tắc của mình, hắn sẽ không bị trực tiếp hủy diệt nhưng cũng sẽ bị thương không nhẹ.

Chỉ có Phần Viêm biết nguyên nhân Tiểu Hắc làm như vậy.

Phía dưới, Trác Tài ngửa đầu nhìn thấy cảnh này trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.

"Đúng vậy, chúng ta đều nghĩ như vậy, nhưng mà tên thể tu này lại hành động lỗ mãng, hay là. . . . . . Hắn đã tính toán kỹ rồi?"

Phải biết rằng phía sau còn phải leo hơn tám trăm bậc thang nữa!

Dù là hắn có cảnh giới cao, nhưng trong tình huống cảnh giới bị áp chế cũng không dám lỗ mang như thế.

Khâu Tĩnh trực tiếp lắc đầu:

Ma khí đen nhánh sôi trào làm cho miệng vết thương bắt đầu chậm rãi khôi phục.

Hàn Lộ đứng sau lưng Khâu Tĩnh nhìn lên lôi hải vô tận trong vòm trời, ánh mắt không ngừng lập loè.

Bên trong ma khải màu đen có máu tươi liên tục chảy ra.

Khâu Tĩnh hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm vào lôi hải, không có nói gì thêm.

Thân thể Tiểu Hắc không ngừng bị thương, da thịt không ngừng bong tróc bên trong lôi hải.

Nhưng lúc bọn họ cho rằng Tiểu Hắc không kiên trì được thì Mục Phù Sinh lại ngẩng đầu nhìn.

Quả nhiên vẫn không được.

Lôi hải vô tận phía trên giống như dừng sôi trào một chút, đang không ngừng phóng thích lực lượng hủy diệt cũng hơi lùi bước!

Thấy một màn như vậy.

Khâu Tĩnh rùng mình, mở miệng nói:

Tốc độ khôi phục không theo kịp tốc độ bị thương.

"Cửu đại lôi đình thời kỳ viễn cổ, Huyền âm Tử Lôi, Thiên Trừng Thần Lôi, Lục Cửu Thiên Lôi, ba loại này lại xuất hiện trên thân một người, thật sự khó có thể tưởng tượng được. . . . . ."

Hàn Lộ cũng gật đầu, giờ phút trên mặt nàng đã hoàn toàn không còn thần thái nhẹ nhàng.

"Nếu là ba loại lôi đình này thì đúng thật không phải các loại lôi đình khác có thể so sánh."

Trái tim bị treo cao cao của Trác Tài nháy mắ được thả xuống.

"Sao có thể?!"

Phía dưới có người thấy dị trạng này, cả kinh thất sắc!

"Lôi đình của hắn thế mà có thể làm lôi đình đạo tắc ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn phải kinh sợ thối lui sao?"

Sao có thể biến thái như vậy, dùng lực lượng bản thân đối cứng với đạo tắc?

Thời khắc ba loại lôi đình này xuất hiện.

Rõ ràng là Huyền âm Tử Lôi, Thiên Trừng Thần Lôi, Lục Cửu Thiên Lôi.

Giờ khắc này, trên thân thể Mục Phù Sinh có ba loại lôi đình với ba màu sắc bất đồng ầm ầm bùng nổ.

Nghe Khâu Tĩnh và Hàn Lộ giải thích, mọi người cũng phản ứng lại.

Đây là cửu đại lôi đình được ghi lại trong sách cổ!

Không phải đã sớm thất truyền rồi sao?

Ở xa xa.

Tiên Đế tự nhiên nhận ra ba loại lôi đình này, không khỏi nhìn Lục Trường Sinh trước mặt rồi nói:

"Đệ tử của ngươi thật sự không có một tên nào đơn giản, huyết mạch chi lực của tên thể tu thì không cần nhiều lời rồi."

"Hiện tại lại còn có một tên đệ tử tập trung được ba loại lôi đình viễn cổ."

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay, nói:

"Ta cũng không biết, đây đều là do bọn họ tu luyện, lý niệm bồi dưỡng đệ tử của ta chính là nuôi thả nha."

Tức khắc lôi hải điên cuồng rít gào!

Lôi hải vô tận phía trên như phản ứng lại, xấu hổ vì bị thần lôi của Mục Phù Sinh trấn áp.

Lúc này.

Bọn họ muốn biết có được ba loại thần lôi thì có thể phát huy uy năng của thần lôi đến trình độ nào.

Người phía dưới thấy một màn này đều nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh.

"Thay đổi người sao. . . . . ."

"Hơn nữa dù cho đạt được cũng quả không có khả năng dùng thực lực của chính mình mà hội tụ ba loại thần lôi vào một thân, dù sao cảnh giới hiện tại của hắn còn chưa đủ xem."

Lục Trường Sinh: ". . . . . ."

A, được rồi, ta đã lười giải thích.

Tình huống nói thật mà không ai tin thế này đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần.

Cứ như vậy đi. . . . . . . . . . . .

Giờ phút này, chung quanh thân thể của Mục Phù Sinh có ba loại thần lôi không ngừng sôi trào, hắn ngửa đầu nói:

"Tiểu Hắc sư huynh, ngươi lui lại khôi phục thương thế trước đi, tới lượt ta làm người tiên phong."

Thấy thế, Tiểu Hắc cũng không có thể hiện mà gật gật đầu, dưới sự yểm hộ của Mục Phù Sinh thoát ly khỏi lôi hải vô tận về lại bên cạnh mấy người Diệp Thu Bạch.

Còn Mục Phù Sinh thì nhấc chân bước ra một bước tiến lên bậc thang tiếp theo!

"Ngươi cũng không thể nói do chính hắn đi rèn luyện, cơ duyên xảo hợp đạt được đi?"

"Dù là bản đế cũng không có bất kỳ biện pháp nào tạo ra cửu đại thần lôi viễn cổ, hơn nữa còn có tới ba loại!"

Hắn không khỏi tức giận nói:

Nhưng Tiên Đế nào có tin tưởng lời Lục Trường Sinh?

Hắn cũng không rõ vì sao Mục Phù Sinh lại có ba loại lôi đình này.

Lời này của Lục Trường Sinh thật sự không có sai.

Từng cột lôi đình thô to từ trong lôi hải bắn thẳng về phía Mục Phù Sinh!

Thấy thế, Mục Phù Sinh dùng Huyền âm Tử Lôi bày ra một lá chắn lôi đình quanh mình.

Bảo đảm sẽ không bị côn kích bất thình lình đánh trúng.

Cùng lúc đó, một ngón tay của Mục Phù Sinh điểm nhanh về phía cột sáng đang bắn tới.

Thiên Trừng Thần Lôi cùng Lục Cửu Thiên Lôi hóa thành hai đầu lôi đình cự long ầm ầm đánh tới!

Đùng!

Hai bên chính diện giao phong.

Không trung Tiên Duyên Thông Thiên Sơn tựa như biến thành lôi ngục tận thế.

Hơi thở hủy diệt tràn ngập khắp không gian!

"Ngăn cản. . . . . ."

"Quả nhiên là cửu đại thần lôi viễn cổ. . . . . ."

Nhưng mà động tác của Mục Phù Sinh cũng không có dừng ở đây.

Chỉ thấy Mục Phù Sinh lại tiến lên một bậc.

Ở trên thân thể hắn lại có thêm từng đường như hoa văn trên phù triện, trên trán Mục Phù Sinh thì có thêm một cổ tự.

Từng đường hoa văn và một đám cổ tự đều tản ra đạo vận của thần lôi!

Khoảnh khắc cổ tự và hoa văn xuất hiện.

Cột lôi đình bị Thiên Trừng Thần Lôi và Lục Cửu Thiên Lôi tách ra.

Lôi đình chi lực rơi rụng lại bị Mục Phù Sinh hút vào trong cơ thể thông qua hoa văn và cổ tự!

Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi thuật.

Có thể hấp thu hết thảy lôi đình chi lực ở thế gian.

Dùng để tăng cường khả năng nắm giữ lôi đình của bản thân. . . . . .

Phía trước vẫn không có dùng tới là bởi vì lôi đình mà hắn gặp được quá mức nhỏ yếu.

Hiện giờ lôi đình đạo tắc nơi này cực kỳ thuần túy, là chất dinh dưỡng tốt nhất cho Mục Phù Sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận