Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1246 - Mục tiêu là Tiểu Hắc?

. . . .

Vô Biên giới vực.

Đã từng là giới vực mạnh nhất vĩ độ thấp, tuy rằng hiện tại bên ngoài vẫn là mạnh nhất, bất quá cao tầng các thế lực đều hiểu, bọn họ vĩnh viễn không thể vượt qua Man Hoang giới vực.

Nguyên nhân chính là vì người kia.

Trong đại điện hoàng cung Vô Biên hoàng triều, quốc sư đang báo cáo với Mục Chính Đình ngồi trên ngai vàng.

"Hoàng chủ, nhóm vật tư thứ bảy đã đưa đến cổ chiến trường."

Mục Chính Đình nhìn ghi chép vật tư trên quyển trục, khẽ gật đầu:

"Tiếp tục chuẩn bị nhóm tiếp theo đi."

Mục Chính Đình đứng dậy nhìn về phía bầu trời bên ngoài đại điện, sâu kín nói:

Mục Chính Đình và quốc sư sửng sốt, lập tức mừng rỡ.

Nhưng tài nguyên mà chúng ta đưa ra đối với chiến trường tiền tuyến cũng không có tác dụng rất lớn...

Lúc này ba bóng người đột nhiên lặng lẽ xuất hiện trong hoàng cung.

Mục Chính Đình khép quyển trục lại, cười cười nói:

Người tới chính là Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh.

Nghe vậy, quốc sư lại cười khổ nói:

"Phù Sinh? Sao ngươi lại tới đây?!"

"Quốc sư à, ngươi phải hiểu được một việc, nếu như Phàm nhân giới bị công phá, chúng ta giữ những vật tư này cũng có ích gì đâu?

"Hoàng chủ, nhóm thứ bảy đã khiến quốc khố báo nguy, nếu như lại vận chuyển thêm tới cổ chiến trường, quốc khố sẽ bị móc sạch."

"Bất quá có thể góp một ít lực lượng mỏng manh cũng là chuyện tốt, nếu như mỗi một thế lực đều có ý nghĩ buông tha, vậy Phàm nhân giới thật sự không có hy vọng."

Mục Phù Sinh ngưng trọng nói:

"Đúng là không lớn."

"Phụ hoàng, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện này, gần đây hoàng triều... Hoặc là toàn bộ Vô Biên giới vực có chuyện bất thường phát sinh sao?"

Mục Chính Đình vội vàng đi tới trước mặt Mục Phù Sinh.

Lúc này không phải ngươi nên ở tiền tuyến tác chiến sao?

"Cũng không có nhận được tin tức nào, bất quá trong khoảng thời gian này toàn bộ hoàng triều đều đang thu thập tài nguyên, hẳn là các thế lực khác cũng như thế, phỏng chừng cũng không có công phu đi chú ý chuyện bên ngoài."

Kết quả là Mục Chính Đình lập tức quay đầu nhìn về phía quốc sư bên cạnh.

Mục Chính Đình lại lắc đầu nói:

Nhìn sắc mặt ngưng trọng của Mục Phù Sinh, Mục Chính Đình cũng không dám lơ là.

Nếu đối phương muốn xúi giục các thế lực khác, muốn làm tan rã Phàm nhân giới từ bên trong, vậy thì nên bắt đầu từ các thế lực ở vĩ độ cao.

Có gì đó không ổn à?

Làm thế này có chút lẫn lộn đầu đuôi, mất nhiều hơn được.

"Nếu như không có xúi giục những thế lực ở vĩ độ cao thì cần gì lãng phí tinh lực và thời gian đến xúi giục thế lực ở vĩ độ thấp chúng ta chứ?"

Mục Chính Đình có thể làm hoàng chủ, đầu óc không thể bình thường, hắn tiếp tục phân tích:

Dù sao Mục Chính Đình rất hiểu tính tình nhi tử, có thể khiến Mục Phù Sinh làm ra biểu tình này, e là đại sự.

"Phù Sinh, hình như ngươi đã phạm vào một sai lầm."

Sai lầm?

Mục Phù Sinh nhướng mày.

Quốc sư lắc đầu cười khổ nói:

Mục Phù Sinh đành phải nói từ đầu đến cuối một lần.

Mục Chính Đình nhìn về phía Mục Phù Sinh.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Chính xác!

Mục Phù Sinh bừng tỉnh hiểu ra, ngay sau đó nhíu mày nói:

"Vậy thì càng hỏng bét."

"Nếu đối phương lui tới giới vực vĩ độ thấp, không phải vì xúi giục, chỉ sợ đang mưu đồ chuyện khác."

Ngay cả âm Dương Thần Chủ, Hoang Chủ cùng với Tân Hồng Y đều đã tới giới vực vĩ độ thấp, đến bây giờ vẫn ẩn tàng như cũ, rốt cuộc là muốn làm gì?

Đột nhiên, Tiểu Hắc nói:

"Có phải là muốn điều tra chúng ta hay không?"

"Điều tra?"

Tiểu Hắc lấy một tấm bản đồ ra, bên trên là dấu vết đối phương lưu lại ở các giới vực.

"Xem ra phải về Man Hoang giới vực một chuyến rồi."

Mục Phù Sinh nói:

Nơi bắt đầu?

"Nếu đã đuổi theo, vậy thì trực tiếp tới nơi bắt đầu đi."

Trên đó viết vài chữ.

Đồng thời phía dưới lệnh bài còn có một tờ giấy.

Nhưng vì sao phải dẫn dắt bọn họ tới nơi này? Rốt cuộc có mục đích là gì? Ba người Mục Phù Sinh không biết.

Mục Phù Sinh nhìn về phía Mục Chính Đình nói:

"Phụ hoàng, tóm lại vẫn nên điều nhân thủ dò xét mấy người ta nói, nếu đối phương đang dẫn dắt chúng ta, chung quy sẽ lưu lại một ít dấu vết."

Mục Chính Đình gật đầu, quốc sư thấy thế liền ra ngoài sắp xếp.

Quả nhiên cũng không ngoài dự đoán của đám người Mục Phù Sinh, hình như đối phương cố ý lưu lại dấu vết, vẻn vẹn trong một ngày liền bại lộ manh mối.

Hơn nữa... ngay trong lãnh thổ Vô Biên hoàng triều.

Ở trong một tòa thành nhỏ, phát hiện một lệnh bài màu tím vàng.

Thạch Sinh tiến lên cầm lấy lệnh bài, sắc mặt ngưng trọng nói:

"Là Tử Kim lệnh của Thiên Tấn thương hội."

Chỉ có khả năng này thôi.

Nghe hai người đối thoại, mày Mục Phù Sinh càng nhíu chặt, cuối cùng đi đến kết luận, trầm giọng nói: "Bọn họ đang cố ý dẫn dắt chúng ta tìm bọn họ."

"Nhưng nếu bí mật điều tra sẽ để lại dấu vết như vậy sao?"

Một bên Thạch Sinh gãi gãi đầu hỏi:

"Đồng thời lúc trước ta đã hỏi tình huống ở Ma Vương vực, Ma Vương vực cũng không phát sinh chuyện gì, đại biểu đối phương có khả năng đang điều tra chuyện gì đó, cũng không muốn đánh rắn động cỏ."

"Các địa phương đối phương đi qua đều là giới vực mà chúng ta đã từng lưu lại?"

Ôm nghi hoặc và ngưng trọng, ba người Mục Phù Sinh lập tức đi tới Man Hoang giới vực.

Khoảnh khắc đi tới Man Hoang giới vực liền có một cỗ khí tức nồng hậu hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

Nơi đó là trung vực.

Khi tới trên một khu rừng ở trung vực, độ nhiên có đại lượng khí tức máu đen từ từ dâng lên.

Khi cảm nhận được ma khí màu đen này, đồng tử Tiểu Hắc đột nhiên co rụt lại.

Cỗ ma khí này cực kỳ giống nơi hắn!

Phải biết rằng ở Ma Vương vực, tuy rằng mỗi một người tu đạo đều bởi vì huyết mạch mà có được ma khí, nhưng huyết mạch của Tiểu Hắc đặc thù, tu luyện ra ma khí hắc ám hoàn toàn khác biệt!

"Nơi này... là nơi lúc trước sư tôn phát hiện ra ta."

Tiểu Hắc trầm giọng nói.

Mục Phù Sinh và Thạch Sinh liếc nhau.

Xem ra mục đích của đối phương liên quan đến Tiểu Hắc.

Khi ba người rơi xuống nơi ma khí phát ra, chung quanh đã có đầy nhân vật cao tầng của Man Hoang giới vực.

Trong đó bao gồm Tần Thiên Nam, Thanh Vân Kiếm Tông Kiếm Triều Miện và Lương Phong...

Trước mặt bọn họ có mảnh vỡ hắc thạch.

Tiểu Hắc tiến lên, cúi người xuống cầm lấy một mảnh vỡ, lúc đó hắn dùng Thiên Ma Giải Thể chuyển thế sống lại bị phong ấn trong hắc thạch này...

Nhìn thấy ba người Mục Phù Sinh, mấy người Tần Thiên Nam cũng hơi sửng sốt.

Đang chuẩn bị tiến lên hỏi thì có một nữ tử quyến rũ mặc áo tím chậm rãi bước tới.

Lúc nhìn thấy nữ tử này, sắc mặt Thạch Sinh thay đổi:

"Tử sam cô nương..."

Người này chính là thủ tịch đấu giá sư mà lúc trước bọn họ gặp phải ở giới vực trung vĩ độ.

Chỉ thấy vẻ mặt Tử Y có chút phức tạp thi lễ với ba người Thạch Sinh rồi nói:

"Nếu như không muốn Man Hoang giới vực lâm vào chiến hỏa thì đi theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận